Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 96

TẬP 96

Có thể nói từ ngày nhóm cô gái dọn tới ở, ta nói cả Thiên Nam sơn đều rộn rã. Nào là cả đám nam nhân đều tụm lại bàn tán vẻ đẹp của ba cô gái mới đến. Sau lại giữa đường thì chỉnh lại trang phục ra vẻ công tử, như là thu hút. Nhưng những cô gái chỉ cười lễ phép chứ không có ý gì làm ai nấy đều thất vọng. Có thể nói, với tình cảnh này, nhóm người nam nhân nào đó đi chung phải đen mặt.

Lại nói về nữ nhân, vì là nơi hội tụ anh hùng trong thiên hạ nên nữ tử giang hồ khá ít. Đếm trên đầu ngón tay cũng chỉ có mười mấy người. Bọn họ có thể xem là được yêu quí nhất. Nào ngờ từ khi ba người của nó gia nhập vào thì nam nhân ai nấy đều bỏ lơ bọn họ chỉ quan tâm đến ba người mới vào. Hận nhất là tại sao ba người nhóm nó lại được ở chung với Thiên Vương? Thế là, trên đường đi, ba người nhóm nó không chỉ nhận được ánh mắt ngưỡng mộ còn có sự chán ghét cùng hận ý.

Nàng đi chung mà cảm tưởng sắp sa vào hầm băng rồi lại rơi xuống núi lửa. Ôi chao, sao nàng chịu nổi a.

Hiện giờ là bọn họ đang ngồi trong Mĩ Thực ăn sáng. Thức ăn dọn ra, nàng trợn mắt. Gì đây? Lại là vài bánh màn thầu cùng mấy chén cháo. Ôi chao, hình ảnh quen thuộc a.

Nó nhíu mày nhìn bàn của mình rồi lại nhìn về bàn của nhóm người chàng bên cạnh khó chịu:" Như vậy là sao?"

Chàng chậm rãi nhấm trà rồi nói:" Như qui định của Mĩ Thực mà thôi"

" A Thiên...!" nhắc đến tên mình, nàng ngước nhìn lên, trên tay là đang cầm miếng màn thầu trắng tinh. Nàng ngơ ngác nhìn nó:" Có chuyện gì a?"

" Ngươi tự hiểu" cô khoanh tay nói.

Nàng cúi đầu ủy khuất đứng lên, một hướng đi vào nhà bếp. Cả ba cô gái cũng đi theo...

" Vương thẩm a, người như thế là sao?" nàng từ xa đi vào nhà bếp tỏ vẻ khó chịu nói với người phụ nữ đang chỉ huy cả nhóm người nấu nướng.

Nghe tiếng nàng, Vương thẩm quay lại như ngạc nhiên nói:" A da, ngọn gió nào đưa ngươi đến đây? Bọn họ phục vụ không tốt à?"

Nó bên cạnh nghe vậy lên tiếng:" Bà là bếp trưởng đúng không? Tại sao lại đưa ra cái luật lệ hết sức kì quặc thế?"

Bà giờ mới phát hiện phía sau nàng còn có ba người khác, nhìn kĩ mới hiểu ra:" Thì ra các ngươi chính là mới vào? Qui định của ta có gì không ổn? Ta là bếp trưởng, cho nên quyết định của ta các ngươi phải nghe theo"

Nói xong lại liếc nhìn nàng bên cạnh:" Ta hiểu tại sao ngươi lại phàn nàn rồi. Nghe nói ngươi cũng thuộc nhóm mới? Ha ha, coi như ngươi xui xẻo đi"

Nàng nhăn nhó:" Nhưng mà chẳng phải lúc trước bà nói..."

" Ta nói hủy qui định với nhóm của Thiên Vương, có nói hủy qui định với các nhóm khác?" bà nhanh lên tiếng chặn đường lui của nàng.

Biết ngay mà, nàng bĩu môi không nói. Sau lại nhún vai móc từ trong ngực ra một quyển sách quơ quơ trước mặt bà:" Hazz, vãn bối đây là định tặng quyển sách ẩm thực có một không hai này cho người. Nhưng mà..."

Nghe đến ẩm thực thì bà như bị thu hút nhanh chóng cướp lấy quyển sách trên tay nàng. Lật xem a, càng lật mắt bà càng sáng. Ba cô gái thấy khó hiểu cũng đến gần xem.

" Oa, huynh sao lại có mấy món này? Món pi-gia này là gì? Còn có món bánh màu vàng này là gì a?" nhóc tò mò thích thú hỏi nàng

Cô cũng bị thu hút bởi quyển sách:" Ta đã đi rất nhiều nơi nhưng chưa từng nhìn thấy những món ăn này"

" Ngươi đúng thật là uyên bác nha" nó cảm thán nhìn nàng. Nàng như một bước lên trời bởi những lời khen a, song lấy lại quyển sách mà bà đang xem giở.

Nàng giấu sau lưng rồi hướng đến ba người nói:" Thoi, chúng ta đi vậy. Qui định không thể thay đổi a"

Nhóc cúi đầu tiếc nuối:" Đúng a"

" Đi thôi"

Chưa quay bước đi thì bà đã chặn trước mắt nhìn nàng nói:" Ngươi có điều kiện gì?"

Nàng trong lòng cười lớn, biết ngay là chọn trúng điểm yếu của bà thì cái gì bà chẳng đáp ứng. Phải cảm ơn trí thông minh nhìn xa trông rộng của mình, biết chắc sẽ có trường hợp này nên nàng đã lên danh sách những món mà ở thế giới này không có. Đến khi nào cần phải dùng đến, không ngờ hôm nay là một thời cơ tốt để lấy nó ra.

Nàng tỏ ra không dám nói nhưng phải gượng nói:" Thật ra thì... Ờ... Mong người có thể bỏ qua qui định... à..."

" Được, thành giao" bà gật đầu đồng ý. Nếu vì cái qui định đó mà bỏ qua quyển sách thì thật là ngu ngốc. Nàng cười thật tươi đưa quyển sách cho bà, sau lại quay lại nói với người đem đồ ăn ra:" Này, huynh nhớ đổi thức ăn trên bàn của chúng tôi ra a"

Nói xong, cất bước đi. Cả ba người nó, cô và nhóc nhìn nhau rồi bật cười đi phía sau...

4'4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top