Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Nhật ký của Trúc Ly.

"Ngày 5 tháng 2 năm 2007.

     Sài Gòn...Những ngày buồn bã,đau khổ và ray rứt.

  Thời gian...Thời gian ơi,tôi sắp đi trên một con đường mới rồi!Một hạnh phúc mới ư?Sao mà tâm trí tôi...Sao sự sợ sệt và lo lắng cứ ở trong tâm trí tôi mãi như thế?Tôi đang làm gì thế này?Chấp nhận một hạnh phúc mới trong khi vẫn còn lưu luyến,nhớ nhung một người?Tôi lo lắm!Thực sự rất lo.Nhưng dù muốn hay không,tôi cũng đã sắp là của người ta rồi!

   Quang Huy ! Giờ ông biết tui đang nghĩ gì không?Ông có biết tui đang đau đớn và hận ông tới mức nào không?Tui yêu ông và cũng hận ông!Đau lắm ông biết không?Chấp nhận làm vợ Vũ An,một người mà tôi không yêu!Ông nghĩ...Tui vui lắm ư?Thôi thì...Coi như tui chưa biết gì đi.Dù sao,tui cũng phải cảm ơn ông!Vũ An cũng rất tốt đối với tui,ít ra tui cũng còn vui vì còn có người tốt hơn ông nhiều.".

 Trúc Ly lướt mắt đọc lại những dòng nhật ký vừa viết rồi ngả người ra sau ghế,thở dài liên tục.Nước mắt cô không thể rơi vì nó đã rơi quá nhiều...Quá nhiều thật sự đã rơi quá nhiều rồi.Nước mắt của cô đã cạn thật rồi.Dù cô rất hận Huy nhưng...Khuôn mặt anh,đôi mắt đó nó cứ ám ảnh cô,nỗi đau đớn đè nặng lên người cô.Cô thật sự không muốn kết hôn với Vũ An...Thật sự cô không muốn...

  Đang trôi lăn trong vòng lẩn quẩn phiền muộn thì tiếng chuông điện thoại đổ vang từng hồi ở phòng ngoài,cắt đứt suy nghĩ đau khổ của Ly.Cô từ phòng ra ngoài cầm lấy điên thoại nghe:

     - Alô.

    - Ly hả con?Dì Châu đây.

    - Dì Châu?Dì khỏe không?

  Ly ngồi xuống ghế.Bên kia,dì Châu cười ấm:

   - Tất nhiên là dì khỏe,à phải nói là khỏe như trâu mới đúng!

  Ly cười:

   - Vậy thì con yên tâm rồi!

   - Con sao rồi?Sao không gọi cho dì?Bộ không nhớ dì sao?

   - Con nhớ dì lắm,chỉ sợ gọi dì lại làm phiền dì thôi.

   - Có gì mà làm phiền?Con nhớ dì thì cứ gọi,con không ghét dì là được rồi.Tuy con không ruột thịt gì với dì nhưng dì vẫn xem con là con ruột.Có cần gì thì hãy điện cho dì,để dì lo giúp cho con.Mong con không xem dì là người xa lạ đối với con.

   - Không đâu dì à.Con đối với dì vẫn như trước,tình cảm của con không có gì thay đổi cả.

   - Thật vậy à?Được vậy dì vui như bắt được vàng luôn đó.Đã ra đi rồi,nên trở lại không mấy tiện.Hôm nào rảnh,con ghé sang chỗ bán của dì,chúng ta cùng đi ăn rồi lại đi mua sắm sau đó còn trò chuyện cho nhau nghe.Con chịu không nào?

    - Dạ,con chịu chứ sao không được?

    - Mà Ly này!

    - Sao thưa dì?

    - Ừm....Ba con có gọi điện cho con không?

    - Dạ,Không.

    - Đừng xa lánh ông ấy,ông ấy rất thương con.Thôi,hôm khác dì lại điện nhé.Chào con!

    - Chào dì!

 Trúc Ly đặt điện thoại xuống,đưa mắt nhìn quanh quất,lòng buồn đau tê tái.

 Chưa đầy một ngàn ngày,thế nhưng biến cố cuộc đời cứ liên tục ập đến.Mái ấm gia đình tan nát.Ba và dì Châu hai người họ đã từng rất hạnh phúc thế mà bây giờ mỗi người một nơi.Hai người như cánh chim vậy,vút một cái biến mất.Ngôi nhà giờ chỉ còn Ly và sự cô quạnh lạnh lùng.

 Tại sao vậy?Tại sao những điều không may cứ liên tục tìm tôi?Tôi kém may mắn đã đành,sao còn làm vạ lây cho những người khác?Ôi...Ly!Mày là thiên thần hay ác quỷ vậy?

 Đôi mắt Ly nhạt nhòa lệ.Ly tự hỏi:"Mày còn nước mắt sao?Không phải đã cạn hết rồi à?".Ly cố nén nước mắt nhưng....Sao nó cứ rơi thế này?Màn đêm buông xuống,cô không tài nào chợp mắt được."Những ngày tháng đau khổ này liệu còn tồn tại bao lâu đây?"-Ly tự hỏi chính mình.Nhìn ra ngoài trời,Ly cười buồn:

   - Bữa nay thời tiết thật không đẹp chút nào.Ban đêm gì mà bầu trời không có trăng hay một ngôi sao nhỏ gì vậy?Lúc nào cũng đen...Như mực,bộ cũng biết buồn à?Hay không còn một chút hy vọng nào?

 Ly chỉ biết cười.Một nụ cười buồn...Rất buồn.Ly nghẹn ngào:

   - Có lẽ một hy vọng nhỏ cũng sẽ mãi mãi là...Hư vô!

 Ly nhắm mắt lại,mặc cho nước mắt rơi.Mệt lắm rồi,thực sự rất mệt rồi.Màn đêm hiu quạnh,cô đơn bao quanh cô.Cô đơn,lạnh lẽo cô ôm ngực lại nước mắt vẫn cứ rơi.Cô hiểu Vũ An yêu cô,nhưng mãi mãi...Mãi mãi cô chỉ yêu mỗi Huy thôi.Mãi mãi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #2018