Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 91

TẬP 91

Cái ánh mắt này làm nàng cảm thấy khó chịu, anh cũng cảm nhận được liền kéo nàng lại phía sau mình. Hoàng thượng kia cũng biết mình thất thố thu lại ánh mắt, sau lại lên tiếng:" Các khanh đã làm rất tốt!"

Nhắc đến đây bọn người kia càng đen mặt, nàng thầm hả hê. Hoàng thượng vung tay:" Thiên Vương của Thiên Nam sơn đã lập được công lớn thưởng 500 lượng vàng, 10 cuộn vải gấm. Khâm thử!"

" Tạ ơn hoàng thượng!" nhóm người nàng nhanh chóng nhận lệnh. Do nàng cúi đầu nên mọi người đều không thấy ánh mắt đang cháy rực của nàng a. Ha ha, biết ngay là thưởng đậm mà, cỡ này nàng lời to rồi!

Hoàng thượng gật đầu:" Cũng do ta quá sơ suất, không ngờ bọn người thần bí ấy lại có thể tráo đổi quan đại thần như vậy. Từ đó đến nay ta chưa nhận được tin tức gì về quan đại thần cử đến Thiên Nam cả"

Lại hướng đến nhóm người kia, hoàng thượng lên tiếng:" Còn Thiên Vương Ngự Ảnh, Điêu Hoàng và Nhân Phong do bị lừa gạt nên không truy cứu. Lần này coi như rút kinh nghiệm, sau khi xong việc thì các ngươi sẽ là người hộ tống đoàn sứ giả. Nếu sảy ra sơ suất như lần trước thì phạt thẳng tay!"

" Tạ hoàng thượng khai ân!" bọn người đó cúi đầu hành lễ. Công công bên cạnh thấy hoàng thượng nháy mắt đến mình liền lên giọng nói:" Hoàng thượng còn công vụ phải làm, mời các vị theo nô tài!"

Nói rồi vị công công đó hướng người mời nhóm người nàng cùng những người kia. Nhưng chưa đi được vài bước vị công công kia đã đến cạnh nói nhỏ vào tai nàng:" Hoàng thượng có chuyện cần nói riêng với ngươi"

" A?" nàng ngạc nhiên nhìn công công, rồi lại nhìn nhóm người kia rời đi. Nhìn thấy ánh mắt hồ nghi của anh nàng cũng nhăn mày tựa hồ nói tôi không biết chuyện này a...

Sau khi họ rời đi, bây giờ chỉ còn mình nàng và hoàng thượng...

" Tiểu Thanh..." giọng nói nhè nhẹ vang lên phía sau lưng nàng. Chỉ một từ này làm nàng chợt tỉnh giấc mộng. Ách, cái này... Sau mình lại quên rằng vị phi tần Lý Thanh có tướng mạo giống y mình chứ a! Chắ chắn rằng vừa gặp, vị hoàng thượng này đã nhận ra thê tử của mình thông qua khuôn mặt của nàng a!!!

Nàng hít một hơi thật sâu rồi quay lại cười nói:" Hoàng Thượng đây là gọi tiểu nhân?"

" Tiểu Thanh, nàng là Tiểu Thanh!" hoàng thượng vẫn một mực gọi tên vị Lý Thanh kia.

Nàng vẫn cố nặn ra nụ cười nói:" Hoàng thượng a, tại hạ tên là A Thiên chứ không phải Tiểu Thanh gì đó. Ngài nhận nhầm người rồi, với lại tại hạ là nam tử chứ không phải nữ tử a"

" Ta là Ngôn Hàn đây mà, là Ngôn Hàn của nàng!" hoàng thượng Ngôn Hàn không tin nhanh chóng cầm lấy tay nàng. Cái nắm tay nàng làm nàng cau mày, không phải vì quá mạnh mà chỉ là nàng không thích tiếp xúc với người lạ.

" Nàng đang giận ta không cứu nàng ra khỏi lãnh cung kia phải không? Vì lúc đó ta có quá nhiều công vụ cần phải làm. Nhưng sau khi đã đã hoàn thành đã nhanh chóng đến đón nàng. Khi đến nơi đã không thấy nàng đâu, nàng đã bỏ đi nơi nào? Sau hiện giờ lại ra bộ dạng này?!"

Nàng cố vùng ra khỏi cái nắm tay chặt cứng ấy rồi xoa xoa tay nói:" Hoàng thượng, chắc người hiểu lầm gì đó. Tại hạ chỉ là người dân bình thường, sau lại có cơ duyên được Thiên Nam sơn nhận vào mà thôi"

" Nàng nói dối, nàng là Tiểu Thanh!" Ngôn Hàn quát

Nàng cảm thấy không biết làm thế nào, rõ ràng ban na4y là một người khác, bây giờ lại là một người khác. Hazz, nàng thở dài bình tĩnh nói:" Vậy tại hạ muốn hỏi hoàng thượng một câu"

" Nàng cứ việc hỏi" Ngôn Hàn gật đầu

" Vậy khi nương nương Tiểu Thanh của hoàng thượng sau khi bị giam vào lãnh cung, ngài có biết không?"

Ngôn Hàn ngẩn người sau lại chậm rãi nói:" Ta biết được nàng giam vào lãnh cung sau vài ba ngày sau..."

" Vậy ngài có cho người điều tra sự việc?"

"... Có, nhưng ta thật sự có nhiều công vụ nên không có cơ hội cứu nàng..."

" Ngài có biết cuộc sống bên trong lãnh cung của vị Tiểu Thanh kia?"

"... Ta đã nhờ người chiếu cố nàng. Ta cũng không có thời gian để kiểm kê lại..."

Nàng cười nhạt, như vậy là quá rõ rồi. Vị Tiểu Thanh kia đã sống như thế. Lấy hoàng thượng để rồi bị vây lấy vòng cung đấu này, quá đỗi nhức đầu. Nàng cũng cảm thương cho số phận của tình yêu phải chia năm sẻ bảy này, thậm chí là chia đến 3000. Thế thì một người sống cuộc sống như thế thì có ý nghĩa gì, chi bằng rời đi... Để rồi nhờ một người khác sống thay cho mình...

Nàng thở dài rồi lên tiếng:" Tại hạ chỉ hỏi có vậy. Nhưng thật sự tại hạ không phải là vị nương nương kia. Không tin ngài có thể tìm người kiểm chứng!"

Ngôn Hàn vẫn nghi hoặc nhìn nàng, vẫn là khuôn mặt, hình dáng ấy nhưng sao... Ngôn Hàn lắc đầu, không, chắc tại đã qua nhiều ngày không gặp nên nàng có phần khác trước. Nghĩ xong liền truyền:" Truyền cha nương của Lý phi!"

S

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top