Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TẬP 4

TẬP 4 : XÁC SỐNG...A!
Grừ ... Grừ!
" Tiếng gì vậy?" tôi nuốt nước bọt hỏi.
Grừ... Grừ... Keng!
Chúng tôi từ từ quay đầu về phía phat ra tiếng động. Tiếng động đó phát ra từ một cái nắp cống của trường, nó đã bị bật ra. Bên trong... từ từ xuất hiện một cánh tay ngoi lên, từ từ đến thân hình, lần lượt những người khác cũng ngoi lên...



Trên người bọn họ loang lổ những vết thương do bị chém. Con ngươi của họ đục ngầu, đầy tơ máu. Từ phía cổng trường có người la lên:" A! Trơi ơi, đây chẳng phải là bác hàng xóm gần nhà đã mất cách đây 1 tuần sao?!!"
" Đây chẳng phải là chú của tôi sao?!!! Chẳng phải chú ấy đã mất cách đây 1 tháng rồi sao!"
Nhiều tiếng la hét vang lên. Chúng tôi chỉ thấy lạnh người, đứng đực ra đó mà nhìn lần lượt những người khác ngoi lên. Tôi như nhìn như không hỏi :" Chú cảnh sát, đây là người chết phải không ạ ?"
" Theo như danh sách là đúng. Những người đó mất cách đây khoảng một tháng..." chú cảnh sát nhìn vào tờ danh sách những người đã mất, chú ấy đang đờ đẫn bỗng dưng có câu hỏi vang lên làm chú ấy không tự chủ được nói ra. Giờ mới phát hiện nên quay lại hỏi tôi :" Cháu hỏi chi vậy ?"
" Nếu họ giết chúng ta, thì chúng ta có thể giết một lần nữa được không ? Có bị ngồi tù không ?"
" Hả ? À... hình như trong luật pháp không có ghi người đã chết sống dậy và giết chúng ta, chúng ta phản khán lại nếu họ chết lần nữa thì không ở tù..."
" Chú chắc chứ ? Nếu cháu ngồi tù thì sao ? "
Thân là một cảnh sát, một đứa nhỏ không tin vào mình thì những người khác sẽ không tin vào mình nữa. Chú ta làm ra vẻ chắc chắn, ưỡn ngực vẻ đầy tự hào nói :" Các anh em làm chứng. Nếu ta nói sai ta sẽ ngồi tù thay các cháu !"
" Ê, Phong Linh. Bà hỏi cái gì vậy, chúng ta giết ai. Mà tại sao phải giết một lần nữa ? Rồi cái gì mà họ sẽ giết chúng ta ?" Thanh Nhi nhìn tôi hỏi.
Tôi bình tĩnh chỉ vào chúng . Chúng đang nhìn trừng trừng vào chúng tôi. Đột nhiên chúng phóng đến, một trong số chúng bắt lấy một anh cảnh sát. Chúng há miệng và rồi... ăn thịt anh cảnh sát đó. Nói là ăn thịt thật ra là cắn vào một bên cổ nhai ngấu nghiến rồi thả ra, có một vài trong số chúng nhai toàn bộ. Máu thịt vương vãi khắp nơi. Cả sân trường lại hoảng loạn lên.
Chúng chạy rất nhanh, những anh cảnh sát mới vào nghề chưa kịp phản kháng đã bị chúng xé xác. Những người còn lại thì nẻ đạn vào chúng, nhưng không si nhê gì hết. Có vẻ như chúng không cảm thấy đau, dù máu vẫn chảy ra nhưng chúng vẫn chạy một cách bình thường.
Chúng tôi được mấy chú cảnh sát bảo vệ, nhưng lực lượng ngày càng thưa dần. Những người bên ngoài tốp thì la hét, tốp thì chạy trốn. Không biết ai ở ngoài đã khóa cổng lại...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tim