Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại (1): Ánh sáng và cái bóng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý: Đây là phiên ngoại không liên quan đến mạch chuyện gốc (có lẽ thế)
  Đây là phiên ngoại dành cho những bn comt nhanh nhất. Mong mọi người ủng hộ
  Câu chuyện dưới đây sẽ có đoạn hồi tưởng trước lúc Kiseki no Sedai phát hiện ra Kuroko là con gái nên đừng ai thấy lạ khi có từ chàng trai nha
Cp chính: AoKuroKaga
Kết:HE, sủng thụ
---------------------------------------------
  Tetsu,em có nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không? Lúc đó anh nghe Momoi nói về mấy tim đồn ma nhảm ở phòng tập số 4. Ban đầu anh chẳng để tâm bảo

-" Đó là đồn nhảm thôi"

   Vào buổi tập hôm đó anh đã qua phòng tập số 4 trong lời đồn đó xác định thật hư
Lúc nghe tiếng động anh còn tưởng em là ma bị doạ cho một trận, khi tỉnh lại thứ đầu tiên anh bắt gặp là cặp mắt xanh thẳm tựa như chứa đựng cả bầu trời, cùng mái tóc xanh lam nhạt làm nổi bật làn da trắng tuyết kèm theo đó là gương mặt ngây ngô khiến anh không khỏi giật mình mà bật dậy. Anh thề lúc đấy anh run vì không biết em ở đâu ra chứ không phải do trận đau tim vừa rồi đâu. Thề đấy

    Ấn tượng đầu tiên của anh về em là sự hiện diện mờ nhạt, mờ nhạt đến khó tin nhưng em lại sở hữu dung mạo trái ngược với sự mờ nhạt ấy. Thanh thoát, mĩ lệ tựa như một thiên sứ không nhiễm bụi trần, bảo sao ông trời lại cho em sự hiện diện mờ nhạt ấy chắc là do muốn giấu em đi nhưng tệ quá anh tìm thấy em rồi

   Lúc em cất giọng hỏi thăm ấy, anh mới hoàn hồn nhìn em một lượt từ dưới lên thầm đánh giá. Thân hình nhỏ con,da trắng, gương mặt thì y chang con gái khiến anh trong thoáng chốc tự hỏi em có phải con trai không? Nhưng nếu không phải trải sao mà gia nhập câu lạc bộ được nên tôi dẹp suy nghĩ ấy sang một bên rồi bắt đầu trò chuyện với em

   Tên em là Kuroko Tetsuya, một cái tên thật hay cũng rất dễ đọc. Tôi cảm thấy đối với em có một cảm xúc rất lạ, tôi đã không ngần ngại mà thân thiết gọi em là Tetsu khi mới quen chưa được bao lâu rồi nói từ giờ sẽ tập bóng cùng em. Nhìn cái mặt em từ ngạc nhiên chuyển sang vui vẻ rạng rỡ khiến tim tôi đập lệch một nhịp, sao mà có thể dễ thương đến vậy chứ?

   Từ đó tôi thường xuyên đến tập luyện cùng em,đấy là cho đến khi Akashi phát hiện ra và đưa em vào đội 1. Nhìn vẻ mặt em đơ ra lúc Akashi nói xong trông buồn cười hết sức nhưng đã nhanh chóng nhịn lại rồi khoác tay qua cổ em chúc mừng, lúc đấy em mới hoàn hồn và nở nụ cười nhẹ nhàng nhưng không che nổi sự vui mừng. Aizz,tim tôi lại lỡ một nhịp vì em rồi

   Phải nói thể trạng của em thật sự rất yếu, em luôn là người hết hơi nhanh nhất tôi bắt đầu muốn kéo lại ý nghĩ em là con gái đang bay ra khỏi đầu. Nhưng khi sau khi em được chọn lên sân dưới sự chỉ bảo của Akashi, em đã mang đến cho mọi người một kinh hỉ lớn. Chàng trai nhỏ bé, mờ nhạt được coi là yếu nhất đội khi lên sân lại toả sáng đến như vậy. Cảm xúc kì lạ tôi dành cho em lại lớn hơn rồi

    Lúc em bảo tôi là ánh sáng của em tôi thật sự đã rất vui đấy,vđến nỗi đêm hôm đó tôi đã mất ngủ vì câu nói của em luôn. Em biết cách hại người thật đấy

   Dần dần cảm xúc trong tôi ngày một lớn dần,em cũng trở nên thân thiết với mọi người, đặc biệt là Akashi chắc là do tính cách cùng sở thích của hai người có phần tương đồng chăng? Tôi cũng không biết nữa nhưng tôi luôn cảm thấy khó chịu mỗi khi hai người ở với nhau hay nói đúng hơn em ở cùng với người nào khác tôi cũng rất khó chịu thậm chí có vài lần vô thức kéo em lại bên mình.

Trong tất cả có lẽ tôi ghét nhất là Kise cậu ta lúc đầu không để ý đến em mấy nhưng sau khi hai người được chọn đi đấu với trường khác cậu ta cứ kè kè dính lấy em như sam mặc cho em có nói gì, mỗi lần như vậy tôi chỉ có thể xách cổ cậu ta ra và trận cãi nhau nổ ra còn em thì lặn mất tiêu luôn

   Tôi càng chú ý đến em nhiều hơn và nhận ra những điều khác thường từ em, và rồi tôi phát hiện ra em thật ra là con gái. Nói đúng hơn là Akashi phát hiện ra nhờ con mắt đế vương gì gì đó của cậu ta hãy nói thiết thực hơn là nhờ giác quan nhạy bén bẩm sinh nhưng tôi cũng đã nghi ngờ từ trước nên câu trên vẫn tính. Cũng vì phát hiện ra em là con gái nên tôi dần cảnh giác hơn và cũng vì thế nên tôi mới phát hiện ra không chỉ mình tôi mới có những cảm xúc kì quái kia khi đối mặt với em. Nhưng mối quan hệ ánh sáng và cái bóng khiến tôi và em gần gũi với nhau hơn. Tôi thật sự rất vui khi được em nhận làm ánh sáng đó, nó cho tôi cảm giác rằng đối với em, tôi đặc biệt

    Càng ngày ta càng thân thiết hơn nhưng dần dần tôi lại không còn cảm giác với bóng rổ, sự nhàm chán dần che khuất tình cảm tôi dành cho em đến nỗi còn chẳng bận tâm mình có một đồng đội, một chiếc bóng luôn ở phía sau kề cạnh hỗ trợ mà chơi một mình,thậm chí còn trốn tập, lúc em đến tìm tôi liền buông ra lời phũ phàng rằng mình không cần em,rằng ánh sáng của tôi đã quá sáng và sự tồn tại của cái bóng sẽ biến mất và cho đến ngày hôm đó trong những giây phút bốc đồng tôi đã lỡ làm tổn thương em sâu. Tôi sau đó đương nhiên đã suy nghĩ và ân hận rất nhiều nhưng không biết phải mở miệng thế nào thì trong lúc đó em đã rời xa tôi rồi. Ha, cuối cùng điều tôi nhận được là gì? Nỗi ân hận chưa thể nói cùng lỗ hổng trống rỗng nơi trái tim

    A, cuối cùng tôi cũng hiểu cảm xúc của mình rồi nên em có thể trở về không? Trở về và cho tôi một cơ hội để nói ra hết nỗi lòng mình rằng tôi xin lỗi vì đã tổn thương em,mong em tha thứ cho sự ngu muội của tôi và....

  .... Tôi yêu em,Kuroko Tetsuya. Tôi yêu em

    Liệu tôi có thể cho em biết không?

-" Sến súa quá đấy Aomine-kun"- Cô gái tóc lam hạ quyển sổ nhỏ màu xanh đậm hay nói đúng hơn là nhật ký của Aomine xuống nhìn người con trai đang ôm mặt trong góc nhà

-"Công nhận, mày lúc nào cũng ngu ngu, thô lỗ mà cũng viết ra được mấy thứ này á hả"- Chàng trai tóc đỏ đậm ngồi cạnh đó nói

-"Aghh,Im đi!! Rõ ràng mấy người bảo đến xem phim mà tự nhiên ở đấy nói móc tôi là sao!? Mà thằng kia mày bảo ai ngu?"- Lúc này chàng trai với mái tóc xanh đậm mới bật dậy sau cơn độn thổ nhào vào đánh lộn với chàng trai tóc đỏ đậm

    Cô gái lam nhạt của chúng ta chẳng nói gì ngồi yên một chỗ mặc hai người kia đánh nhau, có vẻ cô đã quen lắm rồi nên chẳng thèm để ý mà tiếp tục tùy tiện lật thêm vài trang để đọc. Bỗng mắt cô dừng lại ở một trang,trang đó tuy khá là ngắn nhưng đọc được nội dung khiến cô không nhịn được mà nở một nụ cười nhẹ, đương nhiên là hai thanh niên kia không kịp để ý rồi. Cô định đọc thêm vài trang nữa thì cuốn sổ bị giật đi không thương tiếc, cô phụng phịu ngước lên nhìn người con trai trước mắt nói với giọng bất mãn

-"Aomine-kun, em còn muốn đọc mà"

-"Không cho em đọc, tùy tiện chạm vào đồ riêng tư của anh rồi còn dám chê anh sến. Anh tổn thương rồi đấy, nhanh đền bù phí tinh thần cho anh"- Aomine nói rồi đưa mặt lại gần cô. Như hiểu ý cô liền nhón chân lên và hôn nhẹ vào má anh dù việc này là thường xuyên nhưng cô vẫn hơi ngại

-"Vậy được chưa?"- Cô ngước lên hỏi mặt hơi phiếm hồng, nhìn vẻ mặt dễ thương đó anh đương nhiên không thể kiềm lòng mà nổi hứng bắt đầu trêu chọc cô

-"Chưa đủ,anh bị tổn thương dữ dội lắm á. Vì chưa chắc em đã chịu trả nốt nên anh sẽ tự lấy nha~"-Nói xong anh liền nhanh chóng hôn nhẹ vào môi cô

   Hôn xong anh còn cố tình liếm nhẹ qua đôi môi ấy một vòng rồi mới dứt hẳn

-"Giờ đủ rồi đó!"

   Nhìn gương mặt cô đỏ rực trong ngơ ngác anh liền cười ranh mãnh nói

-" Thế nào? Hay chê chưa đủ? Em mong chờ một nụ hôn sâu sao? Hay còn thứ gì khác hơn cả hôn? Á hự"- Vừa nói xong A(h)mine đã lập tức ăn trọn cú Indes Pass vào mạn sườn cùng một cú đánh từ sau đầu và hiện đang lăn lóc trên sàn nhà ôm bụng trong đau đớn

-"Mà nhắc mới nhớ, em có sở thích đọc nhật ký của người khác từ bao giờ vậy Kuroko?"- Người bị tác giả bơ nãy giờ - Kagami Taiga cuối cùng cũng chịu lên tiếng đồng thời nói luôn người vừa đánh sau đầu Aomine chính là anh. Anh tò mò là đương nhiên Kuroko không hay thích táy máy đồ riêng tư của người khác vậy mà dạo này thích đọc nhật ký, nhớ không nhầm thì cách đây không lâu cô cũng có đọc của Kise với Takao thì phải( thật ra là do hai thằng này tự nguyện đưa khi nghe Kuroko thích đọc nhật ký)

-"Sau khi đọc của Kagami-kun đó"- Kuroko mặt tỉnh bơ nói

-"C-cái-,em đọc lúc nào vậy!?"-Mặt Kagami dần biến thành màu đỏ

-"Hôm đến học nhóm, anh có để nó trên bàn nên em lấy đọc luôn, xin lỗi anh nhưng em không thắng nổi sự tò mò"- Kuroko nói nhưng sắc không đổi

-"Nhìn em chẳng ra vẻ hối lối gì cả!"- Kagami đang chuẩn bị sạc Kuroko một trận thì Aomine sau một hồi lăn lộn liền nhảy vào hóng chuyện

-"Em đọc nhật ký của tên này rồi á? Nội dung thế nào?"

-"À,thì-ưm ưm"- Kuroko chưa kịp nói gì đã ngày lập tức bị Kagami khoá chặt miệng( đương nhiên là bằng cách hôn r (. ❛ ᴗ ❛.) Đương nhiên Kagami cũng bị Aomine bem một phát vào đầu

-"Em mà định nói nữa là thành hôn sâu luôn đó"-Kagami nói chất giọng có vài phần đe doạ nhưng đâu có dễ, Kuroko liền quay ra bế Nigou rồi bắt đầu rượt Kagami quanh nhà, vừa đuổi vừa lớn giọng kể những gì cô đọc được trong nhật ký, ngay cả vụ hồi nhỏ bị chó rượt cũng bị cô lôi ra. Aomine nhìn cảnh này chẳng thèm ra ngăn Kuroko giúp Kagami mà ngược lại nằm cười lăn ra đất

   Cuối cùng Kagami chịu thua dập đầu xin lỗi hứa sẽ mua Vanilla Milkshake cho cô, lúc này Kuroko mới chịu dừng. Đây là lần thứ n Kagami được một cốc sữa lắc cứu mạng, nhục thật sự nhưng cũng may anh không viết nó vào không thì chỉ có nước đi đầu xuống đất cho bớt nhục

   Aomine thấy trò vui bị gián đoạn liền bảo sẽ khao cô sữa lắc một tuần nếu cô kể nốt thế là cuộc cãi nhau lại nổ ra, hai người vừa đi vừa cãi nhau trong lúc đến Maji. Đôi lúc Kuroko rất cảm ơn sự hiện diện mờ nhạt của mình, đưa mắt nhìn hai ánh sáng của mình cãi nhau chí chóe cô lại vô thức nở nụ cười nhẹ

   Kagami không hề để ý là có một điều Kuroko không hề nói dù đã đọc ra gần nửa quyển mà điều ấy lại giống như điều Aomine viết. Hai người này giống nhau đến độ không ngờ luôn vậy mà...haizz
Cô chạy đến khoác tay cả hai để giảng hoà, trách móc hai người đang làm phiền xung quanh còn cãi nhau nữa liền giận, cả hai liền ngừng cãi rồi luống cuống xin lỗi. Sau khi mua xong sữa lắc ba người đi qua sân bóng thế là Aomine và Kagami lao vào 1- on-1. Kuroko nhìn hai người đấu thầm nhớ lại đoạn nhật ký của hai người, hai người này đúng là Aho và Baka mà

-"Liệu tôi có thể mãi là ánh sáng của em không?"

    Không phải có thể hay không, ánh sáng của em vĩnh viễn chỉ có thể là hai người. Vì một lẽ chính ánh sáng của hai người đã tạo nên cái bóng là em vậy nên mối liên kết này vĩnh viễn không phai mờ.
-------------------------------------------------
Đây là req của bn baohanlinh tuy không phải người cmt đầu tiên nhưng là người ra req đầu tiên nên mik ưu tiên bn ấy trc.
   baohanlinh chap mà bn yêu cầu đây, sorry bn nha mik không biết phải vt sủng như thế nào nên thành thế này nhưng mong bn sẽ thích

   Mik còn năm slot req nha,bn nào muốn thì cmt nhá. Ri để ý có vài bn ko hiểu req là gì nên giải thích luôn req là vt tắt của request tức là yêu cầu,nghĩa là các bn có thể yêu cầu nd,cp truyện cho chap sau như Akakuro SE chẳng hạn( nói thật Ri khá thích vt SE nhưng yên tâm là mạch chuyện chính ko phải SE đâu)

   Tiện đây mik xin giới thiệu một bộ đồng nhân One piece mà mik đc giới thiệu gần đây của bn DonKMn956

Bn nào là fan đồng nhân vs One piece thì hãy dành chút thời gian đọc và ủng hộ bn ấy nhé
   À,sẵn tiện Ri sẽ tặng mọi người một đặc quyền ở chap này để cảm ơn sự ủng hộ của mina trong thời gian qua. Đó là mỗi người có thể hỏi Ri 3 câu về Ri hoặc cuộc sống xung quanh Ri và cho ba bn cmt nhanh nhất là một bức tranh theo yêu cầu. Dưới đây là trình vẽ của Ri, không đẹp lắm đâu nên mina đừng hi vọng gì nhiều nha


Tại sao mấy cái ảnh lại quay ngang nhỉ 🤔 (•‿•)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top