Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 15.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 15.1

"Bởi vì, tôi cũng muốn theo đuổi."

Chu Phùng Ngọc lỗ tai tiếp nhận lời nói của Hoắc Tư Diễn, nhưng sự chú ý của hắn đều dồn hết vào trò chơi, phe Gia Cát Lượng mất máu chạy trốn, hắn điều khiển Lý Bạch đi đi lại lại không dấu vết, quét sạch đại chiêu khiến đối thủ hoa mắt, ung dung đem Gia Cát Lượng dễ dàng giết Gia Cát Lượng trên tháp cao của mình, Lý Bạch lại thừa gió bay đi, vô song tuấn dật.

Chờ chút!

Chu Phùng Ngọc rốt cục ý thức được cái gì không đúng, đầu ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai, hoài nghi mình có phải nghe nhầm, Hoắc Tư Diễn nói cũng phải theo đuổi cái gì?

Miểu Miểu đáng yêu?!

Mở! ... Đây là tròn đùa gì vậy?

Chu Phùng Ngọc chấn động, điện thoại trên tay cầm không chắc liền rơi ngày trên mặt, hắn đau đến nhe răng trợn mắt, xoa sống mũi như bị đứt đoạn, giọng ồm ồm hỏi: "Hôm nay không phải ngày cá tháng tư chứ?"

Hoắc Tư Diễn thả ly nước xuống, ngồi dựa vào sô pha, tư thái thanh thản: "Hôm nay là ngày 12 tháng 7."

Chu Phùng Ngọc vò tóc thành ổ gà, quả thực muốn hoài nghi nhân sinh, Hoắc Tư Diễn luôn cao lãnh bạc tình, có thể nói không gần nữ nhân, lại nói muốn theo đuổi con gái, hơn nữa là người chưa từng gặp, chỉ chơi hai ván game trên mạng?

Không bằng bảo hắn đi tin tưởng ngày mai mặt trời mọc phía tây!

Nhưng vẻ mặt của Hoắc Tư Diễn không có vẻ gì là đang nói đùa, chỉ trong vài giây, trái tim của Chu Phùng Ngọc đã bị hàng ngàn con ngựa dẫm qua, anh cau mày che ngực, khó khăn hỏi: "Tôi không hiểu sai chứ? Cậu là nói... Muốn theo đuổi Miểu Miểu đáng yêu? "

Hoắc Tư Diễn không trả lời mà hỏi lại: "Không thể?"

"Con mẹ nó!!" Chu Phùng Ngọc mở miệng mắng vài câu thô tục, ở phòng khách đi tới đi lui hai ba vòng, trở lại trước mặt Hoắc Tư Diễn hỏi lại lần nữa: "Cậu thực sự là Hoắc Tư Diễn sao? Hay bị cái gì nhập rồi hả?"

Hoắc Tư Diễn vung tay không nói gì với hắn.

"Mối tình đầu của cậu đâu rồi?" Chu Phùng Ngọc gào lên, "Cậu thay đổi rồi à?!"

Hắn cho rằng Hoắc Tư Diễn chờ nhiều năm như vậy, chí ít cũng chờ cô kết hôn mới hết hi vọng.

Mẹ kiếp, không thể tin vào tình yêu rồi!

"Chính là cô ấy."

Chu Phùng Ngọc trợn tròn mắt, nữa ngày mới mở miệng ra nói: "Ý cậu là, mối tình đầu của cậu là... Miểu Miểu đáng yêu?"

Hoắc Tư Diễn gật đầu.

"Nhưng cậu đã nói qua, cô ấy có bạn trai."

"Đó là trước đây." Hoắc Tư Diễn ngữ khí nhàn nhạt nói: "Cô ấy bây giờ độc thân."

Chu Phùng Ngọc không nói lời nào, đầu óc căng ra, choáng váng hoa mắt, hắn im lặng đi vào phòng rửa tay đem nước lạnh vỗ mặt cho tỉnh táo lại.

Nói thật hắn vẫn luôn tò mò về mối tình đầu của Hoắc Tư Diễn, hiện tại đã biết, không nên hỏi quá nhiều phải không? Hắn tắt vòi và chạy ra ngoài một cách hào hứng.

Hoắc Tư Diễn đang xem kế hoạch thu mua, bị hắn nhắc tới không có cách nào, không thể làm gì khác là đem mọi chuyện nói lại một chút.

Chu Phùng Ngọc nghe xong trầm mặc thật lâu, nói ra lời từ tận đáy lòng: "Anh em tôi nói thật lòng, chuyện mối tình đầu của cậu, đúng là thiên kinh địa nghĩa, không chừng cây khô ngàn năm nghe xong cũng rơi lệ."

Hoắc Tư Diễn theo thói quen nhíu lông mày.

Chu Phùng Ngọc nhịn không được, cười ngã ra ghế, Hoắc Tư Diễn đem gối đập tới, hắn ném trả lại, hai cái gối ôm trên sàn nhà tương thân tương ái, hắn ngồi thẳng người, nói một mạch như bắn pháo không cần suy nghĩ: "Excuse me! Cái này gọi là mối tình đầu sao? Mối tình đầu biết cậu thích cô ấy sao? Cậu biểu lộ với cô ấy sao? Hai người có hẹn hò? Đi trà sữa? Rừng cây nhỏ sau trường học? Nắm tay cô ấy không? Không có? Hôn môi? Không có?"

"Cho nên!" Chu Phùng Ngọc nâng cao giọng, chống nạnh nói, "Đây gọi là mối tình đầu sao? Ha ha ha ha... Cậu không phải muốn tôi cười chết rồi thừa kế gia sản chục tỷ của tôi chứ?"

Lần này đổi lại Hoắc Tư Diễn trầm mặc.

Anh xác thực chưa cùng cô biểu lộ. Kỳ thực, ngày đó nhận của cô ba mươi bứa thư, vì yêu cầu của cô, qua một thời gian thật lâu hồi âm cho cô một bức thư, trong thư biểu lộ tương lai muốn đi cùng cô, chỉ là lúc đó đang học cấp ba, là thời kỳ mẫn cảm, vẫn là lấy việc học làm trọng.

Đang tiếc chính là, thư còn chưa đưa cho cô, cô đã chuyển trường.

"Thảo nào cuối cùng cô ấy bỏ đi mà không thèm nhìn lại," Chu Phùng Ngọc đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có như vậy để đả kích Hoắc Tư Diễn, "Tôi cũng đi đây. Chao ôi, tôi nhớ sự phong lưu phóng khoáng của Chu thiếu, lời ngon tiếng ngọt hạ bút thành văn, hoa tình yêu lần lượt nở rộ, làm sao lại có một người bạn như cậu... " Anh liều mạng tìm kiếm từ trong đầu,"Cậu thật sự là anh em của tôi sao?"

"Cậu không thổ lộ, làm sao cô ấy biết cậu thích cô ấy? Thứ họ coi trọng nhất chính là lễ nghĩa." Chu thiếu, người chưa bao giờ chủ động theo đuổi con gái, cũng chưa từng thấy heo chạy, nhưng đã ăn qua rất nhiều thịt heo. Cũng rất hùng hồn chỉ bảo, "Chuẩn bị một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, tặng hoa hồng cho cô ấy, nhìn cô ấy trìu mến và nói, anh thích em, làm bạn gái của anh nhé."

Vỗ tay một cái: "Thế này không phải theo đuổi được rồi sao? Trên đời này đại đa số nữ sinh đều không chống đỡ được loại ôn nhu như vậy, cơm nước xong đi khách sạn thuê phòng không phải là nước chảy thành sông rồi sao?"

Nhìn thấy Hoắc Tư Diễn ngây người như vậy, Chu Phùng Ngọc đắc ý so tay hoa lan hát: "Mơ hồ, làm cho người ta cảm thấy không đúng..."

"Tôi nói anh em," hắn thu lại bộ dáng không đứng đắn trịnh trọng nói, "Cậu muốn theo đuổi cô ấy, cũng không thể giống như trước kia."

Hoắc Tư Diễn khiêm tốn lắng nghe: "Vậy phải làm sao?"

"Thanh minh trước," Chu Phùng Ngọc nói, "Tôi rút lại những gì đã nói trước đây, tôi muốn đi theo Miểu Miểu đáng yêu."

Trong lòng tính toán trước, biết đây là chị dâu, làm sao còn dám nói giỡn nữa? Cũng may dừng đúng lúc, nếu không thực sự đi theo đuổi, tin tưởng tuyệt đối Hoắc Tư Diễn sẽ băm hắn thành trăm mảnh, sau đó kết quả thật sự bi thảm.

Ha ha, chán sống rồi, cùng Hoắc Tư Diễn tranh phụ nữ?

Sau khi lựa chọn và bày tỏ quan điểm của mình, Chu Phùng Ngọc bắt đầu tự tin giảng dạy.

"Đầu tiên, quan trọng nhất, luôn xuất hiện trước mặt cô ấy, có thể ngẫu nhiên gặp mặt, không ngẫu nhiên thì liền tạo ra sự ngẫu nhiên gặp! Tốt nhất là ngày nào cũng xuất hiện tạo cho cô ấy có cảm giác sự tồn tại của cậu," Chu phùng Ngọc khoanh tay trước ngực dáng vẻ nghiêm túc, "Có điều theo như cậu nói thì phải từ từ, không thể quá nóng vội."

Không thể ngay lập tức hóa sông băng thành núi lửa, như vậy người ta sẽ bị dọa sợ mà chạy.

"Thứ hai, hóa bị động thành chủ động..."

Ngay khi Chu Phùng Ngọc đáng miệng lưỡi trơn tru truyền thụ khinh nghiệm theo đuổi bạn gái, game đã treo máy, lặng lẽ kết thúc, Tiểu Kiều tức đến mức muốn đem Lý Bạch do Ngọc Diện Tiểu Hồ Ly sử dụng từ trong điện thoại ra ngoài hành hung một trận, Miểu Miểu thất vọng thở dài một tiếng, Tiểu Hồ Ly này so với cô còn không đáng tin a.

Miểu Miểu cùng Tiểu Kiều chơi hai ván nữa, lại tiếp tục thua, Tiểu Kiều phiền muộn đem di động ném sang một bên, không chơi nữa. Miểu Miểu cũng phải logout, đúng lúc thấý avatar Ngọc Nữ Chưởng Môn Nhân sáng đèn, cô vào khung chat xem, phát hiện đối phương sửa lại ID.

Đổi thành một chuỗi con số: 06130902.

Miểu Miểu Đáng Yêu: "Cậu đổi tên a."

06130902: "Ừ."

Miểu Miểu tò mò: "Mấy số này có ý nghĩa gì sao?"

Đợi một hồi cũng không có động tĩnh gì, cô gõ vào ô nhập liệu: "Tôi chỉ tùy tiện hỏi, nếu không tiện không cần nói."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top