Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tuy trong lòng than thở nhưng trên mặt lại không có gì thay đổi, Diệp Ngu ngồi nhìn Mông đại thống lĩnh đang xấu hổ tự bào chữa thật không thể tin được người từng là tướng quân dũng mãnh trên sa trường lại có tính tình như trẻ con thế này. Thật không thể trách tại sao người có tính đa nghi như Lương đế lại trọng dụng hắn. Võ công cao, nhân phẩm tốt, lại thẳng tính như Mông Chí thì chỉ cần là người thông minh đều sẽ thích dùng những người như vậy.

- Tô tiên sinh, vị này là......

Kỳ thật, vừa vào cửa, Mông đại thống lĩnh liền cảm thấy mình lại làm sai chuyện gì rồi thì phải, linh cơ vừa động, đây là một gương mặt thư sinh nho nhã, nghĩ đến....... Mông đại thống lĩnh không muốn nghĩ đến kết quả xấu nhất .

Diệp Ngu yên lặng cho Mai đại tông chủ một ánh mắt đồng tình còn Mai đại tông chủ thì một chút cũng không bị ảnh hưởng vẫn thong thả, ung dung mà giới thiệu:

- Đại thống lĩnh không biết, vị này là dũng sĩ cứu 30người lúc tư pháo phường bị nổ, Diệp Ngu,   Diệp tiên sinh

Hệ thống :.... Dũng sĩ cứu 30 người là cái quỷ gì?

- Thì ra là Diệp tiên sinh, tại hạ Mông Chí, ngưỡng mộ đã lâu.

Lời này cũng không phải nói không, xông vào đám cháy cứu người, dù có võ công cao như hắn cũng phải suy nghĩ kỹ một phen mà người này lại cứu 30 người còn toàn thân trở ra, có thể thấy được võ công người này rất cao. Hắn là một người học võ nên điều đầu tiên chú ý tới tự nhiên là võ nghệ. Lúc trước nghe lời đồn hắn còn nghĩ là một người giống hắn, hôm nay vừa gặp thì ra lại là một tiên sinh hào hoa phong nhã. Hắn vừa định nói câu thứ hai lại nghe Tiểu Thù mở miệng :

- Không biết đại thống lĩnh đại giá quang lâm là có chuyện quan trọng gì không?

Mông Chí vừa nghe, trong lòng liền chắc chắn mình đã làm sai nếu không tiểu Thù sẽ không nói khó nghe như vậy........ Tiểu Thù không phải là đang ở đây thử người chứ?!

Hắn yên lặng nói vài lời khách sáo rồi đi tới sau " tân chủ nhân " của mình là Tĩnh vương điện hạ cùng uống trà.

Sau đó Diệp Ngu cùng Mai Trường Tô lại bắt đầu gió mát trăng thanh mà bắt đầu "Đánh Thái Cực"

   - Tô tiên sinh, làm phiền đưa tay phải ra để ta bắt mạch.

Nói khách sáo lâu như vậy, Diệp Ngu cuối cùng cũng nói ra mục đích tới đây. Nếu không phải vì mạch tượng này hắn cũng không tới gặp "người bệnh không phối hợp " này đâu!

Mai đại tông chủ lắc đầu nói :

- Ý tốt của Tĩnh vương điện hạ cùng tiên sinh Tô mỗ xin nhận, chứng sợ lạnh của ta đã tốt không cần tiên sinh bắt mạch.

Vâng, Mai đại tông chủ lại bày ra vẻ mặt "tùy hứng " cho Diệp Ngu xem

Diệp Ngu:............. Nếu ngươi đem áo khoác lông cáo cùng lò sưởi trong tay giấu đi rồi nói lời này thì may ra mới có vài phần đáng tin

Sau khi nghe xong Mông đại thống lĩnh yên lặng che mặt, thật là, tiểu Thù càng ngày càng giỏi nói dối. Hắn nghe nhiều đến nỗi có thể bình tĩnh mà tiếp nhận rồi.

Mai đại tông chủ "tùy hứng" a~ đặc biệt là trước mặt Tĩnh vương điện hạ, hắn luôn luôn là "mưu sĩ khỏe mạnh" có thể chất hơi yếu thôi. Cho nên dù là hắn kêu Cảnh Diễm mời người tới hắn cũng sẽ không duỗi tay ra đâu.

Sau khi nói chuyện một hồi Mai Trường Tô đưa ra kết luận : người này tính tình qua loa nhưng lại tích thủy bất lậu, ngay cả Giang Tả minh cũng không tra được lai lịch của người này, chỉ biết người này xuất hiện ở Đông Hải. Hiện giờ là thời điểm quan trọng, y không thể để một nhân tố nào ảnh hưởng đến ván cờ mà y bày ra.

Cho nên nếu người này ảnh hưởng đến âm mưu của y thì y không ngại "thâm nhập địa ngục" một lần. Nhưng Mai Trường Tô có ngàn suy vạn xét cũng không nghĩ tới......

Hiện tại y chỉ là một cái mưu sĩ văn nhược mà người ngồi đối diện y - là một cao thủ võ công cao cường.

#Xin hãy bớt đau lòng #

Thật sự chỉ trong chớp mắt Diệp Ngu liền bắt được cổ tay phải của Mai Trường Tô. 3 giây qua đi, cả đám còn chưa có phản ứng, hắn đã thu tay thong thả nói :

- Tô tiên sinh nói cái gì? Vừa rồi gió lớn tại hạ nghe không rõ.

Tô tiên sinh:....... Lần đầu tiên có người còn tự tiện quyết định hơn Lận Thần.

Tĩnh vương điện hạ : Diệp tiên sinh, ngươi.........

Mông đại thống lĩnh và Phi Lưu hai mắt sáng lên: Cao thủ!!!!

Trong lòng Mông Chí đang ngứa nghề nhưng trên mặt không có thay đổi cũng không có hành động, ngược lại Phi Lưu trên lóc nhà không suy nghĩ nhiều. Người lạ xâm phạm Tô ca ca, đánh!  Phi Lưu lập tức nhảy vèo xuống, nhằm thẳng Diệp Ngu mà đánh.

Nhìn thấy hành vi như vậy mà Mai Trường Tô không có ý ngăn cản, Tĩnh vương liền đứng lên chuẩn bị thay Diệp Ngu đỡ đòn bởi Diệp Ngu là do hắn mời tới nên an toàn của Diệp Ngu hắn cũng phải đảm bảo. Nhưng mà...... Võ công của hắn không quá cao. Bất quá hắn vừa bước lên một bước, Diệp Ngu liền tay không bắt được đòn tấn công của Phi Lưu. Tĩnh vương nhìn trái nhìn phải xấu hổ mà ngồi xuống. "Hai năm sau" bọn họ cũng từng so chiêu a~

Phi Lưu là một tiểu hài tử tâm trí không được đầy đủ lại rất ngây thơ, con đường võ công nhẹ nhàng, ở tuổi của hắn, Phi Lưu trên giang hồ đã không có đối thủ.

Thấy Diệp Ngu đỡ được đòn của mình, Phi Lưu liền chuyển đòn tấn công xuống chân hắn khiến hắn bất đắc dĩ phải đứng lên lui về sau. Nếu Mai Trường Tô muốn thử hắn, vậy thì xem đi.

Cuối cùng, tự nhiên là tiểu Phi Lưu thở phì phì mà tạc mao chạy tới đằng sau Tô ca ca nhà mình báo cáo

- Hắn, đánh không lại.

Phi Lưu thở phì phì lại nghiêm túc nói lập tức đánh vỡ không khí nghiêm trọng này.

Diệp Ngu cười nói :

- Phi Lưu tiểu huynh đệ đã rất tốt, rất tuyệt.

Đối với hài tử ngoan hắn luôn luôn rộng lượng mà khen ngợi.

Sau khi nghe xong tuy rằng Phi Lưu vẫn bĩu môi nhưng trong lòng cũng bị thuận mao hơn nửa rồi.

Sau đó Mai Trường Tô mới bắt đầu khiển trách đối với hài tử nhà mình.

- Diệp tiên sinh thứ lỗi, Phi Lưu không tốt.

Tiểu Phi Lưu : Hừ!

Diệp Ngu vẫy vẫy tay cười nói :

- Không có, Phi Lưu thật tuyệt.

Sau khi nghe Diệp Ngu nói Phi Lưu liền cho hắn một ánh mắt thật biết nhìn người rồi vèo một cái lại bay đi.

Đây là........  thẹn thùng?

Như vậy cũng coi là khách chủ cùng vui. Diệp Ngu ở Tô trạch ngây người hai canh giờ sau mới đi.

Hệ thống : A Ngu, ngươi ở đây suy xét cái gì vậy?

Không có gì, chỉ là mạch tượng của Mai Trường Tô thôi. Với thân thể này còn muốn giúp người đoạt ngôi mà còn có thể chịu đựng hai năm cũng thật là khủng!

Hệ thống : Xác thực là khủng. Lúc trước ta cũng nghe một ít tin tức về hắn, nói thật ta rất bội phục hắn.

Rất khó thấy ngươi lại có lúc bội phục người khác

Hệ thống : Đó là bởi vì phẩm vị ta cao. A Ngu, từ góc độ một đại phu ngươi cảm thấy Mai Trường Tô không quý trọng thân thể nhưng ta cảm thấy hắn sống thực tốt, có người có cuộc sống ngắn ngủi vẫn sống có ý nghĩa, như thế là đủ rồi.

... ... ... ... ...

Hệ thống : A Ngu, vì sao ngươi không nói cái gì vậy?

Nga, ta cảm thấy ngươi nói vậy rất không quen thôi.

Hệ thống :……!

Nó trước kia cũng tung hoành hai giới thần ma, là một boy lãnh đấy!

……

Dọc theo đường đi, một người một hệ thống cứ nói chuyện như vậy, cuối cùng lúc Diệp Ngu xuống xe ngựa thì nghe thấy hệ thống nói : A Ngu, nếu ngươi có thể cứu Mai Trường Tô thì cứu đi. Rốt cuộc cũng có nhiều năng lượng mà.

……Hảo

************ta là chỗ tông chủ phân cách tuyến ************

Sau khi tiễn Tĩnh vương đi, Mai Trường Tô nhịn không được lại cúi đầu ho hồi lâu mới dừng lại được.

- Tiểu Thù, vì sao ngươi lại ngăn không cho ta nói tiếp? Tĩnh vương hắn dám tìm người đến thử ngươi, hắn ………

Tạm thời không thể tìm được từ để hình dung, Mông đại thống lĩnh chỉ có thể tức giận chỉ vào mật đạo.

Mai Trường Tô đỡ trán :…Mông đại ca, ngươi từ chỗ nào thấy người đến là do Tĩnh vương muốn thử hắn?

- Người là ta mời đến.

Mai Trường Tô thở dài nói

- Thật không? Đệ làm vậy có ý gì? Đệ bảo chúng ta giúp đệ giữ bí mật, ngược lại đệ……

Mông Chí nghe xong thì lại càng không hiểu gì cả, Diệp Ngu này võ công cực cao, y thuật cũng không thấp, nếu biết được hoả hàn độc, nếu Tĩnh vương biết thì làm sao đây?

Vì thế Mông Chí sầu sắp chết rồi.

Mai Trường Tô che tiểu hoả lò, nắm chặt áo lông cáo trên người, nói :

- Không có việc gì, vị Diệp tiên sinh này là người thông minh, huynh yên tâm.

Tạm thời trong khoảng thời gian ngắn không thể nhìn ra cái gì nhưng lúc người này rời đi đã nhờ người đưa cho hắn một đồ vật cũng đủ để chứng minh lập trường của người này.

Mai Trường Tô có chút mạc danh mà nghĩ, Cảnh Diễm này có vận may gì vậy, có thể kết giao với vị này?

Sau khi nghe xong Mông Chí suy nghĩ nửa ngày vẫn không hiểu đành từ bỏ, dù sao tiểu Thù thông minh, nếu tiểu Thù nói không có việc gì thì sẽ không có việc gì, những việc động não này quả nhiên vẫn không hợp với hắn.

Không còn nghi vấn, Mông đại thống lĩnh nhớ lại Diệp tiên sinh cùng Phi Lưu đánh nhau có chút ngứa tay ngứa chân nói :

- Tiểu Thù, ngươi nói ta và Diệp tiên sinh so đấu thì ai sẽ thắng?

Nói xong hắn liền tính chọn một ngày tìm người tỷ thí, cũng tốt …… Xây dựng chút quan hệ.

Không khí trở lên trầm mặc mà quỷ dị ngay lập tức, một lúc sau Mai Trường Tô nói :

- Mông đại ca, thời gian không còn sớm, huynh cần phải đi.

*********ta là đi Diệp trạch tỷ thí phân cách tuyến *********

Mông Chí là người thành thực, khi không lại ' bị ghét ' thì hắn cũng không muốn liền nghe lời rời đi Toi trạch, ngược lại gõ vang cửa lớn Diệp trạch.

Vừa mở cửa ra, Diệp Ngu có chút không rõ, Mông đại thống lĩnh như thế nào lại tới cửa? Chẳng lẽ là thay tiểu Phi Lưu tới bắt về? Hay là tìm hiểu bệnh tình của Tô tiên sinh có nghiêm trọng?

Nhưng Diệp Ngu đã đoán sai, Mông Chí tới để khiêu chiến. Đệ nhất cao thủ Đại Lương, đệ nhị cao thủ Lang Gia bảng nhìn thấy cao thủ tự nhiên sẽ ngứa nghề.

Diệp Ngu :… Quả nhiên, hắn vẫn đánh giá quá cao Mông đại thống lĩnh sao?

Bất quá, nếu đã tới cửa Diệp Ngu sẽ không qua loa. Phi Lưu học võ nhẹ nhàng còn Mông Chí là cương mãnh ngoại công lại trải qua quá trình rèn luyện, đẳng cấp sớm đã vượt qua Phi Lưu.

Nhưng ……

- Hay! Công phu của Diệp tiên sinh thật lợi hại!

Trên thực tế hai người vẫn chưa phân thắng bại nhưng Mông Chí biết người trước mặt chưa dùng toàn lực.

- Mông đại thống lĩnh quá khen, chỉ là chút tài mọn thôi. Tại hạ là đại phu, võ công này chỉ là tự vệ mà thôi.

Mông Chí không tán thành nói :

- Diệp tiên sinh quá khiêm tốn rồi.

Nhìn Diệp Ngu cười cười, Mông Chí lại tiếp tục ' bí ẩn ' nói :

- Võ nghệ của tiên sinh cao như vậy tại sao trước giờ lại chưa từng nghe qua?

Chẳng lẽ năng lực của Lang Gia các đã suy thoái sao?

Lận Thần : Hắt xì … Ai đang nói xấu sau lưng ta vậy?

- Tại hạ đến từ hải ngoại, gần như mới đến Trung Nguyên, ngài chưa nghe qua cũng đúng thôi.

May mà lúc trước ra biển, nếu là nơi khác thì thật đúng là không giải thích được.

Hệ thống : Ta thấy không phải thế giới thay đổi mà là Mông đại thống lĩnh có tâm trí trẻ thơ thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top