Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 1: Mở đầu: Câu chuyện về anh chàng tiêu diệt ảo tưởng - The_Imagine_Breaker.

Do mỗi tập chỉ được 1 hình nên mấy bạn thông cảm   Mình không đăng quá nhiều hình được.
_____
"Ah! Chết tiệt! Chết tiệt! Khốn nạn! Thật xui quá đi!"
Dù nhận thấy tiếng la của mình có vẻ kì lạ, cậu vẫn không dừng lại.
Trong khi chạy qua những con hẻm lúc đêm khuya, cậu quay đầu nhìn qua vai mình.
Bọn chúng có tất cả 8 người.
Cậu đã chạy điên cuồng gần 2 km nhưng bọn chúng vẫn còn 8 người. Tất nhiên, Kamijou Touma không thể nào chiến thắng trong một chiến chống lại nhiều người đến thế trừ khi cậu là đầu bếp của một đơn vị cựu ngoại hoặc là một ninja siêu cấp vẫn còn sống sót đến ngày nay. Trong một trận đấu giữa học sinh trung học, bất cứ thứ gì vượt quá 1 đấu 3 đều nằm ngoài khả năng. Điều đó có thể gọi là "không thể" ngay cả trước khi cậu sử dụng bất cứ kĩ năng nào.
Kamijou đá phải một cái xô nhựa bẩn và làm một con mèo đen giật mình trong khi tiếp tục chạy.
Đó là ngày 19 tháng 7.
Sai lầm xảy ra vào ngày hôm đó. Vì kì nghỉ hè sẽ bắt đầu vào hôm sau, cậu vui đến nỗi lấy một cuốn manga ở nhà sách mặc dù nhìn vào bìa cũng thấy rằng nó chẳng hay gì rồi. Bước vào một quán ăn gia đình, cậu nghĩ có thể tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon lành. Rồi cậu gặp một nữ sinh cấp 2 bị mấy tên côn đồ say rượu bao quanh và nảy ra ý định giúp đỡ.
Nhưng điều cậu không ngờ là những tên đồng bọn của chúng lại đi ra từ nhà vệ sinh.
"Chẳng phải chỉ có con gái mới đi vệ sinh theo nhóm thôi sao?
Mình bỏ chạy trước khi ăn goya và món ốc lasagna vừa gọi nữa chứ. Đã không ăn gì mà còn bị xem là thằng ăn quỵt nữa. Sao lại xui thế không biết? Gyahh!!"
Kamijou ôm đầu, chạy ra khỏi con hẻm sang đường chính.
Dù rằng Thành Phố Học Viện là thành phố lớn thứ 3 ở Tokyo nhưng đâu đâu cậu cũng chỉ thấy những cặp đôi đang đi lại thôi. "Đó chắc chắn là do ngày 19 tháng 7. Là lỗi của ngày 19 tháng 7 cả!" Kamijou, anh chàng độc thân cố hét lên. 3 cánh quạt của các tuabin đặt khắp nơi trong khu vực sáng lấp lánh bởi ánh trăng mờ nhạt và ánh đèn điện của thành phố về đêm trông giống như những giọt nước mắt của các anh chàng nhà giàu độc thân.
Kamijou chạy băng qua các cặp đôi.
Cậu vừa chạy vừa nhìn xuống cánh tay phải của mình. Cái khả năng ấy chẳng giúp được gì cho cậu vào những tình huống thế này cả. Nó chẳng thể giúp cậu đánh bại một tên côn đồ, cũng chẳng giúp cậu đạt điểm cao hay là nổi tiếng với con gái.
"Ưư... Xui quá đi!"
Dù cậu có thoát được khỏi bọn côn đồ, chúng cũng sẽ gọi thêm tiếp viện và thậm chí là cả xe gắn máy nữa. Kamijou Touma không còn cách nào khác ngoài tiếp tục chạy để chờ chúng kiệt sức. Giống như trong đấm bốc vậy, để đối thủ đánh mình tới khi họ đuối sức mới thôi.
Mục đích của Kamijou chỉ là giúp đỡ những nạn nhân thôi mà.

Nếu cậu có thể làm chúng bị mất dấu hay là bỏ cuộc mà không phải đánh nhau thì cậu sẽ thắng.

Tình cờ rằng, Kamijou rất tự tin vào khả năng chạy đường dài của mình. Hơn nữa, đối thủ của cậu đã tự phá hoại cơ thể mình bằng thuốc lá và rượu chè, cộng thêm đôi bốt chẳng giúp gì cho việc chạy bộ nữa. Khỏi phải nói, bọn họ không thể chạy đường dài với toàn bộ sức được.

Trong khi liên tục chạy từ con đường này đến con hẻm kia giống như là một người đang chạy trong cơn hoảng loạn, cậu thấy từng người trong bọn côn đồ bỏ cuộc, cúi người xuống và đặt tay của chúng lên đầu gối. Có vẻ như kế hoạch của cậu đã thành công mà không có bất cứ thương vong nào.

"K-Khỉ thật! Sao mình phải lãng phí tuổi trẻ vào những việc thế này cơ chứ?"

Đâu đâu cậu cũng thấy các cặp đôi đang âu yếm nhau. Không thể chịu được, Kamijou Touma cảm thấy như cậu đã kết thúc cuộc sống ngắn ngủi của mình. Dù ngày tháng có thay đổi, kì nghỉ hè đã bắt đầu, thế mà cậu vẫn chưa có tình yêu hay thú vui nào cả. Điều đó làm cậu trông như một kẻ thất bại vậy.

Cậu nghe thấy tiếng chửi rủa của một trong số mấy tên côn đồ từ phía sau.

"Này! Thằng chết tiệt! Đứng lại, thằng khốn chỉ biết chạy trốn kia!"

Điều đó chỉ càng làm Kamijou tức giận thêm.

"Câm mồm! Tụi mày nên cảm ơn tao vì không quay lại đập cho lũ óc khỉ bọn mày một trận đó!" Kamijou đáp trả dù biết điều đó chỉ làm tốn nước bọt.

(Thằng đó nên cảm ơn mình vì giúp nó không bị thương.)

Chạy tiếp 2 kilomet cùng với mồ hôi và nước mắt, cậu đã ra khỏi khu vực thành phố và đến một con sông lớn. Một cây cầu kim loại lớn bắc ngang qua sông, có chiều dài khoảng 150 mét và chẳng có chiếc xe nào chạy ngang qua cả. Không một ánh đèn, cây cầu bằng phẳng đó được bao phủ bởi một màn đen đáng sợ trông giống như mặt biển lúc nửa đêm vậy.

Kamijou quay đầu nhìn lại trong khi băng qua cây cầu.

Sau đó, cậu dừng lại. Cậu đã chạy thoát khỏi bọn côn đồ.

"Ch-Chết tiệt! Mình đã cắt đuôi được bọn chúng chưa?"

Cậu ngồi xuống một cách bất cần rồi thở dài trong khi nhìn lên bầu trời đêm.

Cậu đã giải quyết xong vấn đề mà không làm ai bị thương. Cậu muốn tự tán dương mình quá.

"Thiệt tình, anh làm cái gì thế chứ? Anh nghĩ bảo vệ đám côn đồ đó khiến anh trở thành người tốt à? Anh là một giáo viên nhiệt tình thái quá hay sao hả?"

Trong giây lát, cơ thể Kamijou như đóng băng lại.

Vì cây cầu không có một bóng đèn, Kamijou đã không nhận ra một cô gái đứng cách mình chừng 5m trên con đường cậu vừa đi qua, đúng hơn là một nữ sinh trung học trong bộ váy xếp màu xám, một cái áo ngắn tay và một cái nịt len mùa hè. Kamijou nhìn lên bầu trời và xem xét một cách nghiêm túc sau lưng mình. Đó chính xác là cô gái ở nhà hàng gia đình.

"Chờ đã. Ra đây là lí do bọn họ không đuổi theo tôi nữa à?"

"Ừ. Bọn chúng phiền quá nên tôi nướng hết rồi."

Tiếng xẹt của các tia lửa điện sáng xanh phát ra. Còn hơn cả kìm chích điện, mỗi khi mái tóc nâu dài ngang vai của cô đung đưa, các tia điện phóng ra như có điện cực vậy.

Lúc chiếc túi nhựa của cửa hàng tiện lợi vừa bay ngang qua đầu cô, lập tức nó bị thổi bay đi bởi các tia điện sáng xanh giống như một hệ thống bảo vệ tự động.

"Ư!" Kamijou thở dài một cách mệt mỏi.

Ngày 19 tháng 7. Đó là lí do tại sao Kamijou mua một cuốn manga từ một cửa hàng sách dù nhìn vào bìa cũng biết là nó chẳng hay ho gì, bước vào một nhà hàng gia đình để tự thưởng cho mình một bữa ăn ngon lành, rồi thấy một cô gái đang bị đám côn đồ say rượu dụ dỗ, và nảy ra ý định giúp đỡ.

Tuy nhiên, Kamijou không hề nghĩ mình sẽ cứu cô gái. Mà thay vào đó là cậu muốn giúp những người đang vây quanh cô ta.

Lại một lần nữa cậu thở dài. Cô gái này luôn luôn như thế. Cậu đã gặp cô gái vài lần từ gần một tháng trước, nhưng họ vẫn chưa hề biết tên nhau. Nói cách khác họ chẳng phải là bạn bè gì cả.

Lần này, cô gái ngạo mạn nhất định sẽ nghiền nát đối thủ của mình thành bột, và Kamijou sẽ là người bị như vậy. Không có bất kì ngoại lệ nào, điều đó luôn xảy ra như thế và cậu luôn là người thắng.

Nếu cậu thật sự thua thì cô gái sẽ thỏa mãn, nhưng Kamijou là một diễn viên dở tệ. Cậu đã từng giả vờ thua và bị cô gái đuổi theo như quỷ dữ suốt cả đêm.

"...Vậy rốt cuộc tôi đã làm gì?"

"Tôi không cho phép ai mạnh hơn tôi. Thế là đủ lí do rồi chứ."

Đó là tính cách của cô gái ấy. Cậu nghĩ ngay cả nhân vật trong game đối kháng còn có lí do hay hơn.

"Nhưng anh cũng xem tôi như là một con ngốc. Tôi là một Level 5. Anh thật sự nghĩ tôi sẽ đi đánh với một người Level 0 vô dụng hay sao? Tôi luôn biết cách đánh với những kẻ yếu."

Trong thành phố này, đánh nhau với lũ côn đồ trong các con hẻm không giúp ta trở thành kẻ mạnh nhất. Những tên côn đồ không theo chương trình đào tạo phát triển năng lực đều là những Level 0, không có sức mạnh gì cả.

Những kẻ mạnh thật sự trong thành phố này, những học sinh đứng đầu, là các siêu năng lực gia.

"Ừ. Tôi biết năng lực của cô chỉ có 1 trên 328.571 người có. Tôi biết rõ điều đó. Thế nhưng nếu cô muốn sống lâu dài thì cô nên bỏ cách ăn nói trịch thượng thế đi."

"Im đi. Nếu anh chẳng thể bẻ nổi cả một cái thìa dù người ta đã làm đủ những thứ điên rồ với anh như bơm trực tiếp thuốc vào mạch máu hay gắn điện cực qua tai để kích thích não, thì còn gọi là gì được ngoài không có năng lực chứ?"

"..."

Thực vậy, Thành Phố Học Viện là một nơi như thế.

Khía cạnh khác của Thành Phố Học Viện là việc phát triển bộ não được từ từ đưa vào chương trình đào tạo dưới cái tên "Phương pháp tài liệu" và "Phương pháp ghi nhớ".

Tuy nhiên, không phải là toàn bộ 2,3 triệu học sinh trong thành phố này đều ngừng làm người và trở thành thứ gì như nhân vật chính trong manga.

Khoảng 60% dân số đều là những Level 0 vô dụng, những người chỉ có thể bẻ cong cái thìa khi cố tập trung bộ não đến nỗi gần như là đứt hết mạch máu.

"Nếu cần bẻ cái thìa, tôi có thể mua cái kìm, nếu cần lửa tôi chỉ cần mua một cái quẹt ga rẻ tiền là được. Còn nữa, thần giao cách cảm để mà làm gì trong khi đã có điện thoại di động chứ? Thật ra siêu năng lực có tuyệt vời thế không?"

Đó là lời của Kamijou Touma, một người bị cỗ máy đánh giá thể chất của Thành Phố Học Viện xem là kẻ vô dụng.

"Ưu tiên của mọi người lẫn lộn hết rồi. Họ vui mừng vì những thứ phụ phẩm được gọi là siêu năng lực, không phải mục đích thực sự của chúng ta còn hơn thế sao?"

Đáp trả, cô gái người là một trong số 7 siêu năng lực gia Level 5 bậm môi.

"Hả? ...À, điều đó. Lại là nó à? Cái gì mà, 'Con người không thể tính toán được Chúa, vì vậy ta cần vượt qua giới hạn con người thì mới có thể nhận được câu trả lời của Chúa', phải vậy không?" Cô gái cười một cách ngạo mạn "Ha. Đừng chọc cười tôi chứ. Cái gì mà 'bộ não của Chúa' hả? Anh có biết có DNA của tôi đã được phân tích và các Sister phục vụ quân sự đã được tạo ra từ đó không? Dường như với tôi các phụ phẩm còn quan trọng hơn mấy cái mục đích đó đấy."

Sau khi nói điều đó, cô gái chợt im lặng.

Trong yên tĩnh, bầu không khí dường như đã thay đổi.

"...Làm ơn đi. Những lời đó là dành cho kẻ mạnh."

"Hả?"

"Kẻ mạnh! Kẻ mạnh! Kẻ mạnh! Đó là cách nói không sợ hãi và tàn nhẫn của những nhân vật chính trong manga, những kẻ sinh ra đã có sẵn tài năng, không hiểu được nỗi đau của việc tranh đấu."

Tiếng sóng phát ra dưới cây cầu càng rõ ràng.

Một ngọn lửa đen tối có thể cảm nhận được từ lời nói gan góc của cô cho thấy cô đã vượt xa con người để bước tới vị trí một trong bộ bảy Level 5 của Thành Phố Học Viện.

Kamijou bác bỏ tất cả những điều đó chỉ bằng vài lời nói. Cậu không có lấy một lần quay lại.

Cậu làm điều đó bằng cách chưa bao giờ thua.

"Chờ đã, chờ đã, chờ đã, chờ đã! Theo kết quả của bài kiểm tra năng lực, tôi là Level 0 còn cô là Level 5. Hỏi bất kì ai trên phố thì họ cũng đều nói được ai là người mạnh hơn mà!"

Chương trình phát triển năng lực của Thành Phố Học Viện sử dụng đến nhiều thứ như ngành dược, thần kinh học và chức năng sinh lí của não. Nói chung là mọi thứ liên quan đến khoa học. Sau khi trải qua Chương Trình Đào Tạo tới một mức độ nhất định, người ta có thể bẻ gãy thìa dù không có tài năng.

Ấy vậy mà Kamijou Touma chẳng thể làm được gì cả.

Theo máy móc của Thành Phố Học Viện, cậu hoàn toàn không có sức mạnh nào cả.

"0 à?" Cô gái nhắc lại lời ấy. Cô đút tay vào túi váy rồi lấy ra một đồng xu. "Anh đã bao giờ nghe thấy từ Railgun chưa?"

"Hả?"

"Nó lấy ý tưởng từ xe lửa có động cơ tuyến tính. Nó là một vũ khí của tàu chiến sử dụng sức mạnh của một nam châm điện để bắn một vật kim loại."

Cô gái búng đồng xu lên bằng ngón tay cái. Đồng xu quay vài vòng rồi rớt xuống lại trên ngón tay cái của cô.

"Nó giống thế này này."

Ngay khi cô vừa nói xong, một mũi thương ánh sáng màu cam bay ngang qua đầu Kamijou. Thật ra nó giống với tia laser hơn là một mũi thương. Cậu chỉ có thể biết rằng nó bay ra từ ngón tay cái của cô gái vì vẫn còn một vệt sáng kéo dài từ nó.

Giống như sấm chớp, âm thanh ầm ầm phát ra trễ hơn đôi chút. Vì một luồng sóng xung kích xé ngang qua tai cậu, Kamijou hơi bị mất thăng bằng. Cậu lảo đảo rồi nhìn qua vai mình.

Ánh sáng màu cam ngay lập tức sượt trên mặt cầu, nhựa đường bị thổi bay đi giống như máy bay hạ cánh khẩn cấp trên biển. Ngay cả sau khi nó phá hủy một đoạn đường dài 30m và dừng lại, dư ảnh màu cam vẫn còn đốt nóng bầu không khí xung quanh.

"Ngay cả một đồng xu cũng có thể có được sức mạnh như thế nếu nó được bắn đi với vận tốc gấp 3 lần vận tốc âm thanh. Đương nhiên đồng xu chỉ có thể bay được 50m vì lực ma sát trong không khí."

Cây cầu làm bằng sắt và bê tông bị rung lắc cứ như là một cây cầu treo không an toàn. Âm thanh của những cái bu lông kim loại có thể nghe thấy rất rõ ràng.

"...!!"

Kamijou cảm thấy lạnh sống lưng như là có băng khô đặt trong mạch máu cậu vậy.

Cậu cảm thấy dường như toàn bộ nước trong cơ thể mình đều đã chuyển thành mồ hôi và bốc hơi đi mất.

"Đồ chết tiệt. Đừng nói là cô đã sử dụng chiêu này với bọn lúc nãy đấy!!"

"Đừng có ngốc thế chứ. Mỗi đối thủ tôi đều có phương pháp xử lí riêng. Tôi không muốn tự nhiên trở thành kẻ giết người đâu." Khi cô nói, tia lửa điện phát ra từ mái tóc nâu của cô như là có điện cực. "Thế này là đủ với những tên Level 0 rồi."

Tia lửa điện phát ra từ tóc mái cô giống như một cái sừng và tạo thành một tia sáng hình mũi thương dài bay đến Kamijou.

Không thể tránh né được nó. Dù sao thì, cậu đang đối mặt với tia điện sáng xanh hình mũi thương phóng ra từ tóc của một Level 5. Trải nghiệm đó cũng giống như việc quan sát đám mây giông phóng ra tia sét rồi thử tránh nó.

Một tiếng nổ lớn phát ra sau đó một lúc.

Ngay lập tức Kamijou đưa tay phải của mình lên để bảo vệ mặt và ánh sáng hình mũi thương đánh vào đó. Nó điên cuồng tấn công vào cơ thể Kamijou. Tia điện bị bắn ra nhiều hướng và đánh vào các thanh sắt trên cây cầu.

...Hoặc nó có vẻ là như vậy.

"Vậy, sao anh lại không bị thương gì?"

Lời nói nghe có vẻ thản nhiên nhưng cô gái nghiến chặt răng mình trong khi nhìn về phía Kamijou.

Dòng điện cao thế mạnh đến nỗi có thể đốt nóng những thanh sắt của cây cầu quanh đó, vậy mà, cánh tay phải của Kamijou lại chẳng hề hấn gì dù bị đánh trực tiếp. ...Thậm chí nó còn chẳng để lại một vết bỏng.

Cánh tay phải của Kamijou đã xóa bỏ hoàn toàn đòn đánh bằng điện lên đến vài trăm triệu vôn của cô gái.

"Thật đó, anh bị cái gì vậy? Sức mạnh của anh không có trong Ngân Hàng Dữ Liệu của Thành Phố Học Viện. Nếu tôi là một trong 328,571 thiên tài thì anh là một trong 2,300,000 thiên tai đấy." Cô gái lầm bầm khó chịu nhưng Kamijou chẳng đáp lại lời nào. "Nếu tôi đánh một trận với một ngoại lệ như vậy, tôi có thể tăng sức mạnh lên, anh có nghĩ vậy không?"

"...Nhưng cô luôn thua mà."

Cậu nhận được lời đáp trả bằng những tia điện phát ra từ trán cô gái với tốc độ hơn cả Mach 1[1].

Tuy nhiên ngay lập tức chúng đều bị chặn lại bởi cánh tay phải của Kamijou.

Nó giống như là quả bóng nước bị nổ tung.

Imagine Breaker.

Siêu năng lực bao gồm những siêu năng lực bị chế nhạo trên TV đến những siêu năng lực được tạo ra bằng công thức trong Thành Phố Học Viện. Bất cứ năng lực siêu nhiên nào, thậm chí cả phép màu của Chúa, cũng sẽ bị vô hiệu hóa bởi sức mạnh siêu nhiên của cậu.

Vì có nguồn gốc là sức mạnh siêu nhiên, kể cả Railgun của cô gái đó cũng không phải là ngoại lệ.

Tuy nhiên, Imagine Breaker của Kamijou chỉ có thể chống lại được năng lực siêu nhiên. Nói đơn giản thì cậu có thể ngăn chặn những quả cầu lửa của các siêu năng lực gia, thế nhưng cậu không thể ngăn chặn được những mảnh vỡ bê tông gây ra bởi quả cầu lửa. Hơn nữa, phạm vi hiệu quả của nó chỉ là bàn tay và cổ tay phải. Nếu quả cầu lửa đánh trúng cậu ở vị trí khác, cậu sẽ bị thiêu cháy ngay.

Và rồi...

(Mình - Mình cứ tưởng mình sẽ chết ở đó rồi! Kyahhh!)

Vẻ mặt điềm tĩnh và sự bình tĩnh của Kamijou Touma chuyển sang lúng túng. Cho dù có một cánh tay phải có thể vô hiệu hóa hoàn toàn những mũi thương sét đi với tốc độ ánh sáng, đó cũng chỉ là do ngẫu nhiên mà chúng mới đánh trúng tay phải cậu.

Tim cậu đập liên hồi trong khi cậu vẫn cố gắng giữ nụ cười trưởng thành trên khuôn mặt.

"Tôi đoán cô có thể gọi đó là vận xui hay cô chỉ là không gặp may."

Đó là cách Kamijou kết thúc ngày 19 tháng 7.

Chỉ một câu nói, cậu dường như đang than phiền với toàn bộ mọi thứ trên thế giới.

"Cô không gặp may chút

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top