Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

12-Người Tình Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Tags: R18, sếch bùng lổ, đạo tàn bụ, pỏn with plot, ngược tâm, fwb, ...

-Summary: Mối quan hệ bí mật giữa hai chúng ta.

-Warning: OOC + underage, siêu dằm khăm cùng với các từ ngữ không phù hợp.

-Note: Cringe vler.

(Full cảnh tụi nó "giao lưu võ thuật" tóe lửa trên giường nha mụi ngừi!!!)

-

Khi đồng hồ điểm 3 giờ sáng, chính là lúc tất cả các học sinh tham gia Lớp Học Ma Sói đều trở về phòng ngủ của họ và say giấc nồng.

Tất nhiên là chỉ trừ hai người.

Zio ngồi trên chiếc ghế thân thuộc của mình, ngón tay cứ thế gõ lên tay ghế những tiếng lạch cạch, khuôn miệng ấy cứ lẩm bẩm đếm từng giây từng phút, chẳng tài nào giấu được sự thiếu kiên nhẫn của mình.

Khiến một Zio luôn thờ ơ và lãnh đạm với mọi thứ xung quanh trở nên nóng vội như thế này, Amy là người duy nhất có thể.

Chợt, âm thanh gõ cửa cốc cốc vang lên, đi cùng theo đó là giọng nói ngọt ngào mà hắn vẫn luôn nhớ mong ngày đêm.

-Zio à, là tớ đây.

Dẫu cho đây không phải là lần đầu đứng trước cửa phòng hắn, bản thân em vẫn không khỏi hồi hộp và căng thẳng đôi chút. Không khí se lạnh về đêm khiến Amy khẽ rùng mình, nhưng em biết vòng tay kia sẽ khiến em cảm thấy ấm áp sớm thôi.

Cánh cửa mở toang ra một cách bất ngờ, khi bàn tay to lớn ấy kéo lấy Amy vào bên trong, rồi liền đóng sầm lại. Giây phút đó, em đã biết, hoàn toàn không còn đường thoát cho mình nữa rồi.

Chẳng cho Amy có cơ hội để kịp nghĩ suy điều gì, Zio hung hãn tóm lấy em trong vòng tay của mình mà hôn ngấu nghiến, tâm trí vẩn đục vì thèm khát sự tiếp xúc da thịt hơn bao giờ hết.

Hai cơ thể ấy quấn chặt lấy nhau không buông thật nồng nhiệt, nhưng vì nụ hôn sâu ấy tựa như thứ ma thuật chết người, tước đoạt đi dưỡng khí trong lá phổi kia từng chút một, nên em chẳng còn cách nào khác ngoài việc vùng vẫy thoát ra. Hắn ta tiếc nuối buông đôi môi ấy ra, thế nhưng lại chưa từng có ý định buông tha một cách dễ dàng cho cái mạng nhỏ này.

Đôi tay nghịch ngợm ấy lả lướt trên cơ thể em, rồi lại đột nhiên bóp mạnh lấy vòng 3 tròn trịa, khiến ai kia giật bắn người mà hét lên, hoảng loạn chẳng tin vào mắt mình.

Khác với thường ngày, màn dạo đầu vốn luôn dịu dàng và từ tốn giờ đây lại trở nên mãnh liệt đến khó tả.

Trực giác mơ hồ mách bảo với Amy điều gì đó, rằng Zio đang hành động rất khác thường so với mọi ngày, rằng chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.

-Zio, có chuyện gì thế? Cậu không vui à? -Amy lo lắng hỏi, áp lòng bàn tay mềm mại của mình trên khuôn mặt hắn, từng cái chạm đều nhẹ bẫng tựa tơ hồng, thật biết cách khiến người ta lưu luyến đến từng giây từng phút.

Trong một khoảnh khắc, Zio đã mềm lòng trước sự dịu dàng đó, nhưng rồi cái hiện thực tàn khốc ấy nhanh chóng tìm đến, đánh bay đi những mơ mộng hão huyền.

Vốn cả hai chẳng phải là người yêu gì cả, mà chỉ đơn giản là bạn tình thôi.

Đúng vậy, ban ngày họ là bạn thân của nhau, nhưng khi màn đêm buông xuống, họ là bạn tình, là đối tác trong các hoạt động tình dục chỉ nhằm một mục đích duy nhất là giải quyết nhu cầu sinh lý đôi bên.

Và có hai điều cấm kỵ cần được lưu ý trong loại quan hệ này.

Thứ nhất, vì đây là loại quan hệ sinh ra để thỏa mãn các nhu cầu, nên tuyệt đối không để xảy ra sự ràng buộc.

Thứ hai, chính là đừng bao giờ nảy sinh tình cảm với đối tác của mình.

Chỉ đáng tiếc là Zio đều dính vào hai điều cấm kỵ này.

Hắn biết tình cảm của mình dành cho em là thứ không cần thiết, cũng ra sức để phủ nhận và dập tan nó, nhưng điều đó lại chẳng thay đổi được gì cả.

Càng cố gắng phủ nhận, lại càng chứng tỏ nó mãnh liệt hơn những gì đã tưởng tượng.

Càng cố gắng dập tan, lại càng chứng tỏ thứ tình cảm này là bất diệt, trường tồn mãi mãi, vĩnh viễn không thể tan biến.

Thứ tình cảm quái quỷ kia trêu đùa với tâm trí, rồi dần len lỏi vào trong trái tim những ham muốn điên rồ và bẩn thỉu nhất, chắc chắn sớm muộn gì cũng sẽ đẩy Zio đến bờ vực sụp đổ.

Nhưng có lẽ, hắn ta không mong em biết đến, hay hiểu cho những cảm xúc điên dại ấy, sở dĩ ngay từ đầu đây đã là những thứ không bao giờ nên được sinh ra. Và suy cho cùng, chúng cũng chỉ xuất phát từ một phía, chẳng đáng để em bận tâm.

Thế nên, cuối cùng Zio vẫn chọn cách im lặng, mà trút giận lên cơ thể đáng thương của em.

Không nói lời nào, hắn quỳ xuống bằng một chân, bàn tay kia siết chặt lấy một bên đùi trong của em rồi vắt nó lên vai mình, tiếp đến lại xé toạc quần nhỏ trong sự hốt hoảng của Amy.

Gương mặt kia đỏ bừng hơn cả dâu tây khi đầu em tựa như sắp bốc khói đến nơi, Amy vội dùng tay đẩy đầu hắn ta ra, tỏ vẻ không đồng tình với cách thức dạo đầu này, liền mắng:

-Không được!! Nơi đó bẩn lắm, buông tớ ra đi!

Phản ứng của Zio chẳng như mong đợi của em, khi hắn không những không chịu buông ra mà còn cắm chặt móng tay vào đùi trong, dù có chết cũng nhất quyết không buông.

-Chậc, yên nào, đừng cựa quậy nữa.

Sự chống đối của Amy cứ như đổ thêm dầu vào lửa giận, khiến tâm trạng vốn đã không tốt đẹp gì cho cam của Zio càng một tồi tệ thêm.

Đối diện với ánh mắt nhuốm màu dục vọng kia, cứ tựa như bị nhìn thấu cả tâm hồn vậy, càng làm cho em không thể không run rẩy như một chú thỏ bị chiếc sói hung ác dồn vào đường cùng.

-Mau vén váy lên.

Hắn lạnh giọng ra lệnh, và cứ như thể trong lời nói có một sức nặng vô hình, khiến đôi tay em từng chút một nâng tà váy lên một cách không thể nào vụng về hơn.

Chốn bồng lai tiên cảnh dưới lớp váy dần hiện ra trước mắt, khiến Zio trong vô thức lại nuốt nước bọt trước nơi tư mật ướt đẫm bởi những kích thích bất ngờ.

-Gì đây? Rõ ràng là ban nãy cự tuyệt lắm cơ mà, sao cái nơi hư hỏng này lại đẫm nước thế này?

-K-Không phải như vậy đâu, chỉ là... -Amy muốn tìm bừa một lí do nào đó để biện minh, nhưng tâm trí em lúc này trống rỗng, chẳng thể nghĩ ra một lí do nào hợp lí cả.

Gật gù, hắn ta nhét lần lượt các ngón tay vào bên trong nụ hoa ấy, có lẽ vì đã tiếp xúc với nơi tư mật không biết bao nhiêu lần rồi, nên không khó để tìm ra điểm nhạy cảm nhất bên trong em.

-Nói tiếp đi, tôi đang nghe đây.

Em nheo mắt trước khoái cảm đang chực trào ập đến, hai tay nâng tà váy không kiềm được mà run rẩy liên hồi.

Rõ ràng là đã đến rất gần rồi, chỉ một chút nữa thôi, là em sẽ đạt đến cao trào. Nhưng vào giờ phút đó, Zio lại đột ngột rút tay ra, để lại một Amy trống trải và bứt rứt đến tột độ.

Và khi Amy vẫn chưa kịp hoàn hồn trước những gì đã xảy ra, thì một thứ khác đã nhanh chóng lấp đầy khoảng trống trong em. Khác với những ngón tay thon dài kia, thứ này ngắn, mềm, và nóng hơn rất nhiều.

Chiếc lưỡi kia điên cuồng khuấy đảo nơi tư mật, và cứ như những kích thích kia vẫn là chưa đủ, bàn tay hắn lả lướt dọc lên trên đùi em, rồi véo lấy hạt đậu nhỏ khiến Amy trong cơn hốt hoảng mà phát ra những tiếng rên đầy yêu kiều.

-A, ưm...K-Không muốn...!!! Chỗ đó...bẩn lắm a!

-Xin lỗi nhé, tôi không có ý định dừng lại đâu. -Nhếch môi, Zio nói điều đó với vẻ mặt vô cùng vênh váo.

Thật mâu thuẫn làm sao, khi Amy miệng thì bảo không muốn, nhưng cái cơ thể nhỏ nhắn ấy lại thành thật hơn rất nhiều.

Chẳng biết từ khi nào, trong vô thức đôi bàn tay ấy đã siết chặt lấy mái tóc xám tro kia, dâm đãng cùng cực mà chôn mặt hắn sâu vào chốn giữa hai đùi hơn, điên cuồng chạy theo cái khoái cảm trước mắt.

Rồi, em bắn đầy trên gương mặt điển trai kia.

Giây phút hắn buông đùi Amy ra cũng chính là lúc em ngã quỵ xuống sàn nhà lạnh lẽo, vì đôi chân mềm nhũn ấy gần như không thể đứng vững được nữa rồi.

Tò mò ngẩng đầu, càng bàng hoàng hơn khi đập vào mắt em là hình ảnh tên Zio ấy cho những ngón tay vốn đã ướt đẫm dâm thủy của em vào bên trong khuôn miệng và mút sạch lấy chúng.

-Không tồi đâu. -Lời đánh giá thẳng thừng thốt ra từ khuôn miệng ấy bằng một cách không thể nào vô liêm sỉ hơn, khiến em chẳng thể kiềm lòng được mà đỏ ửng hết cả mặt, lắp bắp muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi.

Hắn ta rời khỏi vị trí của mình một lúc, không lâu sau đó thì quay lại. Zio mạnh tay kéo em đứng dậy, để em lấy cánh cửa gỗ làm điểm tựa, rồi hướng mông em về phía đũng quần của mình.

Cái thân thể yếu ớt ấy liều mạng bám chặt vào cánh cửa trước mắt, tựa như chỉ cần buông nó ra một giây thôi, em sẽ hoàn toàn ngã xuống mất. Song, từ vị trí này cũng khiến Amy gặp phải không ít khó khăn trong việc theo dõi tình hình, phải thấp thỏm mãi không thôi vì chẳng biết điều gì sẽ xảy đến.

Thắt lưng được tháo bỏ, và lấp ló sau lớp vải là cự long hùng dũng đầy gân guốc dưới sự dày vò vô tình của Amy, chiếc "áo mưa" cũng đã được mang vào để tránh những phiền phức không cần thiết, dẫu cho Zio thật sự muốn lấp đầy bên trong em bằng chính những hạt giống của mình.

Như một bản năng, cơ thể yêu nghiệt phản ứng trước dị vật to lớn vô cùng mãnh liệt. Ánh nhìn long lanh ánh nước thật thèm khát, những tiếng rên yêu kiều tựa như rót mật vào tai, hay cả cái lắc mông đầy mời gọi. Mọi cử chỉ đều khiến hắn phát điên, từng bước đẩy lí trí đến bờ vực sụp đổ, để rồi đê mê trong giấc mộng về những khoái cảm triền miên.

-Ah, chết tiệt.

Vốn Zio không phải là người thích chửi bậy, nhưng thỉnh thoảng Amy lại nghe được những câu từ không mấy đẹp đẽ từ hắn ta. Và chúng đều có một điểm chung, chính là đều xảy ra trong tình huống khi Zio đang ở trong trạng thái vô cùng kích động.

Rõ ràng là kích động đến thế, nhưng hắn lại cẩn thận đưa cự long vào bên trong em từng chút một, cứ như sợ bản thân sẽ làm em đau, dẫu cho cơ thể nữ nhân đã thân thuộc với thứ to lớn này không biết bao nhiêu lần rồi.

Sự dịu dàng trong phút chốc đã khiến trái tim thiếu nữ rung động, nhưng rồi cái cảm giác đau đớn đầy tàn bạo lại nhanh chóng ập đến như vũ bão. Zio điên cuồng dập vào cái lỗ nhỏ ướt đẫm dâm thủy, một tay siết chặt lấy phần hông mềm mại, trong khi những ngón tay từ bàn tay còn lại luồng vào bên trong khuôn miệng nhỏ nhắn, nghịch ngợm nhấn trên đầu lưỡi.

Nhận thấy Amy đang cố gắng kiềm chế bản thân không được phát ra những tiếng kêu đầy ám muội ấy, hắn mới kề môi mình bên tai em, thì thầm một cách chẳng tài nào yêu nghiệt hơn:

-Nào, đừng ngại chứ, hãy để tôi nghe những âm thanh dâm đãng đó của cậu đi.

Đôi chân yếu ớt của em run rẩy liên hồi trước những chuyển động mạnh mẽ từ người bạn tình, khi những ngón chân kia vì cái khoái cảm sung sướng đến đảo điên thần hồn mà co quắp lại, chắc hẳn sẽ chẳng thể trụ được thêm bao lâu nữa.

-A-Agh, ưm...! Z-Zio, tớ...không thể...!!! -Khoái cảm chực trào ập đến khiến đôi môi hư hỏng rên rỉ không biết điểm dừng, lưỡi kia cũng đã thè ra ngoài, khi bàn tay em không tự chủ cào cấu lên chiếc cửa gỗ như một cách để giải tỏa sự bứt rứt.

Nhíu mày không hài lòng, hắn thẳng tay tát vào bên mông đỏ ửng đang dần lộ ra khỏi lớp váy kia. Và điều đó khiến em bất ngờ ré lên, vậy mà kì lạ thay, cơ thể em rõ ràng chính là có phản ứng với loại hành vi bạo dâm này, khi sâu bên trong Amy đang ôm chặt lấy dị vật hơn bao giờ hết.

-Sao lại không thể chứ? Chẳng phải cậu đang phát huy rất tốt hay sao?

Nói đoạn, Zio vuốt ngược tóc mái của mình, và thật ghét phải thừa nhận, khi cái gương mặt đẹp mã đó quyến rũ đến không tài nào cưỡng lại được.

Chẳng giống như mọi ngày Zio đối với em vốn rất nhẹ nhàng, Amy vẫn chưa thể làm quen được với cường độ làm tình mãnh liệt như thế này. Mọi thứ đều lạ lẫm đến choáng ngợp, nhưng ít nhất em nghĩ mình không ghét cảm giác này.

Thế nhưng điều gì đã khiến Zio đột ngột thay đổi như vậy? -Em biết chắc chắn có điều gì đó khác thường ở người em yêu nhưng lại không thể đưa ra đáp án, và câu hỏi ấy cứ luẩn quẩn trong tâm trí em mãi không thôi.

Những âm thanh gợi dục vang lên dồn dập chẳng theo một quy tắc nào cả, dịch lỏng từ cuộc giao hợp giữa cả hai rơi vương vãi khắp nơi trên sàn nhà, một ít lại bám vào đôi tất đen hắn vừa mua cho khiến em có chút tiếc nuối.

Họ đến cao trào không lâu sau đó. Sau khi xử lý xong chiếc "áo mưa" đã qua sử dụng kia, Zio lật người em lại, để em tựa lưng vào cánh cửa. Vòng tay kia cẩn thận ôm lấy Amy, vì chỉ cần buông tay dù chỉ một giây thôi, cả thân thể mềm nhũn của em sẽ đổ gục xuống mất.

Sự tĩnh lặng nhanh chóng bao trùm cả căn phòng, kéo theo cả những tâm tư đã giấu kín từ lâu. Chậm rãi từng chút một, em mơ màng áp một bên má mình vào lòng bàn tay của người thương, dành trọn toàn bộ tấm chân tình vào một ánh nhìn, dịu dàng nhưng cũng thật mãnh liệt biết bao.

Và điều đó khiến lồng ngực hắn quặn thắt lại.

-Tại sao cậu luôn nhìn tôi bằng ánh mắt như thế?

Giọng nói kia mang theo những chua chát không tài nào giấu được, cảm xúc nơi con tim cứ tựa như bị xé toạc ra, đưa tới cái cảm giác bức bối đến khó thở. Không nói không rằng, Zio tức giận thẳng tay đấm mạnh vào tường, khiến máu bám đầy trên các khớp ngón tay trước sự bàng hoàng của Amy.

-Tôi và cậu chẳng là gì của nhau cả, cớ sao cậu luôn dùng ánh mắt đó đối với tôi?

Như một lẽ hiển nhiên, Zio chưa bao giờ quên cái sự thật rằng họ vốn chẳng phải là người yêu của nhau, mà chỉ đơn giản là đối tác trong mối quan hệ lợi ích hai bên không hơn không kém. Hắn ta tự nhận thức được vị trí của bản thân nằm đâu trong trái tim người thiếu nữ, luôn nhắc nhở bản thân không được trở nên quá tham lam, lại biết nếu cố chấp với một người không thuộc về hắn thì sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp gì cả.

Nhưng sở dĩ ngay từ đầu, khởi nguồn cho mối quan hệ rắc rối này lại chính là từ những dục vọng tham lam và ích kỉ của hắn.

Có những lúc hắn ta mơ hồ cảm thấy em ở rất gần, nhưng lại cũng rất xa. Vì càng gắn bó với em lâu dài, Zio càng nhận ra em khó chạm tới đến nhường nào.

Có lẽ vì bản thân Amy quá đỗi hoàn hảo, hoặc có lẽ cũng chính vì khoảng cách giữa sự khác biệt của cả hai quá lớn khiến Zio dẫu muốn cũng chẳng thể chạm tới được trái tim em.

Hắn yêu em, nhưng lại không có đủ can đảm mong em chấp nhận con người hắn.

Sớm biết từ lâu tình yêu mà hắn dành cho em chính là không có kết quả, nhưng mặc cho đã cố gắng làm đủ mọi cách, cuối cùng hắn ta vẫn không thể buông bỏ được đoạn tình cảm này. Vì Zio thật sự yêu người thiếu nữ với cái tên "Amy" này hơn những gì hắn đã nghĩ.

Bởi vì biết tình yêu chính là liều thuốc chữa lành tâm hồn, cũng chính là liều thuốc độc hủy hoại và giết chết con người chúng ta một cách chậm rãi, nên đã từng có những lúc, Zio căm giận bản thân không thể dứt khoát bóp chết thứ tình cảm chết tiệt này.

Dẫu cho hắn ta đã cố gắng giữ khoảng cách với em hết mức có thể, nhưng tình yêu ấy vẫn cứ lớn dần mỗi ngày, vượt ngoài tầm kiểm soát, và dần thiêu rụi lấy con tim.

Mọi chuyện vốn đã đi quá xa kể từ cái đêm định mệnh ấy, khiến cả Zio, lẫn Amy đã vượt qua cái ranh giới tình bạn mà cả hai đã đặt ra, để rồi vĩnh viễn chẳng thể nào quay đầu được nữa.

Chỉ nhớ đó là vào một đêm mưa tầm tã, em và hắn lần đầu tiên quấn quýt bên nhau trên chiếc giường nọ. Da kề da, môi kề môi, họ trao cho nhau những hơi ấm chân thành nhất từ tận đáy lòng, xua tan đi cái giá lạnh về đêm, không quá cuồng nhiệt nhưng cũng đủ để khiến người phải khắc sâu tận tâm can.

Vào cái đêm định mệnh ấy, họ đắm chìm vào lạc thú trước mắt, học cách tận hưởng nhục dục trong tội lỗi, và đã hoàn toàn quên đi cả bản thân mình.

Nhìn người thương đang say giấc bên cạnh mình, Zio cảm thấy rất vui mừng, nhưng cái cảm giác dằn vặt ấy lập tức ập đến ngay sau đó khiến trái tim kia nặng trĩu những tâm tư hơn bao giờ hết.

Zio đã từng nhiều lần tự hỏi bản thân rằng: Liệu trở thành loại quan hệ như bây giờ, vừa sa ngã trong sắc dục đầy đê mê cùng người con gái hắn yêu nhất, vừa bị những cảm xúc ích kỉ dày vò lương tâm và hành hạ lí trí từng giây từng phút có thật sự là đúng?

Thế nhưng, hắn ta lại vĩnh viễn không thể trả lời được.

Hắn nhìn cô gái nhỏ đang run rẩy trong vòng tay, thật mâu thuẫn làm sao khi hắn muốn làm em yên lòng bằng những cái vuốt ve nhẹ bẫng như lông vũ, nhưng bàn tay đưa đến rồi lại rút về. Vì Zio sợ, rất sợ, bản thân một lần nữa sẽ lại làm tổn thương em.

Zio hận chính hắn ngu ngốc và yếu đuối, một lần nữa lại để thứ dục vọng điên rồ đó lấn át tâm trí và chi phối hết mọi hành động.

-Nếu cứ như thế này, thì tôi sẽ tự ảo tưởng cậu là của tôi mất...

Giọng nói kia nhỏ dần đi, cho đến khi không thể nghe được nữa.

Mọi chuyện diễn ra thật quá đỗi đột ngột, cả lời bộc bạch cũng như là lời tỏ tình đầy bất ngờ, cả dáng vẻ điên tình chưa từng thấy ở Zio khiến Amy khó lòng có thể thích nghi ngay được.

Nhưng mặc cho những bất an đâu đó còn tồn tại trong cõi lòng, em vẫn kiên quyết nắm chặt lấy đôi bàn tay ấy không buông.

-Tớ xin lỗi, là do tớ vô ý quá. Những tình cảm trước đây cậu dành cho tớ, tớ lại không nhận ra, thậm chí còn làm cậu đau đớn hơn...Tớ đã quá hồn nhiên, quá ngu ngốc trước những tổn thương đã vô tình gây ra cho cậu...

Amy ngập ngừng đôi chút, có lẽ vì chính em cũng không biết nên diễn tả những cảm xúc đang không ngừng dao động trong tim mình thành lời như thế nào. Hít lấy một hơi thật sâu, rồi em lại nói tiếp:

-Tớ biết đã quá muộn để nói điều này, nhưng tớ muốn nói rằng, tớ thích Zio rất nhiều! Tớ xin lỗi vì đã không thể nói ra sớm hơn...!

Vừa dứt lời, thiếu nữ nhón chân, và cái cảm giác mềm mại từ đầu môi lập tức truyền đến chẳng đợi chờ gì cả. Không giống như những nụ hôn chứa đựng dục vọng mãnh liệt mà cả hai từng trao cho nhau trước kia, nụ hôn này không một chút vẩn đục, lại mang đến cái cảm giác ngọt lịm, và chân thành hơn rất nhiều.

-Không phải cậu ảo tưởng đâu, tớ thật sự là của Zio mà.

Bị em "tấn công" bất ngờ khiến Zio đỏ ngượng hết cả mặt, cả cái dáng vẻ sadboy lạnh lùng thường gặp cũng đã bị đánh bay đi mất hút.

-Cậu chắc chứ? Lòng dạ tôi hẹp hòi lắm đấy, sẽ không buông tha cho cậu đâu!

-Ừm, tớ tin tưởng vào sự lựa chọn của mình! ...Hơn nữa, nếu đó là Zio, thì chẳng sao cả!

Trái ngược với những điều Zio đã nghĩ, thật ra chẳng có gì thay đổi cả, vẫn là cái ánh mắt hiền dịu chứa đựng những tình yêu thương vô bờ bến, vẫn là cái nụ cười ấm áp biết bao mà hắn ngày đêm nhớ mong, và em vẫn là người thiếu nữ mà hắn từng biết.

Cùng tua ngược thời gian, quay về cái đêm định mệnh đã đưa hai con người tưởng chừng như chẳng có bất kì điểm chung nào đến với nhau, cậu học trò đau đớn ôm lấy mối tình đơn phương, mà chẳng hề hay biết rằng, người thiếu nữ mà cậu thầm thương dám trao đi tấm thân ngọc ngà kia chính là vì yêu cậu rất nhiều.

Tuổi học trò chính là như vậy, chúng ta đem lòng yêu sâu đậm một người, nhưng lại chẳng thể vượt qua được nỗi sợ bị chối từ để nói ra lời yêu.

Giá như, chỉ đơn giản là hai chữ "giá như", cả em và hắn học cách chiến thắng chính nỗi sợ đã ngự trị trái tim bấy lâu, đồng thời chấp nhận đối mặt với sự thật dù cho tàn khốc. Thì phải chăng, mọi chuyện đã chẳng vượt qua tầm kiểm soát, và cũng không cần phải đau đớn đến nhường này.

Chính vì vậy, lần này họ sẽ cùng thành thật với những cảm xúc của mình hơn.

Sau màn tỏ tình chứa đựng biết bao cảm xúc buồn vui lẫn lộn, Zio lại tiếp tục đè Amy ra để xử lí chuyện đại sự vẫn còn đang dang dở trước đó.

Hắn ta cởi bỏ bất cứ mảnh vải nào còn sót lại trên người em, để em hoàn toàn trần trụi trước ánh nhìn tựa như thiêu đốt da thịt kia. Lại bỗng dưng nổi lên hứng thú muốn thử thứ gì đó mới lạ hơn, liền đặt cơ thể mềm mại ngồi lên đùi mình, và với vẻ mặt không thể nào gợi đòn hơn, hắn nói:

-Tôi lười động quá, chi bằng cậu tự nhún đi?

-T-Tự nhún ư...!!! Tớ...chưa làm điều này bao giờ cả, nhưng tớ sẽ thử vậy!

Mồ hôi lăn dài trên vầng trán cao vì cái cảm giác hồi hộp không thể gọi tên, Amy cẩn thận đặt cự long bên dưới nụ hoa ướt đẫm, rồi mới từng chút một nhấn hông xuống nhằm mục đích "nuốt" lấy dị vật. Vốn là lần đầu tiên làm loại chuyện này nên kinh nghiệm của em chính là bằng 0, tất nhiên là có chút vụng về khiến từng giây phút chờ đợi cứ như thể bị tra tấn vậy, là cái cảm giác rạo rực đến thiêu đốt hết cả ruột gan.

-Chà, ý tưởng tuyệt vời đấy chứ? Từ tư thế này, cậu có thể "ăn trọn" thứ to lớn này rồi nhỉ! -Zio nhếch mếp cười, khi đôi bàn tay kia dần mất đi những kiên nhẫn vốn có mà thô bạo ghì chặt hông em xuống một cách không thể nào tàn nhẫn hơn.

Amy bị "hung khí" gian ác đâm phải liền hoảng sợ ôm lấy tấm lưng săn chắc kia, em đau đớn cắn lấy phần vai lộ ra khỏi chiếc áo sơ mi không được gài cúc cẩn thận trong vô thức. Chẳng ngoài dự đoán, máu tươi sớm nhuốm đỏ cả đôi môi hồng đào, và cái tanh nồng của máu cũng xâm chiếm cả vị giác lẫn khứu giác.

-Á, cậu không sao chứ!? T-Tớ xin lỗi, tớ không cố ý đâu...!

Em lúc này mới hoàn hồn trở lại, vô cùng hoảng loạn mà ríu rít xin lỗi Zio.

Tròn mắt ngạc nhiên trước hành động chưa từng xuất hiện ở Amy, hắn ta chẳng kiềm được lòng liền cướp lấy đôi môi mềm mại của em, điên cuồng muốn nếm thử vị máu của chính hắn trên đầu lưỡi người tình.

Nhưng có lẽ, nếu chỉ đơn giản là vài ba nụ hôn thì chẳng thể thỏa mãn được cơn thèm khát từ con quái thú đang bị giam cầm bên trong hắn. Bản năng khát máu của một ma cà rồng sâu thẳm bên trong hắn ta đã trỗi dậy, ham muốn xác thịt vô độ bị đẩy cao đến cực điểm, cả đôi đồng tử màu lavender kia cũng đã chuyển thành cái màu đỏ tươi của máu.

Zio siết chặt lấy thân hình nhỏ nhắn kia trong vòng tay, tựa như muốn chặn đi đường thoát của em, sau đó liền hung hãn cắn lấy chiếc cổ trắng mềm. Hắn nhắm mắt lại, tận hưởng cái cảm giác ngọt ngào từ máu của người thương, và lại tham lam muốn nữa.

-Zio, đừng như thế mà...! -Amy cố gắng đẩy hắn ra bằng chút sức lực cỏn con của mình, nhưng cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi vòng tay của tên nam nhân này.

Thật không thể tin được, em chỉ lỡ mồm cắn hắn có một cái thôi, thế mà hắn ta thật sự có ý định rút cạn máu em!

Phải thú nhận một điều, Zio rất thích dáng vẻ nỗ lực trong vô vọng này của em. Nếu em muốn trốn thoát, thì hắn sẽ giữ chặt lấy em đến cùng, phải "chơi" như thế này thì mới kích thích chứ nhỉ?

-Dừng lại đi...Nếu cứ như thế này thì tớ sẽ chết thật đấy!!!

Tức nước vỡ bờ, Amy hoảng sợ hét lớn vào mặt hắn, đâu đó lại có chút giận dỗi. Và may mắn thay, sự bộc phát bất ngờ của em đã khiến Zio tỉnh táo trở lại, hắn chợt nhớ ra mục đích ban đầu của mình, nên đã vội xin lỗi em.

-Xin lỗi, cậu ổn chứ?... Dám cắn tôi như thế này, cậu là người đầu tiên đấy, nên tôi có chút quá khích... -Chẳng biết vì điều gì, hắn ta ngập ngừng một lúc, rồi gương mặt điển trai kia đỏ bừng cứ như sắp bốc khói đến nơi, khi hắn lấy hết toàn bộ can đảm để nói tiếp:

-Tôi biết điều này nghe có vẻ kì quặc, nhưng mà Amy này, cậu...có thể cắn lại thêm một lần nữa chứ...?

Vào giờ phút này, Zio đang tự mắng mình rất nhiều trong lòng, vì giờ trông hắn ta không khác gì một tên biến thái vừa bạo dâm lại vừa khổ dâm cả. Nhưng đành chịu thôi, cái cảm giác bản thân bị "đánh dấu" bởi vết răng của em tuyệt vời đến ngưỡng chết đi sống lại cơ mà. Bởi vì với vết răng này, mọi người sẽ biết hắn thuộc quyền sở hữu của Amy, và tương tự, chính nhờ vết răng mà hắn ta để lại trên cổ em, cả thế giới cũng sẽ biết em là của Zio này.

Điều đáng ngạc nhiên là Amy ngoan ngoãn đến lạ thường. Mặc cho những câu hỏi đang lớn dần trong tâm trí, em không tra hỏi bất cứ điều gì cả, mà dè dặt nâng bàn tay của hắn lên, và dứt khoát cắn vào.

Dẫu cho trên người hắn có nhiều chỗ kín đáo hơn để cắn, vậy mà em lại lựa chọn một vị trí rất dễ gây chú ý là bàn tay, chắc hẳn em đã nóng lòng muốn thông báo rằng "Zio là chậu đã có hoa" rồi ấy nhỉ?

Mủi lòng trước vết thương mình gây ra cho người yêu, em dịu dàng liếm lấy bề mặt vết thương, với hi vọng có thể dùng nước bọt của mình để hỗ trợ chữa lành những đau đớn mà em mang đến cho hắn ta.

Giây trước vừa ân cần nâng niu, giây sau liền thẳng tay đẩy ngã người ta xuống giường, em vẫn luôn biết cách làm Zio bất ngờ đến thế. Không nói không rằng, em lấy hết toàn bộ dũng khí mà bất ngờ nhấp hông, dẫn đến cả người tê dại tựa như bị dòng điện truyền qua, chỉ đành lớn tiếng rên rỉ.

Hắn chỉ vừa mới lơ là trong một khoảnh khắc thôi, thì lúc hoàn hồn lại đã dưới thân thiếu nữ, thậm chí còn bị em nhấp cho một phát. Và chỉ đơn giản với cái nhấp hông đó thôi cũng đủ để khiến Zio liền muốn đem em đi "mần thịt" cho đến lúc bình minh lên, cả cho đến lúc em không còn đủ sức để rên rỉ nữa.

Từ sâu tận cõi lòng, Zio thật sự muốn như thế, nhưng nếu làm vậy thì sẽ phá hỏng cuộc vui mất, thôi thì hắn cứ tiếp tục để cho em ngồi lên vậy.

-Manh động đến thế, vậy mà chỉ vừa mới nhấp một cái đã mệt rồi sao?

-L-Là do tớ chưa quen thôi!!!

Không muốn phải làm hắn ta thất vọng, Amy liều mình nhấp hông một cách điên cuồng lại chẳng biết điểm dừng, dâm đãng đến cùng cực chỉ muốn dùng cả thân thể để thỏa mãn dục vọng vô đáy của tên nam nhân trước mắt, và thậm chí là của chính em.

Cơ thể nhễ nhại mồ hôi không ngừng nhún nhảy trên cự long thật hư hỏng, khi lỗ nhỏ đẫm nước quyết ôm chặt lấy thứ to lớn kia không buông, đồng thời khao khát muốn khắc sâu lấy hình dạng của dị vật bên trong mình.

Bộ ngực tròn trịa cứ theo nhịp điệu mà đung đưa lên xuống thật biết cách cám dỗ kẻ khác làm sao, khiến tên Zio chẳng kiềm được lòng mà cắn phập lấy một bên ngực trong khi xoa nắn lấy bên còn lại.

Ngực em trắng nõn nà, lại mềm mại, và chơi cũng rất vui nữa, thiết nghĩ nếu được chơi đùa cùng thứ này cả ngày thì hay biết mấy.

Hắn ta thích thú ngắm nhìn dáng vẻ thèm khát xác thịt kia, chẳng mấy ai lại ngờ được đây chính là nàng tiểu thư ngây thơ và thuần khiết tựa như đóa sen trắng thường xuất hiện qua lời kể của người đời.

Họ nói không sai về em, nhưng mọi chuyện đã thay đổi từ lâu rồi.

Chính hắn đã vấy bẩn đóa sen trắng đó, lấy đi sự trong trắng của em và biến người thiếu nữ đã từng rất thuần khiết trở thành bộ dạng dâm đãng như hiện giờ.

Tuy nhiên, Zio chẳng hề cảm thấy hối hận chút nào cả, dù chỉ là một ít cũng không, bởi vì hắn ta sớm đã quen với việc sống trong những tội lỗi ấy từ lâu mất rồi.

Cảm nhận rõ cơn cực khoái đang đến gần, Amy liều mạng dùng hết sức lực còn sót lại để nâng hông cao lên, sau đó liền đẩy mạnh hông xuống.

Tiếng rên rỉ ngọt ngào vang lên bên tai hắn ta cứ như thứ âm nhạc gây nghiện nhất trên trần đời này, và vào giây phút đó Zio đã biết, thì ra ngoài nhạc Lofi Chó Sủa còn tồn tại một kiệt tác như thế này.

Đến cao trào không lâu sau đó, hắn nhìn thiếu nữ nhỏ nhắn sau cơn khát tình tưởng chừng như kéo dài vô tận đã kiệt sức nằm gục xuống bên giường, chân tay rã rời đến chẳng tài nào cử động được. Liền không khỏi cảm thấy em có chút đáng thương mà với lấy chiếc chăn ấm quấn khắp người Amy, rồi ôm chặt lấy em vào lòng.

Nhìn từ một góc độ nào đó, trông không khác gì Zio đang ôm lấy một chiếc kén tằm cả.

-...Zio này, tớ rất thích ở đây cùng cậu. Nhưng tớ phải trở về phòng của mình, nếu không sẽ xuất hiện những tin đồn kì lạ đấy!

Nói đoạn, Amy cố gắng thoát ra khỏi chiếc kén tằm, nhưng cuối cùng vẫn bị sự mềm mại từ chiếc chăn mềm đánh bại, đành buông thả mình trước cái cảm giác ấm cúng không gì sánh bằng.

-Thì cứ để họ đồn thôi, họ đồn có sai đâu? -Zio mơ màng đáp đầy thản nhiên, trong cơn buồn ngủ cứ theo bản năng mà dụi mặt vào tóc em, rồi lại nói tiếp:

-Với cả, cậu cử động cơ thể còn không được thì định đi đâu cơ chứ? Ngoan nào, ngủ cùng với tôi đi.

Nghe vậy, em khẽ gật đầu, sau đó liền nhanh chóng chìm vào giấc ngủ cùng với người yêu hơn bao giờ hết, bởi vì đêm nay ấm áp hơn rất nhiều.

-End.

[Vở Kịch Nhỏ]/Thỏ Cắn

Vẫn như bao buổi sáng bình thường khác, Zio xuống căn tin trường để tìm chút thức ăn lót dạ, chỉ khác là hôm nay hắn đi cùng với Amy. Jakky và Erika vẫn niềm nở chào đón họ như mọi ngày, và cả bốn cùng ngồi xuống để trò chuyện trong lúc đợi món.

-Này Zio, tay cậu bị gì thế? -Jakky tò mò hỏi khi nhìn thấy vết răng thấp thoáng dưới tay áo dài kia, cả Erika cũng bị điều này thu hút mà tỏ vẻ hóng chuyện.

Và tất nhiên không thể không kể đến Amy, người đang tận hưởng trà hoa cúc dưới những tia nắng ấm áp thì nghe thấy câu hỏi của Jakky, và gương mặt ấy bỗng dưng trở nên đỏ bừng không kiểm soát, nom có chút kì lạ.

Đối diện với ánh nhìn chằm chằm của em, Zio chỉ đáp:

-À, cái này hả? Tôi bị một con thỏ hung hãn cắn đấy.

Nhìn vào bằng mắt thường, Jakky cũng đủ để biết đây không phải là vết cắn của loài thỏ, thế mà Erika lại tin sái cổ, liền cảm thấy cô bạn này đúng là hết cứu.

Cậu ta biết chắc chắn có điều gì đó mờ ám đang diễn ra, nhưng lại không thể nói đó là điều gì. Thôi thì, mặc kệ vậy.

-

Tóm tắt nội dung cả chương này:

Hint 2 đứa trong gần 2 tháng tui vắng mặt nhiều không kể nổi, thôi thì kể cái tui ấn tượng nhất thui nha=))

Dù biết tai Zio là tai mèo nhưng tui cứ thấy giống tai chuột qtqđ=))

Lúc nhìn cái moment cutiii này, não tui đã nảy ra những suy nghĩ tà đạo lắm, về một cái thiết lập mèo bắt chuột, sau đó mèo bị chuột đù ra đẹ=))) Đừng hỏi sao tui dằm khăm dữ vậy, moment càng cuti là suy nghĩ tui càng tà đạo đấy🐧🐧🐧

Mình bắt chước loài chuột kêu nha, kêu cùng Zio "Chit chit chit"=)))))))))

*Bonus:

Vì cái fic ZioAmy 4P tui vẫn chưa thể nghĩ ra cách nào để mấy thằng Zio tách nhau ra được (vì tụi nó là cùng một người), nên tui sẽ cho một số thiết lập nếu Zio và các MCR là các cá thể riêng biệt nhé, mọi người xem cho vui thôi=)))

-Nếu Zio thường tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng thật ra lại rất dịu dàng và ấm áp. Thì trong khi đó, MCR Nhật Thực lại kiệm lời và điềm tĩnh hơn rất nhiều, cũng không để tâm mấy đến những con người "tầm thường" khác. Còn về phía MCR Trăng Máu, tên này vừa điên, vừa ngông, nói cũng lắm và gần như không có miếng tình người nào.

-Ít ra Zio còn biết động lòng thương khi nhìn thấy Amy đau đớn vì đã quá mạnh tay, còn 2 thằng MCR này thì thôi đi, nhìn Amy đau tụi nó thích lắm, chắn chắn là máu S.

-Zio và MCR Nhật Thực làm tình còn biết điểm dừng, riêng MCR Trăng Máu thì vô độ, em không ngất thì tới sáng luôn.

-Thằng MCR Trăng Máu cứ tranh thủ 2 thằng còn lại không có ở nhà thì đè em ra.

-Có lần Amy bị MCR Nhật Thực và Trăng Máu tóm lấy "mần thịt" giữa nhà, em khó lắm mới thoát được 2 thằng đó. Liền chạy đi cầu cứu Zio mong anh ta đòi lại công bằng cho mình, ai ngờ Zio nhập hội luôn.

Nói chung là tui nghĩ Amy mà sống với 3 thằng này nếu không cạn máu chết, thì cũng là tiêu hao sinh khí mà chết thôi=)))

Tóm lại, sau cái fic 6k chữ hơn, mọi người đã no chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top