Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

50 tiểu bang, liệu có khả năng chạm mặt nhau chứ ? Jinyoung không biểt phải trả lời Mark như thế nào nhưng hình như anh cũng không quan tâm vì hơn hai tuần trôi qua nhưng Mark chẳng gửi tin nào.

Cuộc sống tẻ nhạt của Jinyoung cũng không khác mấy khi còn ở Hàn, ngày nào cũng vùi đầu vào bài vở sau đó thì xem show truyền hình vào những ngày cuối tuần, đôi khi lại skype với Jaebum. Tuổi trẻ của Park Jinyoung trôi qua nhẹ nhàng nhưng vô cùng nhàm chán.

L.A là nơi mà người ta quên đi hết mọi ưu phiền, cho phép bản thân sa ngã vào những cuộc chơi. Tuy có hơi ngông cuồng nhưng không có gì để luyến tiếc. Là nơi khiến người ta hoà mình vào nhịp sống sôi động, cho phép bản thân được bước ra khỏi cái lồng kính mà họ tự mình dựng nên nhưng cớ sao tại nơi đây vẫn có tồn tại một Jinyoung tĩnh lặng.

Có một lần, Jinyoung lên mạng tìm tài liệu về đề tài càn thuyết trình thì cậu lại tìm thấy một câu nói : 'waiting is so hard but I'll spend as much time alone as I have to if that means getting to spend the rest of my life with you' (chờ đợi là một sự khó khăn nhưng nếu điều đó giúp em dành trọn đời bên anh thì em sẽ đồng ý cô đơn một mình) Jinyoung tự hỏi, rốt cục cậu chờ đợi điều gì đây ? Liệu nếu cậu chờ đợi thì mối quan hệ này sẽ có kết quả ra sao ? Vì sao lại ngu ngốc trao tình cảm cho người mà mình chưa gặp mặt thế này...

Lần này nếu chủ động đưa tay thì anh có còn đồng ý nắm lấy ? Nghĩ một hồi lâu, Jinyoung cuối cùng cũng lấy điện thoại trong túi áo ra, chọn mục LINE và tìm cuộc trò chuyện kết thúc hơn hai tuần trước kia.

[ ♡LINE♡
Khoai tây✨: Anh à, dạo này anh thế nào?]

Lần đầu trong đời, Jinyoung tự bản thân chủ động trong chuyện tình cảm thế này. Thì sao ? Cứ sống hết mình, thương ai thì nói ra để mai này không luyến tiếc. Mark, lần này đến lượt Jinyoung đợi chờ anh.

---end #18---

Comt đi mà =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top