Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[2]


- Giữa 2 người họ có điều gì đó lạ lắm, mà không, phải là binh trưởng của bọn họ rất kỳ lạ. Sasha giữa cuộc mật bàn trong giờ ăn đã thốt lên như vậy. Đêm hôm cô bé thường dễ đói bụng nên hay xuống nhà bếp tìm đồ ăn, số lần nhiều đến nỗi nhân viên trong nhà bếp luôn để lại một phần thức ăn bất kỳ cho cô. Quá nửa đêm, Sasha bỗng thấy nhà bếp vẫn còn sáng đèn liền lấy làm kỳ lạ. Nhưng còn chưa kịp đến gần thì cửa nhà bếp đột ngột mở tung và binh trưởng Levi vội vã bước ra, trên tay còn cầm một khay gì đó không rõ. Khi Sasha định thần lại thì người đã đi mất, chỉ còn mùi thơm ngược gió bay trở lại đánh thức cô rõ ràng đây là mùi thơm của cháo. Cô bé khoai tây không ngừng thắc mắc khi bước vào nhà bếp và không hề thấy dấu vết nấu nướng của nồi hay chảo, mọi thứ đều mới đc rửa sạch vì nước hãy còn nhỏ giọt. Chẳng lẽ binh trưởng cũng hay đói như cô sao, nếu biết trước đã đến sớm hơn để xin đồ ăn rồi, Sasha vừa gặm khoai vừa lẩm bẩm. Điều kỳ lạ hôm sau khi nghe tin Hange bị cảm, cả đội kéo nhau đến thăm thì đã thấy binh trưởng ngồi bên cạnh im ắng đọc sách. Nơi tủ đầu giường còn để một khay đồ ăn đã ăn hết quá nửa, mà nhìn đi nhìn lại Sasha chắc chắn đó là cháo. Cô bé không ngừng vò đầu đem chuyện này kể cho 104 nghe.

- Giữa 2 người họ có điều gì đó lạ lắm, mà không, là phân đội trưởng vốn đã kỳ dị nay còn lạ hơn mới đúng. Connie đập bàn ngay khi Sasha kết thúc. Phân đội trưởng của bọn họ bình thường là kẻ ăn ngủ nghỉ lẫn tắm cũng không điều độ. Khung cảnh kinh hoàng nhất mà họ từng chứng kiến là binh trưởng Levi mang theo Hange, không, phải là chiếc xác đang ngấp ngoái của Hange từ phòng nghiên cứu trở lại phòng ký túc của bọn họ. Thế nhưng giữa vô vàn sự vô độ ấy, Connie sáng nào dậy đánh chuông đều đã thấy Hange pha xong 2 ly trà còn bốc khói. Mà người nổi tiếng với sự yêu thích đặc biệt với trà của Trinh sát đoàn thì chỉ có một. Sự tò mò ngày càng thôi thúc Connie tiến đến xin thử hương vị trà của những người lớn tuổi. Nhưng tay còn chưa chạm vào ly đã bị Hange kéo lại, dúi cho cậu nắm kẹo rồi đuổi đi, như thể cậu đứng thêm chút nữa sẽ nhìn thấy chuyện gì đó không nên thấy.

- Giữa 2 người họ có điều gì đó lạ lắm. Mikasa cũng chầm chậm nói ra sau khi thấy Sasha và Connie đang tự đặt nghi vấn rồi bứt tóc nhau. Sử dụng bộ cơ động lập thể bay nhảy trên không với con gái mà nói khá là bất tiện, nên thường thì họ sẽ quấn băng quanh thân trên để dễ dàng di chuyển hơn. Đám con gái của 104 ở chung khu ký túc nên luôn làm cho nhau vào mỗi sáng, nhưng khu của tiền bối lại khác. Ở đó sự phân chia phòng ở thực sự chẳng có quy luật. Mọi người đều biết, phòng Hange ở giữa cuối hành lang và bên cạnh là phòng của binh trưởng. Cả đám trao đổi lại và rút ra kết luận, Hange chưa từng nhờ bất cứ cô gái nào trong 104 làm giúp cả, xung quanh Hange lại không có phụ tá là nữ khiến mọi người càng khó hiểu. Lúc này, Mikasa mới lên tiếng kể tiếp những chuyện mình đã nhìn thấy. Mikasa thường chọn con đường yên tĩnh nhất ngay phía sau phòng Hange để chạy bộ vào mỗi sáng, cô bé thường trông thấy chị Hange vừa uống trà vừa đọc sách. Nhưng rồi một sáng nọ, đang thong thả hít thở, Mikasa theo thói quen nhìn qua để chào hỏi, chưa kịp mở miệng đã nghe một tiếng rẹt phát ra từ rèm cửa, che đi toàn bộ khung cảnh sau cửa sổ, nhưng cô gái nhỏ tinh mắt đã loáng thoáng thấy bóng chị Hange đứng đó và không mặc gì ngoài những tấm băng trắng quấn quanh nửa người trên. Điểm nhìn khiến Mikasa sững sờ hơn là ngay trên eo chị Hange là bàn tay của một người khác. Bàn tay to lớn như thế chắc chắn không phải của phụ nữ. Ngay lúc này, Connie xoa cái đầu vừa bị Sasha nhổ như nhổ cỏ, kể ra, có lần nhìn thấy trong túi phía sau ngựa của binh trưởng có hẳn một túi đựng băng trắng. Lúc cậu tò mò sao không để cái này chung với hộp y tế của nhóm hậu cần, chỉ nhận lại ánh nhìn không thể thiếu kiên nhẫn hơn của binh trưởng cùng câu trả lời "là việc riêng thôi'. Liệu có sự trùng hợp nào ở đây không?

- Giữa 2 người họ có điều gì đó lạ lắm, cả hai bọn họ luôn. Eren đã thấy như vậy khi lần đầu tiên họ phát hiện ra sức mạnh titan của Eren và cùng cậu thực hiện hàng loạt thí nghiệm. Dù Hange đã dặn cậu nghỉ sớm, nhưng bản tính cứng đầu, cậu đã tập luyện một mình mặc kệ mọi người về hết chỉ còn lại mỗi Mikasa và Armin. Khi phát hiện mình có thể thay đổi kích thước khi biến lớn, Eren tức tốc đến tìm Hange mà quên mất đã là mấy giờ và mặc kệ cả lời ngăn cản từ 2 người bạn. Từ xa thấy ánh đèn từ phòng Hange còn sáng, lại gần thì cửa phòng không đóng nên cậu trực tiếp đẩy vào, trên miệng còn gọi "Hange-san, em....". Còn chưa kịp nói hết câu, Eren đã chứng kiến cảnh tượng lạ lùng còn hơn cả lúc cậu biến thành khổng lồ. Trên ghế dài, Levi đang ngồi đó nhìn cậu ra hiệu im lặng bằng ngón trỏ. Mà trong lòng anh lúc này chính là phân đội trưởng Hange đang dựa vào, trên người Hange còn khoác áo choàng trinh sát. Khóa 104 ở cùng họ lâu như vậy, đủ nhận ra chiếc áo sạch sẽ không nếp nhăn kia không của ai khác ngoài vị binh trưởng mắc chứng sạch sẽ quá độ. Tuy chị ấy quay lưng về phía cậu, nhưng khoảng cách giữa cậu với hai người họ đủ gần để biết Hange dường như đang ngủ rất ngon. Nhận thấy Eren có vẻ không biết nên rời đi hay ở lại, Levi phất tay rồi nói nhỏ "Có gì mai lại nói". Chưa hết choáng váng vì khung cảnh và tông giọng nhẹ nhàng của Levi, Eren vừa quay đi đã loáng thoáng thấy chị Hange chỉ mới khẽ di chuyển thì bàn tay binh trưởng của bọn họ đã vô cùng tự nhiên đặt trên lưng chị Hange vỗ nhẹ. Eren đầu gỗ vô cùng thắc mắc đem chuyện này kể cho cả đội 104 nghe.

- Giữa 2 người họ có điều gì đó lạ lắm. Jean cũng thắc mắc như thế. Ngày đến phiên của Jean thay giáo quan chỉ dạy thực hành cho tân binh, cậu dạy cách cho lũ ngựa ăn cỏ đồng thời cách thăng bằng khi cưỡi ngựa, tiết kiệm sức ra sao, kết hợp với bộ cơ động khi thám sát thế nào. Khi sắp hoàn thành nhiệm vụ của đàn anh cao cả, cùng đàn em dắt ngựa trở về ngang qua khu huấn luyện, Jean chợt thấy bóng ai đó rất quen mắt, chớp nhoáng vụt qua rồi nhanh chóng biến mất sau gốc cây cổ thụ. Cậu đẩy đám tân binh đi trước, còn mình thì lại gần gốc cây dò xét. Âm thanh ướt át ngày càng rõ càng khiến chàng trai dấy lên nghi hoặc. Cậu bước đến tuy đã gắng tạo ra âm thanh không lớn nhưng tiếng lá cây xào xạc dưới chân vẫn nghe rõ, thì thấy Levi đang đứng đối diện Hange và khoảng cách hai người dường như chỉ mới đột ngột dãn ra. Chị Hange thì đang dựa vào gốc cây gương mặt cực kỳ hoang mang ngược lại với binh trưởng của bọn họ - ngàn năm vẫn là biểu cảm lười biếng như thế. Cậu chỉ chào hỏi vài câu, cũng không hỏi vì sao hai người có mặt ở đây giờ này. Chỉ là lúc nói chuyện, cậu nghe rõ giọng chị Hange không trôi chảy như mọi khi, hai má thì đỏ bừng còn cố tình quay mặt đi lúc trả lời cậu. Quay sang Levi thì bỗng nhiên cậu thấy binh trưởng liếc mình chán nản như thể cậu vừa phá hỏng chuyện gì đó vậy.

Armin thì sao? Mọi người sau khi kể ra hết những nghi vấn trong lòng thì đồng lòng hướng mắt về phía Armin – người được cho là nhạy bén và thông minh nhất trong 104. Cậu trai tóc vàng tủm tỉm cười, cũng không vội vàng đáp lại. Hai người họ biết nhau từ rất lâu rồi, cậu còn nghe Moblit kể binh trưởng Levi vốn không thân thiện với người khác, nhưng lại thường xuyên đến phòng chị Hange đọc sách, cả đêm chẳng ai nói câu nào, nhưng mỗi lần Moblit ghé lại đều thấy không khí rất ấm áp. Những lần Hange bị thương, đều là do một tay Levi chăm sóc. Moblit thậm chí còn ghen tỵ với sự thân thiết này, đó là sự thấu hiểu không chỉ vì thời gian ở cạnh lâu, mà còn là vì đã cùng nhau trải qua vô vàn biến cố mà dựng thành. Đó không chỉ là đồng đội đơn thuần đâu, Armin chắc chắn thế. Bởi vì cậu từng nhìn thấy người luôn bình tĩnh như binh trưởng trở nên vô cùng nóng giận như thế nào khi chị Hange gặp nguy hiểm. Nhưng 104 là một đám nhiều chuyện, nên Armin do dự không biết có nên đưa ra bất cứ nhận định nào không, hay là cứ tiếp tục giữ im lặng vì 2 người lớn trong cuộc chẳng hề có động tĩnh gì khác.

Khi cả đám còn đang lời qua tiếng lại, hai cái bóng vừa bước vào nhà ăn, ngồi xuống bàn bên cạnh khiến chúng im bặt. Hai người không nói gì nhiều, chủ yếu là những câu nói ngắn gọn nhưng sự tự nhiên lẫn thân mật giữa cả hai lại giống như xung quanh chẳng tồn tại. Chị Hange có vẻ như vừa tắm xong, tóc còn chưa cột lên, trên người khoác áo dài tay màu đen – chiếc áo khoác của binh trưởng không lạ lẫm gì với đám trẻ 104. Armin ngước nhìn binh trưởng của bọn họ kéo mấy sợi tóc xõa trước trán mỗi khi chị Hange cúi xuống, dù hàng lông mày đang nhíu lại cũng không giấu nổi sự dịu dàng, thì không khỏi nở nụ cười. À thì, chẳng cần cậu đưa ra bất cứ nhận xét nào nữa đâu nhỉ? Điều kỳ lạ giữa 2 người rõ ràng đến thế kia mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top