Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14 • đại gia lo

"yo quát súp anh em, dạo này tôi ổn." xuân trường hí ha hí hửng đập tay với mai việt, một trong những người bạn "bằng mặt không bằng lòng" do cả hai tự công nhận. nay nó tiếp tục tin tưởng giao quả đầu trâu mặt ngựa của mình cho barber nhà anh, tiệm ruột ấy mà, không đếm được nó đã sang đây tỉa tót thay ngói bao nhiêu lần. một phần là vì thợ chuyên nghiệp, mát tay, phần còn lại là không cần trả tiền, gì chứ miễn phí là nó khoái à.

"nguồn khí thải nào cuốn mày sang đây đấy?" bắt tay cho đúng thủ tục rồi thì anh khởi động cái mỏ hỗn chất vấn nó liền. thường thì ai sang đây cũng sẽ được anh chủ này đón tiếp nồng nhiệt, riêng thằng này thì đéo, không trả tiền thì không có quyền đòi hỏi. với cả tháng trước vừa thấy nó ghé sang nhuộm cam, nay lại lượn qua tiếp, không biết nó định báo thêm cái gì đây.

"này này, mày chửi tao đấy à?" hắn mở cửa bước vào như một vị thần, dù bận đỗ xe ở ngoài nhưng hắn vẫn kịp nghe mình bị mắng là khí thải đấy!

"ơ bọn mày đèo nhau đến đây luôn cơ à?"

"ừ, mà có mỗi thằng lõi này nhuộm thôi. cắt cái gáy cho cho tao là được."

"trả tiền là anh đây chiều hết, mời quí khách ạ." dù chưa nói chuyện lần nào nhưng anh vừa nhìn phát biết ngay đây là tướng đại gia, có cơ hội quay lại cao, cần thể hiện tốt!

"êy cu, mày nói móc bố mày à?" nó vừa nghe đã ngờ ngợ thằng mai việt có ý đá xéo nó thì phải, gì chứ sang đây cắt tóc không trả tiền thì chỉ có thể là nó thôi, không có người thứ hai đâu, thằng này keo muốn chết.

"không trả tiền thì câm cái mồm vào nhá."

"địt mẹ mày muốn ăn đấm à- úmm." cái mỏ nó đang giựt giựt thì bị hắn bụm lại, người đang đứng dậy định inovar cũng bị đè xuống ghế, cay thế chứ.

"hai khanh câm hết đi, trẫm đau đầu. tên kia." hắn nhẹ nhàng trấn an con chó nhà mình xong thì kéo ghế ngồi xuống, ung dung đạo mạo gọi mai việt.

thấy là tiểu phẩm nữa gòi đó.

"dạ, hoàng thượng cho gọi thần." gì chứ chơi với xuân trường lâu anh cũng bị lây máu diễn viên. mấy đứa yên tâm, chuyến này anh lo được.

"bùi xuân trường là sủng phi của ta, ta không nỡ nói một câu nặng lời. vậy mà một kẻ như ngươi lại dám ra lệnh cho nàng ấy?"

"nô tài có lỗi, xin hoàng thượng tha mạng."

"được rồi, xét cho cùng thì phi tần của ta cũng là kẻ cắt tóc chực, không trả tiền. tiền cắt tóc hôm nay của nàng ấy bao nhiêu ta sẽ trả, mong ngươi bỏ qua cho."

"hoàng đế anh minh, tiểu nhân xin tuân lệnh." anh hùa theo hắn dập đầu xuống đất mấy cái làm vẻ hối lỗi. kinh nghiệm coi diên hi công lược, phi tần tranh sủng được tận dụng triệt để.

-"hai cái thằng này nặng dữ lắm rồi nè, tốt nhất là tránh xa ra." với cương vị là đạo diễn trẻ tài năng, xuân trường xin phép chê nặng cái tiểu phẩm dở tệ, xứng đáng nhận một tỉ đánh giá một sao này, cơ thể cũng tự động né ra xa khỏi hai kẻ được cho là chơi đá quá liều vẫn đang nhập tâm kia. dù không hiểu tiếng chó lắm nhưng nó biết rằng ngọc chương đã hứa danh dự sẽ trả tiền buổi làm tóc hôm nay cho nó, vậy là đủ rồi.

"bẩm, hoàng thượng có thể cho thần thắc mắc một chút không ạ?" không để tiểu phẩm kết thúc vội, mai việt tâu lên vị "hoàng thượng" kia một câu hỏi nho nhỏ.

"cứ nói." hắn làm vẻ bình thản, nhàn hạ chuẩn phong thái của bậc đế vương ban nói cho anh.

"vết răng trên mặt hoàng thượng là do đâu vậy?"

"không cẩn thận bị chó cắn. ngươi đừng để tâm." hắn quên mất là trên mặt mình còn dấu răng chó bị cắn tối qua. hắn nhận ra bạn nhân viên seven eleven đã giữ thể diện cho hắn mà không để lộ bất cứ biểu cảm khinh bỉ hay kì thị nào. đội ơn bạn.

"thần đã hiểu, xin người ngồi đây chốc lát, thần sẽ gọi thợ ra." nhìn bộ dạng chột dạ của hắn thì anh cũng đủ hiểu "con chó" đó là ai rồi, dân kinh doanh nên đầu nhảy số kinh lắm.

"ngươi được phép lui." hắn phẩy tay ra hiệu cho mai việt kết thúc cái tiểu phẩm ba xu này.

"đa tạ hoàng thượng ban ân."

xuân trường cạn mẹ nó lời. coi như nó không quen hai thằng này nha.

_____

"trường ơi mày xong chưa, bố mày đóiiiii." hắn gục mẹ lên bàn than thân trách phận với nó, từ sáng đến giờ hắn chưa có gì bỏ bụng, cái đuôi tóc của hắn cắt muốn trụi luôn rồi mà nó chưa bóc xong cái màu cam.

"trời ơi anh đói mà không nói em nghe, ăn gì nói đi em đặt. lô tẹt quá."

"anh ăn hăm bơ girl nha em."

"đặt tao một cái luôn đi." mai việt đang chăm chú cầm đầu nó dừng lại mở mồm nhờ đặt đồ ăn, thợ cắt tóc cũng biết đói chứ bộ.

"ủa đâu ra sẵn vậy cha?"

"tính toán thế bạn? thằng này nãy giờ ngồi không nó còn thấy đói, huống gì tôi hì hục tẩy cho bạn từ sáng đến trưa. đãi tôi một chầu có gì to tát đâu?"

"rồi rồi, cất cái bài ca tình bạn ấy vào đít đi. chương trả tiền nhá."

"đéo gì vậy? liên quan gì tao?" tự nhiên đang ngồi không bị cứt rớt lên đầu vậy trời? ủa???

"ấy da, quàng thượng à, chẳng lẽ quàng thượng tiếc một bữa ăn với thần thiếp sao chứ hả?" thấy kịch bản trung quốc mà nói giọng hongkong cũng hơi sai sai, mà thôi kệ đi.

"coi như nàng giỏi." châu tinh tinh, em trai châu tinh trì, nói giọng hongkong như người việt bản địa.

"đặt đi mệt hai cái thằng này quá. đã đói còn đùa." mai việt thấm nhuần cái cảm giác nhìn người khác diễn tiểu phẩm hăng say dù kịch bản dở ói dở ỉa của xuân trường khi nãy rồi.

"gòi gòi để đặt, cằn nhằn quá à."

_____

dcm sáng vừa viết đoạn chương muốn cắt phần gáy, tối thấy chồng yêu live bảo vừa cắt gáy thật =))). giờ tôi viết hai anh yêu nhau thì hai anh có công khai thật kh ạ 🥲🥲.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: