Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1: Tổ trọng án có người mới

Tổ pháp y sau khi phối hợp với tổ trọng án của phòng điều tra tội phạm phá thành công 2 vụ giết người có liên quan nhau tại bến cảng Victoria cách nhau 10 năm đã nhanh chóng lập công lớn với cấp trên, kết quả tất cả những người có công phá vụ án lớn đó được thưởng nóng kỳ nghỉ lễ cuối năm sớm hơn một tuần so với những sĩ quan khác.

Nhưng không gì là nhàn hạ đối với tổ trọng án và tổ khám nghiệm hiện trường, ngay ngày đầu năm mới đã xảy ra một vụ giết người ở bar Angel và họ được gọi báo để xử lý. Quay lại sở cảnh sát làm việc sớm hơn những đồng nghiệp trong sở ba ngày. Đúng là bất công!

Vụ án thứ nhất: BA NHÁT DAO HÌNH TAM GIÁC

Như thường lệ, mỗi khi trong lòng không vui, Lâm Gia Tuệ lại đến bar Angel tìm rượu giải sầu, một mình, nốc hết ly này đến ly khác, cơn đau đầu bắt đầu tìm đến, những kí ức đau buồn lại chen chúc trong đầu Gia Tuệ. Cô khó khăn lê những bước chân khập khiễng như sắp ngã vào nhà vệ sinh để rửa mặt lấy lại tỉnh táo. Hôm nay, đèn trong nhà vệ sinh cứ chớp tắt liên tục làm cô khó chịu, rửa mặt xong xuôi, lục lọi trong túi xách thỏi son đắt tiền, vừa định tô lại đôi môi đỏ màu Cherry thì đèn lại tắt. Trong từng cái chớp nháy của thứ ánh sáng yếu ớt, một bóng đen từ lâu đã đứng đằng sau Gia Tuệ, rất nhanh, rất gọn gàng, nhà vệ sinh bây giờ chỉ còn lại tiếng nước chảy từ vòi nước trên bồn rửa. Gia Tuệ nằm dưới sàn nhà, bất động, mắt vẫn mở trừng trừng,...

[Hiện trường vụ án, nhà vệ sinh bên trong bar Angel]

"Xem ra vụ này không đơn giản đâu!" Tôi ngồi xổm bên cạnh thi thể, nheo mắt nhìn xuống sàn nhà.

"Tôi cũng nghĩ thế, bác sĩ Lạp, nhìn mấy vết bầm này xem, nạn nhân trước khi chết có thể đã xảy ra xô xát với hung thủ." A Đào vừa nói vừa giơ máy ảnh chụp lại các dấu vết trên người nạn nhân.

Tôi theo hướng chỉ tay của A Đào cũng nhận ra trên cổ, cánh tay phải và khuôn mặt của nạn nhân xuất hiện nhiều vết hằn đỏ bầm, vết tích còn mới có khả năng rất cao là do hung thủ để lại. Tổ khám nghiệm bước đầu đã thực hiện xong những công tác cơ bản tại hiện trường. Lúc này, một vị cảnh sát khác gấp gáp tiến vào nhà vệ sinh.

"Bác sĩ Lạp, tình hình sao rồi, có phát hiện gì không?"

"Chào cậu, Tư Nguyên, nhiệt độ cơ thể là 34 độ theo chẩn đoán nạn nhân đã tử vong khoảng từ 2 đến 3 giờ trước, tức tầm 2 đến 3 giờ sáng hôm nay, nguyên nhân tử vong có thể là do bị ngạt thở. Có thể, cô ta bị ai đó dùng dây siết cổ từ đằng sau, khi đang đứng rửa tay, lúc tôi đến hiện trường vẫn được giữ nguyên, vòi nước vẫn còn đang mở." Tôi cẩn thận nói với nhịp độ phù hợp để Tư Nguyên có thể dễ dàng ghi lại các chi tiết quan trọng vào cuốn sổ tay của mình.

"Tôi nghĩ cô ta không phải đang rửa tay đâu, mà là đang tô son." Anh Đào từ trong góc tường bước ra, trên tay là một thỏi son có vỏ màu vàng kim được vặn lên không có nắp đi kèm.

"Dựa vào đâu mà cô nghĩ thỏi son này là của nạn nhân? Có thể của một khách khác dùng xong bỏ quên thì sao?" Tư Nguyên thắc mắc.

"Tư Nguyên cậu xem, đây là túi xách của nạn nhân, cậu nhìn kỹ xem có phát hiện gì không?" Anh Đào giơ chiếc túi nilon bên trong chứa chiếc túi xách đắt tiền của nạn nhân ra trước mặt Tư Nguyên.

"YSL" Tư Nguyên sau một hồi nheo mắt so sánh cuối cùng cũng nhận ra có điểm giống nhau.

"Đúng vậy, phần sáp đỏ của thỏi son được khắc kí hiệu YSL, đồng thời chiếc túi xách mà nạn nhân sử dụng cũng có cùng thương hiệu. Chưa hết, trong túi xách còn có nắp của thỏi son màu vàng kim này, như thế đủ chứng minh đây là son của nạn nhân chưa?" Anh Đào vốn là người tự tin trong lĩnh vực của mình, lần này có dịp thể hiện với người của tổ điều tra, nét mặt đắc ý thấy rõ.

"Nếu như hung thủ đúng là dùng dây siết cổ nạn nhân như Bác sĩ Lạp nói thì chẳng lẽ nạn nhân đang đứng tô son trước gương, tấm gương ở đây to như vậy, chỉ cần có người bước vào hay đứng đằng sau sẽ phát hiện ra ngay, nếu nhìn thấy kẻ thù của mình lẽ nào nạn nhân không đề phòng?" Tư Nguyên trước giờ luôn là một người rạch ròi trong từng chi tiết, nếu không thể làm rõ mọi vấn đề, cậu ấy có lẽ sẽ ăn không ngon ngủ không yên.

"Chuyện đó làm sao tôi biết được, tôi chỉ dựa vào các vật chứng ở hiện trường để nhận xét thôi, sao cậu không đi điều tra đi mà còn đứng đây hỏi tôi, nhiệm vụ của cậu mà."

Như thường lệ, Anh Đào và Tư Nguyên lại tiếp tục tranh cãi ở hiện trường, hai người này vốn không ưa nhau, cứ gặp nhau là đôi bên cãi lộn, thật mất hết hình tượng nghiêm túc của cảnh sát. Nếu không vì cả hai đều có chuyên môn tốt, tôi tuyệt đối không để hai người đó ở chung một đội điều tra.

"Trừ khi, đó là một bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, hoặc trường hợp còn lại là người quen của nạn nhân. Chỉ có là người quen, cô ấy mới không đề phòng." Theo thói quen, tôi luôn đưa ra những trường hợp hỗ trợ tổ điều tra, cũng muốn nhanh chóng cắt ngang trận đấu võ mồm của hai người trước mặt.

"Được, tôi sẽ điều tra những người quen hay thường xuyên đến quán bar cùng nạn nhân. Mọi người nếu phát hiện ra manh mối mới nhớ báo cho tôi."_ Tư Nguyên gấp gáp.

"Khoan đã, Tư Nguyên, nói chuyện nãy giờ sao vẫn không thấy cấp trên của cậu, sếp Trương đâu?" Sếp Trương vốn là đầu não của đội điều tra, anh ta vốn tính tình cởi mở, thân thiện, giúp đỡ đàn em chúng tôi rất nhiều trong công tác điều tra cũng như phá án. Vụ nào nghiêm trọng cấp trên đều giao cho sếp Trương giải quyết.

"Cô đừng tìm nữa, sếp Trương trước kỳ nghỉ lễ đã nhắn cho tôi báo là anh ta được thăng chức, chuyển công tác qua tổ khác rồi. Hôm nay có một sếp mới đến nhận việc, là một Madame." Tư Nguyên vừa nói vừa dẫn chúng tôi đến quầy Bar bên trong.

Người của đội khám nghiệm chúng tôi bước vào cửa, bên trong tỏa ra hỗn tạp mùi rượu, bia và trái cây. Bar Angel là một quán bar có quy mô tầm trung, không quá chật hẹp đến nỗi phải chen chúc, nhưng cũng không đủ sang trọng, chất lượng để tiếp đón khách thượng lưu. Điều làm quán trở nên đông đúc gần đây là giá cả không quá đắt đỏ, có thể chiêu dụ những đối tượng khách hàng trẻ tuổi, một phần cũng bởi vì quán có lối trang trí khác so với đại đa số các quán khác nên dễ thu hút sự tò mò của mọi người.

"Chà, ở đây có quán Bar đẹp như vậy sao! phong cách nổi loạn ấn tượng thật đó." Anh Đào lên tiếng xuýt xoa.

Ở giữa quán là sàn nhảy được lát gỗ đen, trên những bức tường gạch màu đen còn được trang trí những khung cửa sổ giả treo rèm màu hồng đậm. Trần nhà được trang trí họa tiết đối xứng với sàn nhảy phía dưới, cầu thang bước lên tầng gác trên cũng được sơn một bậc đen xen kẽ một bậc hồng, đứng từ gác trên tựa vào lan can để ngắm nhìn bao quát những người phía dưới sàn nhảy, có thể gây ấn tượng. Bàn ghế được bố trí xung quanh sàn nhảy, có cảm giác rất ngổn ngang giống như tùy tiện để bừa vào, tạo nên bầu không khí mới lạ rất độc đáo. Buổi sáng vừa bước vào đã cảm thấy có tinh thần như vậy, đến tối khi Bar lên đèn bắt đầu hoạt động không biết sẽ đặc sắc như thế nào nữa. Nhìn chung thì phong cách đặc biệt ở đây đúng như lời đồn, là một địa điểm cực hot của giới trẻ.

"Bây giờ anh có chịu nói không? Rốt cuộc mối quan hệ của anh với cô gái này là gì?"

Là âm thanh phát ra từ tầng trên, khi chúng tôi lên đến nơi đã nhìn thấy một gã đàn ông mặc bộ vest trắng, bên trong là chiếc sơ mi hoa lá lòe loẹt đang ngồi nghịch chiếc điện thoại của anh ta. Đối diện là một cô gái tóc thắt bím hai bên, mặc áo phông trắng, tay áo xắn cao đến vai, quần jean đen và đôi converse đen tối giản. Cô ta còn tùy tiện gác một chân lên bàn nói chuyện với người đàn ông kia. Nếu trên người cô ta không đeo thẻ ngành, tôi tuyệt đối không nghĩ cô ấy là cảnh sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top