Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CUỘC NÓI CHUYỆN BẤT THƯỜNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                  Tôi gần như chả ngủ được tí gì, lý do thì thật rõ ràng. Bởi vậy, mới gần sáu giờ sáng, thì tôi đã xuống nhà ăn sáng để sang nhà ông Douglas rồi. Vì mặt trời còn chưa mọc, nên tôi đoán là Theo vẫn còn đang ngủ. May thay nhà chúng tôi có một tủ đồ đựng bánh cậu để thừa, nên tôi vớ một miếng bánh mì đen mà ăn trên đường.
              Tôi bắt đầu bằng cách đi vào nhà kho nơi chứa đựng mọi dụng cụ săn bắn của ông Douglas. Có lẽ do quá hoảng loạn nên hôm qua, mọi người không ai để tâm đến vũ khí giết người. Nhưng tôi nhận ra đó là chiếc Winchester Model 70, chiếc súng yêu thích của ông bác này.            Nhà kho cũng chẳng đặc biệt chứa thứ gì mờ ám, ngoài việc khẩu 70 đã biến mất. Vậy nên tôi quyết định bước tới hiện trường vụ án. Khi đang chuẩn bị đi ra thì bỗng dưng tôi nghe thấy tiếng một người phụ nữ gần nhà. Vì sự hiếu kỳ về sự hiện diện không lường trước này, tôi đã nấp trong căn phòng nhỏ này để nghe cuộc nói chuyện của thiếu nữ ấy. Dù chỉ nghe thấy lõm bõm mấy từ, nó cũng đã đủ để tôi nhận ra rằng, tiếng nói này chính xác đến từ bà Annetta. Bà ấy nghe có vẻ đỡ hơn hôm qua, kỳ lạ thay là cảm giác bà còn đang vui vẻ ấy chứ.
             Vừa nghĩ tới việc bước ra thì một tiếng người đàn ông. Cuộc nói chuyện tưởng chừng như là độc thoại đã biến thành một cuộc đối thoại.
            "Vậy là xong" Người đàn ông thốt lên. Annetta cười một cái, và thế rồi tiếng chân của họ cũng dần mà biến mất theo thời gian. Tự dưng tôi không thoải mái. Tôi chỉ ở lại để đáp ứng sự tò mò của tôi thôi, dẫu vậy lẽ ra tôi nên có ý báo cho họ biết sự có mặt của tôi ngay từ đầu. Nhưng nghĩ vậy thì cũng đã quá muộn rồi. Tôi không nghĩ đến việc đấy lâu hơn nữa, mà đi ra tiệm bánh của Theo, chờ bác sĩ Phileas và thanh tra Ellis. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top