Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. New school, who this?

Cityville có đầy sự ô nhiễm.

Nhiều tới mức nếu bạn dồn hết sự ô nhiễm ấy lại và xếp chồng lên nhau, nó có thể cao đến mặt trăng. (Dù rằng đó không phải ý hay lắm, lũ người ngoài hành tinh đã đủ nguy hiểm rồi, ai mà biết chúng có thể làm gì khi tiếp xúc với chất thải phóng xạ chứ?)

Người ta nói ô nhiễm ở Cityville là chuyện bình thường tới mức đã trong bệnh viện có hẳn một khu theo dõi dành cho "những người tiếp xúc với không khí Cityville quá 180 phút một ngày. Nếu bạn đứng ngoài trời đến phút thứ 200 thì có lẽ bạn sẽ biến thành phát triển một siêu năng lực nào đấy. Từ môi trường nước, đất, khí, tới cả con người, Cityville cũng đều ô nhiễm.

Cityville là một nơi tuyệt vời nếu bạn thích sự ô nhiễm.

Vào cái lúc tấm bảng "Cityville chào mừng. Chúng tôi hi vọng bạn có mặt nạ phòng độc" hiện ra trên đường cao tốc, Blossom đã ước mình có thể bật tung nóc xe mà quay về Townsville yêu dấu, xinh đẹp của cô. Nhưng ôi, cô là một cô con gái quá ngoan để gây rắc rối cho người cha vừa thăng tiến của mình. Các em cô thì không được ngoan như thế.

"Em muốn về nhà!!" - Buttercup, đứa em út với mái tóc đen ngắn, nhìn đến là kì khôi trong bộ đồng phục trường cấp 3 đang ngồi cạnh cô, tức giận giậm chân lên cái sàn xe buýt tội nghiệp. Nó khoanh tay trước ngực, hai chân để lên băng ghế, cố gắng hết sức để không phát điên với cái cà vạt quanh cổ. Từ khi chuyển tới đây, Buttercup chưa ngừng ghét cái thành phố này được giây nào, nó là một hater rất tâm huyết.

"Thôi nào B, em biết là-"

"Em nhớ phòng ngủ của chúng ta" - Trước khi Blossom có thể hoàn thành câu nói của mình, cô em còn lại của cô đã xen vào. Bubbles, nàng con thứ xinh xắn thở dài, ngắm nghía mình trong chiếc gương cầm tay để thoa son bóng. Đôi môi của nàng ta hồng ngọt ngào và bóng lưỡng như đang tan chảy. Trong cả ba, Bubbles có lẽ là người gặp nhiều khó khăn nhất trong việc bỏ lại quá khứ phía sau. Cả đêm qua nàng ta đã không ngủ chút nào vì bận trang trí căn phòng mới sao cho giống với căn phòng nhỏ ở ngoại ô Townsville của chúng nhất có thể. (Cô bé còn đục cả ba ô cửa sổ mới bằng tay không, chuyện mà Blossom chắc chắn chưa từng nghĩ đến).

Blossom hiểu cảm giác của Buttercup và Bubbles. Hơn ai hết, cô khao khát, hoài niệm về Townsville, về chiếc xe buýt màu vàng đáng yêu, với con đường đến trường có những con người luôn vẫy tay khi chiếc xe ngang qua, về những gương mặt quen thuộc,... Nếu chỉ quanh quẩn ở Townsville, không có đứa trẻ nào mà cô lại không nhớ. Ôi trời, cô nhớ chúng và sự ồn ào của chúng biết bao.

Nhưng giáo sư đã nói cô phải thuyết phục những đứa em gái của mình thích thành phố này, cô không thể làm ông thất vọng. Bày ra chất giọng thương mại nhất, Blossom đổi chủ đề.

"Thôi nào mấy đứa, nhìn vào mặt tích cực đi, ít nhất chúng ta đang ở một nơi hoàn toàn mới, mấy đứa biết thế nghĩa là gì phải không?"

Như được khai sáng, cả Bubbles và Buttercup đều bừng tỉnh khỏi sự u sầu 3 giây trước.

Cái hay ho của chuyển trường, chính là quyết định xem bạn sẽ là kiểu người nào trong trường. Bạn có thể là đứa với đôi giày thật ngầu, đứa biết quá nhiều về xe ô tô cũ, hay tất cả tin báo cải, hay thế chiến thứ nhất. Bạn cũng có thể là đứa luôn mang theo son dưỡng nhưng không bôi. Đứa chơi cờ vua, chơi bóng rổ, chơi gái. Đứa phải sắp xếp mọi sự kiện của lớp vì mấy đứa khác quá vô dụng. Đứa ngồi hàng đầu, đứa cuối lớp. Bạn có thể giả vờ nói giọng Pháp và thành đứa người nước ngoài. Tặng cô giáo một quả táo và trở thành đứa con cưng. Đứa chỉ-dùng-đồ-muji. Đứa tất-hai-màu-ôi-thật-khác-biệt. Đứa mặc quần shorts bất chấp thời tiết. Ngày hôm nay, bạn có thể là bất kì ai, trở thành bất cứ thứ gì, và cứ giữ nguyên thế đến lúc tốt nghiệp.

"EM SẼ LÀ ĐỨA ĐÁ ĐÍT MỌI ĐỨA KHÁC TRONG ĐỘI BÓNG" - Buttercup gần như hét lên. Đứa nhỏ này luôn có một sở thích với việc đá đít người khác, nhất là trong thể thao. Blossom cũng không ngại cổ vũ nó.

"Đúng rồi cưng, hủy diệt chúng đi!!!" - Hai cọng tóc dựng ngược của Buttercup rung rinh, nó đang khoái lắm.

"Em thì sao, Bubs?"

"Oh, chị biết đấy" - Hào nhoáng nhất trong cả ba, Bubbles gấp chiếc gương cầm tay cái tách rồi đưa tay hất tóc - "Cô gái được yêu thích nhất ấy mà"

"Sao lại không nhỉ? Em là công chúa mà" - Tiếng cười của cô em thứ giòn tan. Kì quặc, đến tiếng cười cũng đẹp.

"Bloss của chúng ta thì tất nhiên là.." - Buttercup đánh mắt về phía Bubbles, và cô nàng bắt tín hiệu rất nhanh - "SỐ 1 TOÀN TRƯỜNG"

Hai má cô chị cả đỏ ửng. Nhưng đỏ vậy thôi chứ Blossom không có ý định chối bỏ đâu, cô đúng là người thông minh nhất mà. Blossom không ham biến thành con người mới, cô sẽ là mẫu người cô đã luôn làm: Đứa đứng thứ NHẤT. Cô đã là học sinh số 1 của trường cũ, và tất nhiên sẽ tiếp tục là số 1 của ngôi trường mới này.

Một đống ô nhiễm ở bên lề đường vừa đánh rắm. Hay là cái gì đó giống vậy. Cái thành phố chết tiệt này. Chiếc xe rẽ vào một khu phố nhìn như khu nhà giàu, con đường đầu tiên ở Cityville thực sự bằng phẳng.

Đang cao hứng, Blossom hướng ra cửa sổ. Chất thải hóa học, chất thải sinh học, chất thải sinh hoạt, người không quen, người vô gia cư đang dắt lon cá ngừ đi dạo, con bò có 7 chân, ba thằng ranh con Rowdyruff boys.

Khoan đã, cái gì cơ?

"Bub, butter, hướng 3 giờ" - Vòng tay qua ôm vai hai đứa em, Blossom cau mày. - "Mấy đứa có thấy cái chị đang thấy không?"

"Cái gì c- cặc"

"Hai người, em đang mê sảng vì thiếu ngủ phải không?"

Nghe vậy là đủ. Blossom không cần nhìn để biết Buttercup đang co tay thành nắm đấm dưới cái khoanh tay kia, hay Bubbles đang trượt cái gương cầm tay vào ba lô một cách nhanh chóng. Ôi Blossom ước gì đây chỉ là tác dụng của việc hít khí thải hóa học quá 180 phút.

Trước căn biệt thự khổng lồ chỉ đặc một màu xám xịt, trước mảnh sân toàn cỏ chết. Chúng ở đó. Chúng. The Rowdyruff Boys.

Thằng con trai với mái tóc vàng óng, với thị giác sắc bén của mình phát hiện ra ba người đang theo dõi mình gần như ngay lập tức. Nó đưa tay vẫy chào, một cái vẫy tay xã giao.

"Chào con mẹ mày à?" - Buttercup đã nói hộ suy nghĩ của Blossom và Bubbles lúc ấy. Blossom biết mình sẽ không vẫy tay chào người từng giết mình (2 lần, tận 2 lần) đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top