Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Căn bệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Pí po pí po!!
đoán xem đó là tiếng gì nào!
thôi ko đùa nữa, vì chuyện ko đùa được đâu
tiếng xe cứu thương vang lên trong đêm giông tố. Chiếc xe lao nhanh đén dộ nhìn vào cứ tưởng nó đang xé toạc màn mưa. Xen lẫn cái tiếng còi mà ko ai mong muốn đó là tiếng gào thét...
5 tiếng trước...
- RÀOOOOOOOOO...! *Tiếng xả nước*
ko phải nước bình thường đâu... nó xen chút màu đỏ... máu đấy! (các bạn có đầu óc đen tối như mik cần suy nghĩ trong sáng hơn để phù hợp với cốt truyện, rằng đó là... máu chứ ko phải cái thứ máu... mỗi tháng đâu nhé)
Liliana bước ra khỏi phòng tắm. Cô biết rõ, rất rõ là đằng khác về căn bệnh ung thư phổi của mình...
Tulen:
-cậu làm gì lâu thế?!
-ko có gì...!- cô đáp gọn lỏn
-...- Tulen có chút nghi ngờ. Dường như anh đã nhận ra điều gì đó ở cô,anh muốn hỏi nhưng rồi lại thôi. Đương nhiên là sau trận sốt vừa rồi thì bệnh của cô đã nặng càng thêm nặng. (douma nó bị bệnh phổi thì chớ, còn đía đía là đél bị cảm, xong về bị sốt, qua lại một hồi ko khéo cái truyện của t thành sad ending :v). 
-Dự báo thời tiết nói phải mấy hôm nữa bão mới tan.Cậu chịu khó ở nhà vài hôm, đừng đi ra đường kẻo lại ngả bệnh.
-biết rồi... Khụ!
cô vội lấy tay che miệng. Máu... lại nữa... cô nắm chặt tay lại, cố che đi vết máu...
-cậu ko sao chứ?!
- tớ ổn... /gì thế này? mọi khi nó đâu có nhiều như vậy.../ ... thôi, tớ vào nằm nghỉ chút đây!
-ừm...
cô vứt chiếc khăn thấm đỏ máu vào sọt rác, hy vọng Tulen sẽ ko nhìn thấy nó.
15 MINUTES LATER...
-Liliana! mở cửa ra đi!
Tulen hét lớn, ko ngừng đập tay vào cửa
-Trả lời tớ đi chứ!? Cậu sao thế?!
ko có tiếng đáp lại, chuyện gì đã xảy ra...?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top