Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[SeMi] Angel

Pairing: Kim Sejeong x Jeon Somi

Rating: K+

Summary: Người trần gian vốn không thể thấy được thiên sứ. Cho đến một ngày thiên sứ tóc vàng Kim Sejeong được cử xuống Trái đất.

-----------------------------------------------------------

Ngày Kim Sejeong để ý màu mắt nâu của Ennik Somi Douma, vị thiên sứ mất đi chiếc lông vũ đầu tiên.

-X-X-

Thiên sứ không nhận thức thế giới theo cách của người thường. Khi Sejeong ngắm nhìn đồng cỏ xanh tươi còn đẫm sương, cô biết chính xác cánh đồng ấy có bao nhiêu ngọn cỏ, có thể nghe tiếng chồi non chậm chạp mở đất vươn mình tìm ánh dương, có thể nếm vị ngọt của nhựa sống chảy trong từng thân mầm. Thiên tóc vàng nhớ như in vị trí của từng cành cây, phiến lá, của hết thảy côn trùng và sinh vật sinh sôi trong đồng cỏ, cả tên gọi của chúng trong ngôn ngữ của nước Trời. Cô biết chính xác mọi thứ.

Nhưng Kim Sejeong không thấy một màu sắc nào cả.

Nếu ai đó bảo cô mô tả cánh đồng, Sejeong sẽ chẳng bao giờ đi so sánh màu xanh ngọc bích với xanh rêu. Bởi vì đối với cô, lam, chàm, hay ngọc bích cũng đều chẳng liên quan đến cánh đồng lộng gió kia. Sejeong không chỉ nhìn bề mặt phiến diện của sự vật. Cô không nhìn bằng màu sắc.

Sự phát hiện ra màu mắt nâu của Ennik Somi Douma chính vì thế nên khiến cô gái tóc vàng phát hoảng. Nhưng thay vì sợ hãi bỏ đi để tránh phạm vào điều luật nước Trời, vị thiên sứ chỉ có thể ngây người ra ngắm nhìn. Như say. Như mê. Mắt em có màu nâu, đối với Sejeong đó là sắc màu duy nhất tồn tại trong những cõi hữu hình, trong suốt cả tỉ năm Trái đất. Mà không chỉ là một màu nâu đơn giản – đôi mắt Somi ẩn chứa nhiều tông sắc, với những vệt màu nhỏ bé tỏa ra khiến cô không thể dứt mắt nhìn. Sejeong biết tên gọi của mọi sắc nâu trong tất thảy ngôn ngữ của địa cầu-nhưng chúng chưa bao giờ có ý nghĩa với cô. Cho đến tận phút này.

Điều đó thay đổi mọi định nghĩa trong cô về cái đẹp.

Màu nâu

Sejeong ngơ ngẩn tự nhủ, chắc hẳn là biến chứng của việc ở lại Trái đất quá lâu  nên cô bắt đầu nhận thức giống người phàm, cơ thể đang dần thích nghi với những giác quan hạn hữu của họ.

Lạ thay, cây cỏ và biển cả vẫn trông như những mảng màu xám.

Còn vị thiên sứ tóc vàng mải mê chìm đắm trong sắc nâu đó lại không hề mảy may để ý chiếc lông vũ đầu tiên ở cánh cô đã lặng lẽ rơi xuống nền đất.

-X-X-

Màu sắc tiếp theo xuất hiện trong thế giới của Sejeong là màu đỏ. Màu đỏ bật ra từ môi Somi, trong căn phòng nơi em tập luyện ngày đêm để chuẩn bị cho ngày được ra mắt. Sắc đỏ để lại từ vết thương do em cắn đến bật máu khi liên tục gặp phải lỗi trong những động tác vũ đạo. Đấy cũng là một cái đẹp, một luồng sáng bừng lên trong thế giới đơn sắc của cô, song điều làm Sejeong hoảng sợ là những sự việc xảy ra sau đó.

Khi cô giật mình nhận ra màu hồng ẩn hiện trên gò má em, và đôi mắt nâu sáng ánh lên những vì sao khi em nhìn về hướng thiên sứ tóc vàng như nhận thức được sự hiện diện của cô, trên tay em là những chiếc lông vũ trắng muốt. Chính trong giây phút đó Sejeong mới nhận ra tình trạng của bản thân mình.

-X-X-

Đến lúc cô bị những đồng hữu lôi ngược về Thiên Đường vì Thượng Đế đã phát hiện ra sự việc, Sejeong đã có thể nhìn thấy ánh nắng vàng óng trên mái tóc đỏ của Somi. Cô có thể nhận ra muôn sắc màu của hoàng hôn. Cô có thể liệt kê từng tông sắc của màu da em, từ những nốt tàn nhạt màu nâu nhạt cho đến màu hồng sậm của bờ môi em, cả màu trắng lẫn hồng trên gò má của em dưới ánh nắng. Cô biết rõ màu vàng ruộm của vỏ bánh nướng Somi vẫn khen là hòan hảo, có thể dễ dàng nhận ra màu thức uống ưa thích của em nữa. Đến lúc bị những đồng hữu bắt được, đôi cánh của Sejeong đã rách nát rã rời, lông vũ rơi rụng theo gió, phát tán đi khắp năm châu bốn biển. Chúng là những vệt bóng mỏng manh mắt trần thoáng gặp nhưng không thể nhìn thấy.

Đến lúc đồng hữu của Sejeong giải cứu cô khỏi chính bản thân mình, vị thiên sứ đã có thể nhìn thấy thế giới như một người bình thường, và đôi cánh của cô gần như sắp tan biến.

-X-X-

Không rõ là bao lâu sau đó, Sejeong lại được giao nhiệm vụ quay lại Trái đất với đôi cánh đã khôi phục vẻ huy hoàng nhưng màu sắc trong thế giới của cô một lần nữa bị tẩy trắng. Linh hồn cô bị gột sạch, trái tim cô nhàu nát. Thượng Đế đã trừng phạt Sejeong để cô hiểu rằng màu sắc là một thứ u mê, là một cách nhìn thiển cận về thế giới. Một sự hủy hoại của thực tế. Một thứ cô không nên khao khát.

Vì thế thiên sứ tóc vàng không bao giờ để lộ cho những thiên thần quan sát mình hay biết, rằng mỗi lần cô lén nhìn Somi, đôi mắt ấy vẫn mang màu nâu ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top