Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 90

CHƯƠNG 15: GẶP LẠI

TẬP 90

Lại nói được binh lính hộ tống đến hoàng cung thì y như rằng bọn người sứ giả phải phản ánh này nọ làm nàng nhức cả đầu. Đến cuối cùng những người du học của Thiên Sở phải mời họ nghỉ ngơi để rảnh lỗ tai.

Nhóm người của nàng cũng được dẫn đến trước mặt hoàng thượng, trên đường đi nàng không khỏi cảm thán. Hoàng cung này rộng lớn và xa hoa quá cỡ. Chạm trổ rồng phượng mỗi nơi đều một tinh luyện, những cây cột chống đỡ đều làm bằng gỗ quí như các cây đại thụ trong rừng.

Mặc dù nàng đã nhìn bao quát trên không ( lần rơi xuống ấy) cũng không hết lời kinh ngạc, nơi lãnh cung nàng từng sống cũng đã một thời lộng lẫy nên nàng cũng biết được quy mô hoàng cung cỡ nào. Không ngờ nghĩ là một chuyện, tận mắt chứng kiến là một chuyện khác. Thật thì nó lớn hơn, hoành tráng hơn nàng tưởng tượng nhiều.

" Mời!" vị công công dẫn nhóm người của nàng hướng đến ra vẻ cung kính mời họ vào chính điện.

Bước vào hiện ra ngay trước mắt chính là ngai vang thần thoại khiến nhiều người đầu rơi máu chảy khi ngồi lên đây a. Làm bằng vàng rồng đó! Nàng còn chưa kịp định ước giá trị thì bị những ánh mắt sắc bén lướt qua. Nhìn theo hướng đó thì chính là nhóm người Thiên Vương của ba nơi kia.

Hừ, cho đáng đời. Nhìn vẻ mặt người nào người nấy đều đen như đít nồi chắc chắn mới bị "phê bình" nha. Tên sứ giả mạo danh đó chắc chắn trên đường cũng đã phát hiện ra điều gì nên đã cử đồng bọn chờ sẵn để đón đánh nhóm người sứ giả thật được nhóm người nàng bảo vệ. Sau khi biết là sứ giả thật được nhóm người nàng bảo vệ bọn chúng liền ra sức tấn công.

Lại thấy không thành nên từ bỏ? Nàng sờ cằm khó hiểu, vụ việc sứ giả này có liên quan đến một kế hoạch lớn hơn chăng? Chỉ là một sứ giả nho nhỏ lại có thể làm cho người thực hiện kế hoạch một phen tổn thất lực lượng như thế chắc chắn là không phải dạng tay mơ.

Ách, nghĩ sâu xa quá rồi. Đầu óc mình ngày càng giống mấy tên thám tử a. Nàng lắc lắc đầu cho suy nghĩ này rớt ra ngoài, lại điều chỉnh trang phục quỳ xuống theo lễ tiết của hoàng cung.

Chưa khụy gối xuống nữa thì đã có một cánh tay nâng nàng lên, nàng khó hiểu ngước nhìn người đó. Anh nhìn nàng không nói, sau lại cùng ba người kia chắp hai tay phía trước nửa cúi người. Nàng thất thần nhìn họ rồi lại bị ánh mắt của anh làm giật mình cũng nhanh chóng làm theo điệu bộ đó cúi người.

" Chúng thần ra mắt hoàng thượng!" anh lên giọng nói.

" Miễn lễ!" giọng nói trầm ổn vang lên. Nàng chậm rãi ngẩn đầu nhìn hoàng thượng nào đó.

Hít... Nàng hít một ngụm khí a. Cái này cũng khí phách của thiên tử đi? Nhìn người nam nhân khoảng 25-26 tuổi, vận trường bào màu vàng chói mắt, phía trên có thêu một con rồng mang dáng vẻ hùng mãnh. Lại nhìn khuôn mặt, mày kiếm mắt phượng, mũi cao, nhìn thế nào cũng là một nam thần a.

Nhưng ánh mắt quá uy hiếp người làm lá gan nhỏ của nàng không khỏi run sợ. Nàng liếc nhìn anh bên cạnh, vẫn là lạnh lùng nhưng vẫn an ổn là được nhất. Hoàng thượng kia cũng có phần ngạc nhìn đánh giá nàng.

/)Z9K@~S;6<8um_gE}X$)բyqHvV!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top