Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 9

CHƯƠNG 9 : ĐỘT NHẬP

Thiên : Có một tin nhắn nặc danh gửi cho tôi đó là... Hẹn tôi tối thứ bảy vào trường.

Phong Linh ngạc nhiên : Tối thứ bảy ?

Thiên : Đúng vậy, không chỉ mình tôi mà những người khác trong lớp cũng nhận được tin nhắn tương tự

Linh : Ông có báo với cảnh sát chưa ?

Thiên : Chỉ sợ đây là một trò đùa của ai đó nên chúng tôi không dám báo

Phong Linh suy nghĩ một chút rồi nhắn : Ông có đi không ?

Thiên : Đi !

Tối thứ bảy đúng 7 giờ, Phong Linh đã có mặt ở trường cùng với nhóm học sinh lớp 10B. Họ cũng không mấy ngạc nhiên khi nhìn thấy nhóc xuất hiện, dù sao cũng có một vài học sinh lớp khác tham dự vào chuyến đi tối này. Thông tin này cũng không phải bí mật nên có nhiều người đều tò mò muốn biết đi xem thử, nhưng chủ yếu là đám con trai.

Trong nhóm chỉ có Phong Linh cùng hai học sinh nữ của lớp 10B là nữ, những người khác đa phần đều không đi. Cả nhóm 10B tổng cộng có 10 người, thêm nhóc cùng những người khác tổng cộng là 13 người tất cả.

Họ tập trung ở bức tường phía sau trường, họ không dám đi vào trực diện sợ bảo vệ để ý, nên chỉ còn cách leo tường vào mà thôi. Nhóm học sinh nam thì tìm mấy cục đá lớn để làm bệ đỡ, có người leo vào trước rồi ở trên tường đưa tay kéo những người khác vào. Nhóm họ lần lượt đi vào, Hoàng Thiên ở trên cao đưa tay cho Phong Linh nắm lấy, nhóc cũng không ngần ngại nắm chặt. Hoàng Thiên ra sức kéo nhóc lên, bên dưới đã có người tiếp ứng.

Bất quá chưa leo vào đã có người bỏ cuộc, một học sinh đeo mắt kính lo lắng nói :" Mình cảm thấy không ổn, hay chúng ta trở về đi ?"

Hoàng Thiên nhíu mày :" Cậu định về bây giờ đó à ? "

Nam sinh gật đầu liên tục :" Đúng vậy, có thể có ai đó đùa chúng ta thì sao ? Chúng ta không nên mắc lừa !"

Nam sinh khác tức giận ở phía sau cậu đeo kính nói :" Cậu nhát gan quá ! Không tham gia thì thôi, đỡ phí thời giờ của chúng tôi". Nói rồi nam sinh liền bỏ mặt bạn của mình nhảy lên bức tường trèo vào. Bây giờ chỉ còn một mình cậu đeo kính đứng đấy, Hoàng Thiên hỏi lại :" Cậu có muốn vào hay không ?"

" Không, không ! Tớ về đây !" cậu đep kính sợ hãi lắc đầu. Hoàng Thiên nhìn cậu đeo kính một lát rồi dứt khoác nhảy xuống đất phía bên trong bức tường. Cảm thấy mình bị bỏ rơi, câu đeo kính tức giận mắng :" Hừ, rồi các cậu sẽ thấy !", nói rồi cậu liền xoay người bỏ đi.

Bất quá bây giờ trời đã tối, xung quanh lại không có đèn đường chỉ để lại một mảnh u ám, cậu đeo kinh không cẩn thận va vào một cái gì đó. Ngước nhìn lên, đó là một người, dù ở trong bóng đêm nhưng nương nhờ tia sáng yếu ớt của ánh trăng non trên trời cậu đeo kính cũng nhận ra đó là người nào liền trợn mắt :" Ông..."

Cả nhóm người trèo rào vào xong liền nương theo bìa tường mà đi, bức tường họ trèo vào là bức tường phía sau sân trường, nơi đó có một bãi đất trống để đến dịp liền cắm trại.

Từng cơn gió lạnh thổi đến, tiếng côn trùng kêu từng đợt càng khiến không khí thêm rùng rợn, không một ai muốn lên tiếng bàn luận về chuyến đi lần này. Không hiểu sao ngày thường nhìn thấy sân sau cũng không quá lớn, nhưng hôm nay lại đi mãi không đến được khu trường.

Tiếng giẫm đạp lên lá cây khô nghe thật rõ ràng, lại làm lòng người càng thêm bất an, họ có cảm giác như sau lưng họ có người khác đi theo vậy. Có người không nhịn được tò mò mà quay lại nhìn về phía sau lưng... Không một ai...

Lại đi thêm vài bước, tiếng giẫm lên lá cây vẫn phát ra phía sau lưng, lúc này người đó đã toát mồ hôi lạnh mà vội vã chen chút vào đám người phía trước không dám quay lại nhìn đằng sau nữa. Người đó chỉ sợ một khi quay lại nhìn lần nữa lại gặp phải vấn đề gì đó, giống như trong các bộ phim ma thường xem...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#bian#kinh