Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyến đi tuần trăng mật kết thúc, Chaeyoung về lại công ty họp thì phát hiện người phụ nữ vô lễ với nàng không có tham dự.

Biên tập muốn nói mà lại thôi, cuối cùng dùng giọng điệu bất an hỏi: "Cô Park? Có phải cô..."

Chaeyoung biết cô ấy muốn hỏi gì, nàng muốn khẳng định là không phải nhưng nhớ đến trước đó không lâu nàng phát hiện Lisa đã im lặng đổi hình phạt của cha dượng thành tù chung thân, nàng liền ngậm miệng lại.

Sau khi kết hôn nàng mới phát hiện ông xã nhà nàng không phải là một huấn luyện viên bình thường.

Không, chính xác mà nói thì toàn bộ La gia đều không phải như nàng tưởng tượng.

Cứ nghĩ ông lão La gia là người làm ăn đứng đắn, Jisoo là người nối nghiệp công ty, còn Lisa là nhị tiểu thư ngỗ ngược. Sau đó khi nghe cô nói về ông lão, nàng mới biết thì ra hồi còn trẻ ông lão là lão đại của một băng đảng, vào thời kỳ kinh tế cải cách ông ấy cùng các anh em thành thành lập công ty.

Dần dần, thế lực xung quanh La gia ngày càng nhiều.

Hai chị em La gia rất ăn ý với nhau, mười mấy năm qua Jisoo vẫn luôn quản lý công việc của mình, còn Lisa thì ra ngoài mở rộng nhân lực và tài nguyên.

Nếu cô có thể có cách sửa lại bản án của cha dượng nàng thì chứng tỏ vòng nước của bọn họ rất sâu.

Còn chuyện lần này, Chaeyoung không biết có phải là do cô nhúng tay vào hay không.

Họp xong, nàng ngồi trên xe Lisa do dự một hồi lâu mới mở miệng hỏi. Sau đó cô chỉ nhướng mày, thừa nhận một cách bình tĩnh hào phóng.

Nàng nghe xong chỉ hít sâu một hơi rồi đột nhiên nghi ngờ, cô có địa vị cao như vậy sao lại yêu một người người bình thường như nàng được chứ.

Lisa có vẻ đã nghe được tiếng lòng nàng, cô nắm tay nàng nhẹ nhàng vuốt ve, chậm rãi nói: "Chị là nhất kiến chung tình với em."

"Làm sao có thể chứ?" Chaeyoung không tin, trợn to hai mắt nhìn về phía cô đợi cô tiếp tục giải thích.

"Sao lại không thể?" Lisa nhếch miệng, bật đèn định hướng, âm thanh lộc cộc vang lên, lời nói rõ ràng của cô truyền vào tai nàng: "Lần đầu tiên nhìn thấy em, chị đã muốn đè em xuống dưới người rồi, chị muốn nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc xin tha của em."

Chaeyoung đỏ tai rút tay về, hờn dỗi mắng: "Chị nghiêm túc chút đi."

Lisa mỉm cười nắm tay nàng, đặt tay nàng lên đùi nhẹ nhàng bóp nó, cưng chiều nói: "Được, chị sẽ nghiêm túc, thì là vừa nhìn thấy em chị đã muốn em danh chính ngôn thuận trở thành người của chị, như vậy có được không?"

"...Ừm." Chaeyoung không kìm được mà cười lên, trong mắt hiện lên niềm vui sướng.

Lisa dùng khoé mắt nhìn nàng, sườn mặt hoàn mỹ không tì vết, hàng mi như lông vũ chiếm lấy trái tim cô, chiếc cổ trắng nõn còn có dấu vết cô để lại, cô âm thầm và bá đạo tuyên bố chủ quyền của mình.

Sau một lát, cô hạ giọng nói: "Chúng ta làm trên xe một lần được không?"

Chaeyoung không thể tin nổi mà nhìn về phía cô, đôi môi hé ra vô cùng mềm mại.

"Biến thái!"

...

Bất tri bất giác, trường học lại đến kỳ nghỉ hè.

Chaeyoung tính toán, kỳ nghỉ hè năm nay vừa vặn tròn một năm hai người quen nhau, bọn họ cũng có thể được xem là kết hôn chớp nhoáng.

Vừa lúc Lisa cũng đang sắp xếp công việc cần phải trở về thành phố W tìm hiệu trưởng để nhìn đám học sinh ở trường cấp 3 Jawoon, vì thế hai người quyết định trở về đó, nàng vừa hay cũng có thể tìm Naeun ôn chuyện.

Cô đặt chuyến bay rất sớm, mới 9 giờ sáng họ đã đến thành phố W, điều này khiến cho cô gái cần được ngủ đủ 8 tiếng rất bực bội.

Vừa mới đến ngôi nhà Lisa mua, chưa kịp ngủ bù lại bị cô đưa đến trường cấp 3 Jawoon gặp hiệu trưởng. Nói chuyện với hiệu trưởng xong cũng đã 3 giờ chiều, vừa ngồi xuống ghế phụ lái Chaeyoung liền ngủ thiếp đi.

Lisa ngắm nhìn gương mặt đang ngủ của nàng, trong lòng có một tính toán khác.

Cô cầm lòng không đậu cúi đầu hôn lên môi nàng, bàn tay bình thản sờ bụng nàng, gần đây cô gái nhỏ rất thích ngủ và dễ nổi giận, không biết trong bụng có phải đã mang thai đứa nhỏ của cô hay không.

Chaeyoung ngủ một giấc đến chập tối, đang mê mang thì nhận được điện thoại của Naeun nói đêm nay gặp nhau ở quán nướng.

Nàng đồng ý ngay mà không hề suy nghĩ gì cả, Lisa không còn cách nào khác đành phải từ bỏ kế hoạch đêm nay của cô, đưa nàng đi gặp bạn bè nàng trước.

Trước khi xuống xe, Lisa không yên tâm nhắc nhở nàng một lần nữa: "Không được ăn đồ có quá nhiều dầu mỡ, chỉ uống nước không được uống rượu."

"Dạ." Chaeyoung ngoan ngoãn gật đầu, nàng đến gần hôn lên khóe miệng cô một cái, sau đó nhảy nhót đi vào hẻm nhỏ.

Lisa nheo mắt nhìn bóng lưng nàng, cô lái xe qua cửa hàng ở đường phố khác để mua que thử thai trước, ngày mai cô sẽ mang nàng đi gặp bác sĩ.

Chaeyoung tới quán nướng rồi thì mới phát hiện ngoài Naeun ra còn có Andrew, cảnh tượng này rất giống với cảnh lúc nàng rời khỏi thành phố W.

Naeun nhìn thấy nàng, câu đầu tiên là: "Cô vẫn xinh đẹp như trước nha!"

Không chờ nàng trả lời, ánh mắt cô ấy rơi vào chiếc nhẫn trên ngón tay áp út của nàng, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Cô kết hôn rồi hả?"

"Đúng vậy." Chaeyoung cười gật đầu, không hề chú ý rằng Naeun và Andrew đang nhìn nhau.

Andrew uống một ngụm bia, đẩy cái ly bia chưa ai đụng vào qua cho nàng, sau đó thấy nàng cười lắc đầu nói: "Chồng tôi không cho tôi uống bia."

"...Được." Hắn cảm thấy ngực như bị đâm một mũi tên.

Nửa năm trước khi Naeun cố ý muốn tác hợp Chaeyoung với hắn, tuy hắn cảm thấy nàng là người không tệ nhưng ngay lúc đó hắn mới từ nước ngoài về nên trong lòng có chút kiêu ngạo, không muốn chủ động theo đuổi nàng.

Trong nửa năm nàng rời khỏi thành phố W, Andrew thỉnh thoảng lại nhớ đến gương mặt ngây thơ kia, vì thế khi nghe Naeun nói chuyện với người khác hắn lập tức chủ động muốn tham gia.

Tuy nhiên, chỉ có nửa năm ngắn ngủi Chaeyoung đã lấy chồng.

Hắn đẩy mắt kính, hơi mất tự nhiên hỏi: "Chồng cô là người như thế nào vậy?"

Nàng không phát hiện ra sự khác thường của hắn, còn rất nghiêm túc mà nhận xét: "Chồng tôi là người rất tốt."

Naeun bên cạnh cảm thấy xấu hổ đến tê da đầu thay cho Andrew.

Bầu không khí lạnh lẽo một cách khó hiểu.

Mãi cho đến khi xiên nướng được mang lên, cô ấy mới có cơ hội mở ra các đề tài mới, nhưng Andrew vẫn còn đắm chìm trong thế giới của mình, hắn chỉ trả lời qua loa có lệ làm cho Chaeyoung cũng thấy có hơi không được tự nhiên.

Naeun không hiểu tại sao lại nuốt nước miếng, từ khoé mắt cô ấy đã thấy xuất hiện một bóng người quen thuộc.

Suy nghĩ một lúc, cô ấy thấp giọng nói với Chaeyoung: "Cô đừng quay đầu lại, người phụ nữ mà lúc trước hay lì lợm la liếm cô giờ đang ở phía sau kìa."

"Hả?" Nàng không hiểu gì, nhưng nhìn biểu tình nghiêm túc của Naeun cũng không dám tùy ý quay đầu lại.

"Gì? Sao chị ta lại đến gần đây rồi?" Cô ấy không khỏi nhíu mày, khẩn trương lo lắng.

Cho đến khi người phụ nữ khom lưng ôm vai Chaeyoung, ngay cả khi cô hôn một cái vào mặt mà nàng cũng không phản kháng lại, Naeun mới hậu tri hậu giác* hiểu ra mọi chuyện.

*muộn màng nhận ra.

"Chaeyoung, người này là chồng cô à?" Không đợi Naeun mở miệng nói Andrew đã hỏi trước, mà giọng điệu kia rất khó chịu.

Lisa lạnh lùng liếc hắn một cái, cô kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, chậm rãi trả lời: "Tôi là Lisa, là chồng của Chaeyoung, rất vui được làm quen với thầy Andrew."

Hắn nhíu mày, loại cảm giác bị người khác nắm trong tay rất khó chịu: "Sao cô biết tôi tên Andrew?"

Lisa không trả lời, cô nhìn về phía Chaeyoung thấy cô gái nhỏ đang cúi đầu yên lặng ăn xiên nướng. Sống với nàng lâu như vậy, đương nhiên cô biết biểu hiện chết nhát này của nàng, cô không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Không nhận được câu trả lời, Andrew càng khó chịu hơn.

Naeun thấy vậy lập tức hoà giải: "Nào nào, khó khăn lắm Chaeyoung mới có thời gian rảnh về một lần, đêm nay chúng ta hãy vui vẻ ăn uống đi."

Lisa nhếch miệng tuỳ tiện cầm ly bia uống cạn, Andrew bên cạnh cũng không chịu thua mà yên lặng tham gia cuộc chiến uống bia.

Cho đến cuối, cô móc từ trong túi ra vé vào cửa trốn thoát khỏi mật thất đưa cho Naeun, nói với bộ dạng nắm chắc phần thắng: "Cô Lee, phiếu này tặng cho cô, chúc mọi người chơi vui vẻ."

Cô ấy thất thần cầm mười mấy tờ vé, ngơ ngác hỏi: "Chị là bà chủ sao?"

Lisa lắc đầu: "Tôi là cổ đông thôi."

Sau đó cô nắm tay Chaeyoung, ánh mắt tùy ý liếc Andrew người đang say đến nằm lên bàn kia, cô nở nụ cười khó hiểu: "Hôm nay đến đây thôi, tôi phải đưa vợ của tôi về nhà nghỉ ngơi rồi."

"...Tạm biệt." Naeun vẫn còn hơi bối rối trước tình huống này, cô ấy đành trơ mắt nhìn hai bóng người một cao một thấp rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top