Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi hiểu lầm khúc mắc giữa cả hai được tháo bỏ sau cuộc nói chuyện khiến Ji Hyo thật sự rất vui. Tất cả mọi thứ của anh không xấu như cô nghĩ. Vẫn yêu anh dù anh có làm gì đi nữa cô bé ngốc nghếch si tình đến mù quáng.

Sau ngày hôm đó mỗi ngày đi làm của cô là một ngày vui sáng nào cũng thức sớm chuẩn bị mọi thứ và đi làm trong hạnh phúc. Cô rất được lòng mọi người vì tính cách thoải mái vô tư của mình từ khi Ji Hyo vào làm việc bầu không khí trong công ty cũng trở nên vui tươi hơn mà không còn u buồn và ngột ngạt như trước nữa. Cả chủ tịch khó tính mà cũng phải thấy vui thì cô quả là vitamin đáng yêu của mọi người.

Hằng năm các hãng thời trang đều tổ chức họp mặt giao lưu với nhau các công ty từ lớn đến nhỏ đều tham gia. Là nhân viên phải có kinh nghiệm lâu năm và tài giỏi mới được tham gia cùng chủ tịch. Nhưng năm nay anh quyết định dùng cuộc thi kín để chọn người đi cùng nên mọi người đều cố gắng thể hiện tài năng của mình cạnh tranh công bằng để được tham gia buổi tiệc thường niên ấy. Do là cuộc thi kín cho nên không ai biết tác phẩm nào là của ai nên không thể hại nhau được. Gary hay dùng cuộc thi để chọn thay vì nhìn mặt mà quyết định. Đúng là một nhà lãnh đạo tài năng.

Thấy nổ lực hết mình của các nhân viên người làm chủ tịch như anh cũng thấy được đền đáp. Sau một tuần thì kết quả thi được thông báo trực tiếp từ chủ tịch. Anh đọc lớn tên của những người được tham gia :

-Lee Joon
-Song Ji Hyo
-Kim Hee Sook
-Choi Ho Dong

4 người xuất sắc vượt qua cuộc thi và danh dự được tham gia cùng chủ tịch. Mọi người cùng nhau chúc mừng họ cũng không quên dặn dò những điều cần thiết vì năm nay có người mới tham gia.

Buổi lễ được diễn ra vào cuối tháng vì là thành viên danh dự việc qua kì thi gắt gao để được tham gia chương trình nên Ji Hyo rất vui và phấn khích cô tranh thủ làm xong mọi việc về sớm để đi chọn cho mình một bộ váy cánh thật trang nhã sao cho phù hợp với buổi tiệc. Nhưng đi vòng vòng mãi thử biết bao nhiêu chiếc cô vẫn thấy không có chiếc nào vừa ý mình. Buồn chán đi về nhà cô nằm ường trên giường suy nghĩ không biết nên mặc cái gì một hồi thì lăng quay ra ngủ lúc nào không hay. Là một nhà thiết kế làm ra nhiều bộ đồ đẹp cho mọi người nhưng lại không biết làm cho bản thân mình đẹp, hết cách cô phải nhờ anh bạn đồng nghiệp Joon tư vấn và thiết kế giúp mình. Cậu ấy vui vẻ đồng ý ngay và cả hai hẹn nhau cuối giờ làm ở lại công ty thiết kế mà may thử.

Nguyên tuần trước buổi tiệc hầu như ngày nào cô và Joon cũng ở lại công ty đến tối để làm trang phục dự tiệc. Hai người cười nói vui vẻ ăn ý và hợp rơ nhau đến tuyệt vời. Cô hồn nhiên cười đùa với cậu ấy. Ji Hyo xem Joon là bạn thân nên cô rất thoải mái với cậu nhưng mà cô không biết rằng cậu ấy đang thích cô thích rất nhiều và dường như mọi hành động lời nói của cô đều được Joon nhớ rất kĩ và in sâu trong lòng. Anh bị nét đẹp và sự thông minh lanh lợi cùng tính cách đáng yêu của cô hút mất hồn từ lâu rồi. Mọi thứ diễn ra suôn sẻ đến ngày cuối hoàn thành chiếc váy Ji Hyo đã mặc thử nó khi cô bước ra từ phòng thay Joon cứ ngỡ như một nữ thần đang đến bên mình. Cậu chàng ngây ngất trước sự hoản mỹ và vẻ đẹp chết người ấy. Cậu lấy điện thoại mình ra chụp hình rồi selca cùng cô như những cặp đôi đang yêu vậy. Vì vô tư và yêu ngây ngốc "ác ma" kia nên Ji Hyo không nhận ra tình cảm của Joon.

Joon ngây thơ không nhận ra người mình thích lại thích người khác mà còn là ông chủ của cậu. Yêu là mù quáng như một mũi tên không chủ đích cứ lao đi không cần biết điểm dừng.

Cả hai ngồi chỉnh sửa lại một số thiếu sót của chiếc váy được một hồi lâu thì cô ngủ quên trên bàn trong khi Joon đang tập trung sửa chiếc váy. Trong quá trình sửa Joon nói chuyện với Ji Hyo hỏi cô nhiều vấn đề nhưng không nghe được câu trả lời, cậu ta mới quay qua thì thấy cô gái mình thích đã ngủ queo từ lúc nào rồi. Tranh thủ sửa xong chiếc váy rồi đến ngồi cạnh Ji Hyo ngắm nhìn cô ngủ một lúc lâu mà không thấy chán. Nét đẹp đó vẫn không phai nhạt khi ngủ. Vì quá thích cô nên cậu đã bạo gan hôn lên má cô một cái để thoả lòng mình, Ji Hyo do say ngủ nên không biết gì.

Nhưng Joon không biết là cái hôn trộm ấy của cậu tất cả đã bị Gary nhìn thấy không thiếu một giây nào. Anh bật cười với hành động ngốc nghếch của Joon và không cảm thấy gì nhưng sau khi về nhà anh lại nhớ đến chuyện đó tự nhiên anh thấy trong lòng hơi có cảm giác khó chịu. Cô thích anh mà tại sao lại để cho Joon hôn như vậy? Anh không hiểu tại sao mình lại có cảm giác khó chịu đó. Không lẽ anh thích Ji Hyo sao? Gary lắc đầu tự phủ nhận anh đã có vị hôn thê rồi anh không thể nào thích cô được. Anh chỉ cho đó là sự mệt mỏi trong công việc mà không nhân ra đó là "Ghen"

Anh yêu cô sao? Chỉ mới làm việc chung với nhau không lâu không lẽ lại yêu nhanh đến vậy ??!!

Vị hôn thê của anh do bố mẹ anh sắp đặt, cô ấy là con bạn thân của bố Gary khi xưa đã có ơn với gia đình anh nên mối hôn nhân không tình yêu này mới được định sẵn. Hai người đã gặp nhau rất nhiều lần và hai người cũng đã thử yêu đối phương từ lúc bắt đầu nhận thức được sau này họ sẽ phải cưới nhau. Vì là bí mật cá nhân và vị hôn thê của anh cũng không ở Hàn Quốc nên mọi chuyện không bị lên mặt báo nên không ai biết kể cả Ji Hyo.

Tình yêu miễn cưỡng là tình yêu không hạnh phúc. Bắt hai cá thể không chung quan điểm, cảm nhận đi chung với nhau thì sớm muộn gì cũng xảy ra mẫu thuẫn.

Tình yêu là thứ nhiệm màu, những người yêu nhau chắc chắn sẽ tìm đến được với nhau. Nhưng câu hỏi được đặt ra là " bao lâu thì tìm được nhau ? " hay " trước mắt mà không biết "

Cô nàng ngây thơ ấy vẫn chưa biết được sự thật đau lòng ấy. Không biết cô sẽ ra sao khi nghe được tin người mình yêu thầm đã có vợ vị hôn thê?!? Ji Hyo vẫn ngây thơ hồn nhiên chuẩn bị cho mình thật đẹp trong buổi tiệc sắp tới, nhưng cô đâu biết rằng ngày hôm đó lại là ngày bắt đầu chuỗi bi kịch của đời cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top