Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 765: LẠI THĂM DÒ ĐẢO SƯƠNG MÙ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 765: LẠI THĂM DÒ ĐẢO SƯƠNG MÙ

EDITOR: ROSALINE

BETA: KEN


Quanh đi quẩn lại, vụ án lại có liên hệ tới Trần Minh đã chạy trốn trong án xe quỷ.

Triệu Phổ trước đó còn cảm thấy Triệu Mai Như không tiền đồ, thông đồng ngoại quốc thông cả Đại Lý... thế nhưng bây giờ nhìn lại, người ta không phải là thông đồng ngoại quốc, mà là muốn nội lực của tộc Thiên Vũ.

"Hắn muốn nội lực làm gì?" Cửu Vương Gia bát quái, "Chẳng lẽ là bị ai khi dễ, muốn trả thù?"

Trâu Lương yên lặng nhìn Triệu Phổ một cái, sâu kín nói một câu, "Hắn có thể cảm thấy, nội lực kém hơn so với Nguyên soái đi."

Triệu Phổ còn suy nghĩ một hồi xem nguyên soái là ai.

Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa cũng nhìn Trâu Lương, "Là vì mục đích này?"

Trâu Lương gật đầu một cái.

Công Tôn mặt đầy chán ghét, "Cho hắn nội lực một trăm năm thì cũng là một kẻ ngu!"

Triệu Phổ nghe rất hưởng thụ.

Bạch Ngọc Đường cười một tiếng, "Người có ý tưởng này, hình như cũng không phải một mình hắn."

Trâu Lương hướng về phía Bạch Ngọc Đường gật đầu một cái —— quả nhiên ngươi cũng đã nghe qua!

Ngũ Gia và Tả tướng quân có một điểm giống nhau, chính là không thích nói chuyện.

Người không thích nói chuyện, rất dễ dàng bị người khác coi thường.

Đừng nhìn hai người bọn họ đứng đó rất bắt mắt, nhưng lúc ở tửu lầu hoặc là nơi nhiều người, hai người bọn họ chỉ thích kiếm một góc không người ngồi xuống, những người khác xem như không tồn tại.

Hai người bọn họ xem người khác không tồn tại, đồng thời người khác cũng rất dễ dàng không lưu ý đến hai người bọn họ ... Vì vậy hai người bọn họ luôn luôn có thể nghe được một ít lời nói "sau lưng ai đó".

Bởi vì hai người bọn họ xuất hiện khác nhau, nên nghe được "thị phi" cũng khác nhau, Bạch Ngọc Đường lúc nào cũng có thể nghe được người giang hồ nói xấu sau lưng, mà Trâu Lương lúc nào cũng có thể nghe được người trong quan trường nói xấu ai đó.

Bạch Ngọc Đường thường nghe người giang hồ nói về Triển Chiêu, mà Trâu Lương nghe nhiều nhất là về Triệu Phổ.

Triển Chiêu và Triệu Phổ cho dù là nhân phẩm hay năng lực đều có tiếng tốt đồn xa, đại đa số người đều rất sùng bái hai người, thời điểm ngầm thảo luận phần lớn đều là tán thưởng, dĩ nhiên cũng sẽ có người hâm mộ.

Nhưng tình cờ, vẫn có thể nghe được chút lời không dễ nghe.

Người giang hồ thường nói nhất chính là mình kém hơn Triển Chiêu là do không có vận khí tốt.

Vốn dĩ nghe có người sau lưng nói Triển Chiêu, Ngũ Gia rất muốn đánh người, nhưng người đó lại ghen tị "vận khí" của Triển Chiêu, Ngũ Gia không khỏi có chút ngượng ngùng ra tay.

Người trong quan trường phần lớn cũng rất bội phục Triệu Phổ, đặc biệt là một ít võ quan, dù sao mang binh đánh giặc người thắng làm vua, có thể đánh thắng chính là đại ca.

Nhưng cũng có người mạnh miệng, luôn cảm thấy mình không làm nổi nguyên soái, là bởi vì mình không biết võ công, đặc biệt là một ít hoàng thân.

Ngũ Gia sau khi có Giao Nhân, thường giúp thám thính tin tức, có lúc cũng sẽ nghe được tương tự.

Cái gọi là khác nghề như cách núi, người luyện võ cũng biết chênh lệch võ công cao thấp, cho nên thời điểm người giang hồ nói linh tinh về Triển Chiêu, sẽ nói hắn vận khí tốt.

Mà người không có võ công, ngược lại cảm thấy luyện võ là chuyện rất "Đơn giản", nội lực thông qua đường dây nào đó là có thể "lấy được".

Thế nhưng trên thực tế, người bình thường đạt được nội lực là một chuyện vô cùng nguy hiểm, mỗi người thể chất khác nhau, tình huống như Hoa phu nhân chỉ là số rất ít.

Lúc ấy Hoa phu nhân rơi xuống nước hẳn là ở trạng thái sắp chết, lúc này nội lực càng có tác dụng nhiều hơn là hộ mạng.

Một nhóm cao thủ một trận phân tích Triệu Mai Như tại sao lại muốn nội lực, cùng với khả năng lấy được nội lực.

Duy nhất hai cha con Công Tôn không biết võ công đều cảm thấy đám cao thủ này đều không nói trúng.

Công Tôn mở miệng nói: "Ta trước kia gặp được một ít bệnh nhân, thường bị hỏi, có cái gì không phải là thuốc, ăn vào là có thể có võ công cao cường không?"

Tất cả mọi người có chút ghét bỏ, "Luyện công giống đọc sách vậy a, đều là từng chút từng chút tích lũy, làm sao một hơi ăn xong thành người mập mạp?"

Công Tôn bị bọn họ chọc cười, "Ta trước kia ở Thiệu Hưng phủ hành nghề chữa bệnh, trong ấn tượng người luyện võ chỉ có khí lực mạnh hơn chạy cũng nhanh hơn, giống tiêu đầu trong tiêu cục hay bộ khoái trong nha môn ... Nói đến đánh nhau cũng là từng chiêu từng thức, ít nhất ta có thể nhìn hiểu. Thế nhưng từ sau khi tới Khai Phong, võ công biến thành thần thuật 'Hô phong hoán vũ', không chỉ có thể đánh người còn có thể khống chế người. Các ngươi cũng rất khoa trương, mấy vị lão gia tử cũng cho cảm giác đã không còn là người, Bạch Long Vương giơ tay lên là có thể dẫn thiên lôi, kết quả còn phải bị đòn... thời điểm Yêu Vương đánh đồ đệ thì núi cũng bị bổ ra! Cái gì ác mộng địa ngục, loại này thật sự là công phu người có thể luyện ra được sao? Đổi lại là ta đừng nói luyện một trăm năm, cho ta luyện một ngàn năm ta cũng không luyện ra được a. Nói đến một ngàn năm, nội lực đến tột cùng là cái gì? Nội lực đó của Hắc Thủy Cung là bí thuật thượng cổ gì, lại có thể kéo Thánh Linh Vương một ngàn năm trước trở về?"

Tiểu Tứ Tử cũng ôm cánh tay gật gật đầu, nội lực chính là rất không thể tưởng tượng nổi, Tiểu Lương Tử dùng tay là có thể nấu nước nữa nha!

Chư vị cao thủ cũng ôm cánh tay tự ngẫm lại —— cái này... Rất khoa trương sao?

"Ý ta là, người luyện võ cũng chia phổ thông và tuyệt thế cao thủ..." Công Tôn giải thích, "Nếu như chịu khổ nhiều mà chỉ có thể luyện thành cao thủ bình thường, vậy không luyện cũng được, nhưng nếu như có thể đạt được tuyệt thế nội lực, mạo hiểm một chút cũng đáng giá."

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Công Tôn —— chúng ta cũng cảm thấy như vậy nha.

Công Tôn có chút bất đắc dĩ nhìn mấy người, hỏi, "Hoa phu nhân và Trần Minh, là tuyệt thế cao thủ sao?"

Mọi người nghe đến đây cũng sửng sốt một chút, nhìn nhau, ngược lại cũng đúng, Hoa phu nhân đúng là võ công không tệ, nhưng chẳng qua là cao thủ bình thường. Tình huống của Trần Minh lại càng không rõ, hơn nữa tiểu tử này còn tẩu hỏa nhập ma...

Nghe đến chỗ này, tất cả mọi người đều ngoặt hướng.

Triệu Phổ liền hỏi Công Tôn, "Ý là, Triệu Mai Như chắc chắn có nội lực cao hơn Hoa phu nhân hoặc là Trần Minh?"

Công Tôn gật đầu một cái, "Ngươi nghĩ thử xem, hắn dù lấy được nội lực để sánh bằng ngươi, nhưng lại không bằng ngươi, vậy hắn liều chết làm gì? Nhất định là hắn cảm thấy có thể cao hơn ngươi, có lẽ là nội lực cùng cấp bậc với Thiên Tôn Ân Hậu, hắn mới muốn mạo hiểm thử một lần a."

Bạch Ngọc Đường đột nhiên nghĩ đến, "Vừa rồi hắn cùng mấy người giang hồ lập kế hoạch, nhắc tới 'Chủ trụ'."

"Trụ Thiên Vũ còn phân ra chủ và yếu sao?" Lâm Dạ Hỏa phân tích một chút, "Thời điểm cây trên đảo Rồng tan vỡ, cũng không cảm thấy bên trong có nội lực, chỉ ẩn giấu binh khí."

"Cây cột kia nhỏ hơn so với cây này." Triển Chiêu nói, "Cây này cùng một loại với cây trên đảo Sương Mù, thế nhưng ở đảo Sương Mù nội lực lại ở dưới lòng đất, còn cây này thì nội lực lại ở bên trong."

"Có khi nào có cây to hơn nhưng không tìm được hay không?" Triệu Phổ cảm thấy chuyện này Yêu Vương chắc chắn biết, "Yêu Vương trước kia cũng tìm được một cây, lần này Bạch Long Vương chạy đến bến tàu, chắc cũng là lão gia tử an bài."

"Triệu Mai Như làm sao biết chuyện liên quan đến trụ Thiên Vũ? Còn có Trần Minh kia nữa, chẳng lẽ là Đại Lý có ghi chép liên quan gì?" Triệu Phổ tò mò, cảm thấy thật sự phải đi một chuyến đến Đại Lý tự.

"Vỏ Tuyết Lĩnh đao của ngoại công cũng có thể ở Đại Lý tự." Ngũ Gia nhớ tới lần trước cùng Triển Chiêu tìm đao linh liền không giải thích được đi đến rừng mưa Tây Nam.

"Chúng ta ở trong rừng mưa nhìn thấy nghi thức đó, cùng nghi thức trên bích họa tộc Thiên Vũ cũng rất giống..."

"Nói đến cái nghi thức đó." Bạch Ngọc Đường nhíu mày một cái, "Ta hoài nghi, Triệu Mai Như cố chấp muốn làm Vu Tế như vậy, có phải là hắn hiểu sai hay không?"

"Sai chỗ nào?"

"Hoa phu nhân lấy được nội lực lần đó là do thuyền chìm, chết rất nhiều người. Thuyền chìm ba năm trước, cũng đã chết rất nhiều người..." Bạch Ngọc Đường hồi tưởng nội dung bích họa trên đảo Sương Mù, "Trên bích họa, mỗi một lần tộc Thiên Vũ tổ chức nghi thức đều có rất nhiều người, có rất nhiều ảnh phản chiếu... Dường như là ở trên nước. Triệu Mai Như sẽ cảm thấy muốn lấy được nội lực tộc Thiên Vũ, thì phải hiến tế nhiều mạng người?"

Mọi người nhìn nhau một chút, Triển Chiêu cảm thấy có khả năng! Tại sao không dùng thuyền rỗng mà lại dùng thuyền chở người đi trụ Thiên Vũ, là bởi vì muốn hiến tế một thuyền người!

"Chưa kể..." Công Tôn cũng gật đầu, "Ta thật đúng là gặp được không ít loại người có ý nghĩ này, có một số bệnh nhân, lang trung muốn hắn uống thuốc hắn không tin, vu sư muốn hắn giết người đổi mạng hắn lại tin không nghi ngờ! Có thể đối với những người này, hắn chỉ có một mạng, mấy chén thảo dược thì có ích lợi gì? Không phải nên kéo một người đổi mạng sao! Triệu Mai Như hình như nghĩ, muốn có nội lực mạnh nhất, phải dùng rất nhiều mạng người để đổi..."

Triển Chiêu càng nghĩ càng tức giận, "Qua tối nay sẽ biết bọn họ nghĩ như thế nào... Nếu như hắn chỉ muốn nội lực, trong nhà nhiều thuốc nổ như vậy sẽ nổ trụ. Nếu như hắn cần người hiến tế, vậy ngày mai hẳn sẽ truyền tin đồn khắp thành, lan truyền muốn đến Vu Tế khánh điển không phải là không thể, triệu tập tận lực nhiều người đến bến tàu, đến lúc đó không còn là nổ trụ nữa, mà là nổ bến tàu!"

Triệu Phổ cau mày, hoàng thân Triệu gia hắn, thật là một người so với một người càng khác người hơn...

Sau khi thương lượng xong, Trâu Lương và Triệu Phổ quyết định ở lại trong quân doanh trông nom cây cột này, đám người này vô luận là nổ bến tàu hay là nổ cột, dù sao cũng phải đến đây lấy thuốc nổ đi, ngược lại muốn nhìn một chút có thể làm ra chuyện gì.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường muốn đi tìm Yêu Vương, còn muốn mang Thiên Tôn đi nhìn pho tượng trên đảo Sương Mù một chút...

Công Tôn và Lâm Dạ Hỏa ở lại Quân doanh bồi Triệu Phổ và Trâu Lương, để Triển Bạch giúp mang mấy đứa nhỏ về.

Ra khỏi quân doanh, trên bến tàu chỉ còn sót từng tổ Ma Cung và Xuân Viên "hợp tác" đứng chống nạnh mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Thấy Triển Chiêu đi ra, có thể xem như là thở phào nhẹ nhõm.

Bạch Ngọc Đường hỏi U Liên sư phụ hắn và Ân Hậu đâu?

U Liên nói đều trở về trang viên tìm Ngân Yêu Vương rồi.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vội vàng mang bọn nhỏ trở về.

Chúng lão Xuân Viên và Ma Cung còn tiếp tục tranh giải đâu, cũng không đi theo trở về, đều chia nhau chạy.

Vội vàng chạy về trang viên, trong sân chỉ có rồng hổ báo, không nhìn thấy nhóm lão gia tử.

Phương Thiên Duyệt cũng ở đây, thấy mọi người trở lại liền chỉ chỉ phương hướng suối nước nóng trên núi.

Một đám người chạy lên núi, liền nhìn thấy Bạch Long Vương khóc hức hức ngồi ở băng ghế nhỏ xoa đầu.

Vô Sa đại sư và Viên Đế vừa trách móc nhóm Tương Du, vừa giúp Bạch Long Vương đếm trên đầu mấy cục u, thật đúng là chín cục a...

Tiểu Tứ Tử cũng đi qua sờ đầu Bạch Long Vương một cái.

Yểu Trường Thiên và Lục Thiên Hàn ngồi một bên ghế đá ăn điểm tâm ngọt, Tiểu Lương Tử chạy đến làm nũng với sư công liền được nhét vào miệng một miếng điểm tâm.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường chạy đến bên bờ nhìn Thiên Tôn và Ân Hậu trong hồ "chơi" rất vui vẻ.

"Oa!" Mấy đứa nhỏ cũng nhảy xuống hồ, "Thật là nhiều gương!"

Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu cũng kinh ngạc —— nguyên lai có cơ quan như vậy! Làm nửa ngày, trong thành ma quỷ lộng hành cũng là vì những tấm gương này?

Ngũ Gia liếc mắt nhìn kích thước hồ nước, nhỏ giọng hỏi Triển Chiêu, "Miêu Nhi, chủ trụ có thể ở đây hay không? Hồ nước cũng là hình tròn!"

Triển Chiêu ngửa mặt nhìn một chút, "Vậy phải là cây cột bao lớn chứ?"

Bạch Ngọc Đường ở bên hồ ngồi xuống, hỏi sư phụ hắn và Ân Hậu Yêu Vương ở nơi nào.

Nhóm Tương Du cũng đang đi tìm, nói không biết đi đâu rồi.

Triển Chiêu nói với nhị lão suy đoán của bọn họ.

Ân Hậu cảm thấy vấn đề nghiêm trọng, "Trong trụ Thiên Vũ lại che đậy nội lực cao như vậy sao?"

Ngũ Gia liền nói đến chuyện dáng dấp nội lực kia rất giống Thiên Tôn.

Đây cũng là đưa tới sự tò mò của mọi người.

"Nội lực giống?" Ân Hậu nhìn Thiên Tôn một chút.

Thiên Tôn chắp tay sau lưng gật đầu một cái, tựa hồ còn thật hài lòng —— ít nhất nội lực rất có phẩm vị!

Triển Chiêu liền hỏi nhóm lão gia tử có muốn lên đảo Sương Mù nhìn một chút hay không, còn nói chuyện pho tượng Thanh Trủng Lân có thể mở ra hang động dưới đất.

Thiên Tôn nhìn Thanh Trủng Lân bên hông mình, hứng thú lại lớn hơn mấy phần.

Ân Hậu đề nghị, bằng không bây giờ đi một chuyến đi!

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều cảm thấy hắn là muốn thừa dịp Ma Cung Xuân Viên bận bịu tranh đấu, không thời gian quản hắn, trước tiên lên đảo nhìn một cái.

Bạch Ngọc Đường liền hỏi Thiên Tôn có thể lên đảo hay không.

Thiên Tôn bĩu môi —— đó là đương nhiên rồi! Có chỗ nào mà ta không thể đi!

"Vậy thì cùng đi nhìn một chút."

Lúc này, sau lưng truyền tới một thanh âm.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng quay đầu, chỉ thấy Ngân Yêu Vương xuất hiện, ngay sau lưng hai người bọn họ.

Nhóm Tương Du nhìn thấy Yêu Vương, vốn là muốn oán trách hắn mấy câu, thế nhưng lại bị vật trong tay Yêu Vương hấp dẫn.

Triển Chiêu bọn họ cũng chú ý tới, trong tay lão gia tử kéo một cái bao bố sau lưng... Mấu chốt là, đồ trong bao bố còn nhúc nhích, giống như là con vật gì đó.

"Đây là cái gì?"

Thẩm Nguyên Thần muốn đưa tay chọt một chút, Yêu Vương liền hù dọa nhóc nói, "Coi chừng ngón tay bị cắn đứt!"

Mấy đứa nhỏ bị dọa sợ cũng tránh về sau —— cắn người sao?!

Một đám người đều bị bao bố hấp dẫn, cảm giác vật sống nhưng không lớn, khẳng định không phải là một người, nhưng cũng không giống như là mèo chó.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng nhìn chằm chằm cái bao.

Triển Chiêu liền muốn mở túi nhìn một cái, Ngũ Gia nghĩ ai cũng đừng mở túi, vạn nhất là một con trùng lớn thì hắn lập tức mang mèo chạy!

Thiên Tôn cùng Ân Hậu cũng nói hai người bọn họ đừng nhìn, có lẽ là chuột hoang!

"Bắt nó rất vất vả a, một hồi liền dựa vào nó." Yêu Vương quơ quơ túi, còn ưỡn ngực gọi mọi người, "Nhanh, trước khi trời tối chạy tới đảo Sương Mù, thời gian vừa vặn!"

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top