Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yo Seob chớp chớp mắt, khẽ trở mình trong tấm chăn ấm. Trời đã sáng, những ánh nắng ban mai luồn qua khe cửa tinh nghịch rọi thẳng vào khuôn mặt ngái ngủ của cậu bé. Căn phòng màu trắng chủ đạo chìm trong không gian tĩnh lặng của buổi sớm, nghe rõ tiếng gió thổi qua lá kêu xào xạc ngòai hiên. Trong veo và tươi mát…

…nhưng hình như chủ nhân căn phòng lại chẳng hề quan tâm đến khung cảnh yên bình kia...

…cậu bé còn đang tiếp tục giấc mơ đẹp dang dở…

…trên đôi môi xuất hiện một nụ cười…

“I'm gonna make you love me neol saranghandago

Nan niga isseo haengbokhae eonjena neoppuningeol…”

_Yoboseo…? Ah~ ai mà gọi sớm thế…

_Giờ này vẫn còn ngủ sao? Có biết mấy giờ rồi không vậy? 

Giọng nói ấm áp vang lên ở đầu dây. Giọng nói cậu ngỡ tưởng vừa chui ra từ giấc mơ ngọt ngào của cậu.

_Anh đang trên đường đến rồi. Khẩn trương rửa mặt thay đồ đi, anh muốn ngày hôm nay lại được gặp cậu bé dễ thương đáng yêu đấy…!

Tắt điện thoại, Yo Seob vùng dậy đạp bay cái chăn xuống giường, tức tốc phi vào buồng tắm với tốc độ tên lửa. Suýt nữa cậu bé còn quên cả đi vệ sinh. Đứng trước tủ đồ khổng lồ của mình, không do dự cậu với tay lấy cái áo hoodie trắng in hình con chó Snoopy. Cậu đan tay vô mái tóc đen huyền, vuốt vuốt vài cái, tự đứng ngắm trước gương:

_Tóc – check! Răng miệng – check! Tai-mũi-họng – check! Quần áo – check! Sách vở - check! Let’s go!

***

_Cậu chủ! Ở lại ăn sang đã _ Quản gia Kim gọi với theo.

_Thôi, ăn nữa cháu muộn học mất. Cháu mang hộp sữa rồi, bác đừng lo! – Yo Seob vừa xỏ giày vừa nói.

Khi bóng cậu chủ nhỏ khuất sau cánh cửa, quản gia Kim lắc đầu:

_Cứ thế này thì làm gì có sức mà học chứ!

***


Yo Seob bước ra, thấy chiếc xe hơi màu đen sang trọng đã đỗ trước cổng. Đứng tựa lưng vào thành xe, một bóng dáng thân quen, ánh mắt lấp lánh nhìn xa xăm nơi những cụm mây trắng lững thững trôi. Khuôn mặt đẹp tuyệt nhưng hơi lơ đãng, chỉ lấy lại thần thái sau khi nghe tiếng gọi của cậu bé.

_Doo Jun…! Anh tới lâu chưa?

Anh mỉm cười.

_Mới thôi, người yêu ạ. Chiếc áo anh tặng kìa, em mặc không thấy vướng sao?

_Đẹp mà, sao anh hỏi lạ vậy? – Cậu ngơ ngác

_Không, - anh cười – ý anh là, đợt đấy anh mua hơi dài so với em, nhìn vẫn dài trùm quá mông đó…

_Ya~ anh thích trêu em vậy sao? – Cậu giãy nảy – Em sẽ tự đi bộ vậy.

_Thôi nào, người yêu bé nhỏ - anh nhẹ nhàng, cúi xuống thơm cái má phúng phính của cậu – đền bù như vậy đã được chưa?

Mặt cậu đỏ ửng. Cậu đánh yêu anh:

_Hừ, đáng ghét, một cái thôi làm sao đủ…

_Nếu được thì dại gì anh chỉ làm một lần. Sắp muộn học rồi đấy người yêu ạ.

Chiếc xe lao đi, nhanh chóng mất hút. 

***

Trường phổ thông trung học CUBE danh tiếng – nơi theo học của những công tử tiểu thư xuất sắc hàng đầu, có ai là không biết tới câu chuyện tình yêu giữa hai con người hòan mỹ Yoon Doo Jun và Yang Yo Seob. Trở về Hàn Quốc sau gần 10 năm sinh sống bên Mỹ, liệu có chàng trai nào tuyệt vời hơn Doo Jun? Là con trai chủ tịch tập đoàn Soom hùng mạnh nhất nhì châu Á, trình độ học tập đáng kinh ngạc khi đạt được điểm gần như tuyệt đối bài thi đại học lúc mới 13 tuổi, tinh thông tất cả các môn thể thao, anh thực sự là ước mơ không tì vết dành cho các cô gái. Còn Yo Seob, tuy gia cảnh và học vấn chưa đạt đến độ thần thánh như thế, vẫn còn khiến nhiều người phải cố gắng ngày đêm mới mong có được trí thông minh như cậu. Nổi tiếng với ngoại hình siêu dễ thương nhưng trong tình yêu lại khá kiêu kỳ, bao nhiêu kẻ theo đuổi cũng không hề mảy may, ấy thế mà thiên hạ đồn rằng cậu bé cuối cùng cũng đâu có thoát bài tán tỉnh của kẻ đào hoa số một kia. Chuyện tình giữa hai người tuy mới được nhen nhóm chưa lâu nhưng quả đúng là một giai thoại…

_ Ngày nào cũng đi học muộn vậy ?

_ Hứ, người ta cuốc bộ muốn hộc máu phổi ra chứ không được rước đi rước về bằng xe hơi như ai kia… -Ki Kwang lè lưỡi 

_Còn lâu íh, ai bảo cậu ngủ muộn. Nhắc đi ngủ sớm mà có bao giờ nghe đâu

_Ya~ tôi phải thức căng mắt căng não ra để học thưa cậu – Ki Kwang mất kiên nhẫn hét vào mặt tên bạn thân – phải chi trên đời ai cũng có trí thông minh bẩm sinh đậu á khoa phổ thông CUBE thì tốt biết mấy. Phải không Dong Woon?

_Ừh íh – Dong Woon nãy giờ cắm cúi với đống bài tập khó xương xẩu cũng tức mình hùa theo – có giỏi thì ra đây làm hết cho tớ đi này!

_Thôi thôi tớ xin lỗi mà – Yo Seob giơ hai tay đầu hàng – thế này đi, dạo gần đây tớ cũng hay mải chơi với Doo Jun quá mà quên mất các cậu….

_Phải gọi là không thèm để tâm íh chứ - Ki Kwang ngúng nguẩy

_...cho nên, tối nay hẹn các cậu đi ăn một bữa, tớ khao tòan tập. Ôk chưa?

_Cái gì cơ? Kyaaaaaaaaaaaaaaaa Yang Yo Seob à CẬU LÀ SỐ 1!!!!!!!!!!

Học sinh đi ngòai hành lang không hẹn mà gặp cùng lúc đổ dồn con mắt hiếu kỳ vào lớp học nơi có hai tên con trai đang đứng ôm nhau la hét hệt như hai con khỉ vậy.

***

Mystery Bar.

8 rưỡi tối.

Tiếng nhạc nhảy xập xình. Những cô vũ công chân dài khêu gợi uốn éo trên sàn diễn. Các nam khách ngồi phía dưới phấn khích hét hò đầy khóai cảm. Có vài thằng cha say khướt còn xông ra tận sân khấu ôm eo bá vai mấy người đẹp mà nhảy nhót. Ở nơi góc khuất, trong một buồng riêng được ngăn cách bởi cửa kính trong suốt, một hội thanh niên công tử đang tụ tập ăn uống. Tiếng nói cười vang lên không ngớt:

_Nghe nói Doo Jun của chúng ta lại mới cua được một em xinh tươi trẻ đẹp! Định giấu anh em đến bao giờ nữa đây? – Taecyeon cất tiếng hỏi

_Phải đấy – Jin Woon tiếp lời – Doo Jun hyung không phải tính đá lẻ cả bọn đó chứ?

_Nào nào, hôm nay hẹn mọi người ra đây cũng là để thông báo việc này mà – Doo Jun cười, khoác vai một mỹ nhân đang rót rượu – thằng nhóc Yang Yo Seob là đứa cực khó chơi biết không, trước đây thằng Lee Joon đã từng theo đuổi nó mấy tháng liền đấy, tốn không biết bao nhiêu tiền của quà cáp mà cuối cùng cũng có được cóc khô gì đâu. Số mình may sao tự nhiên lại cứu nó khỏi chết đuối ở bể bơi lần trước… 

_Thế đại ca muốn tiến triển mối quan hệ này sao? – Chan Sung liếc mắt đầy ẩn ý. Doo Jun chẹp miệng:

_Thằng này, mày còn lạ gì anh nữa? Bỏ thì thương mà vương thì tội đó mà. Nó cũng được cái dễ thương, đáng yêu, lại biết nghe lời, gia cảnh cũng thuộc hạng khá chứ không như mấy con mụ đào mỏ khác. Ban đầu cũng muốn thử, ai ngờ chiến thắng lại đến dễ dàng như vậy…Chơi trò mèo vờn chuột thêm một thời gian rồi thôi…

Cả bọn cười ha hả, gật gù trước play-boy Doo Jun. Quả là bậc thầy trong những trò đùa giỡn tình cảm. Tất cả tiếp tục châu đầu vào uống rượu và gái đẹp….

…duy chỉ có một người, tuy vẫn ngồi đó từ đầu nhưng gương mặt lạnh lùng vô cảm dường như khiến anh trở nên khác biệt trong thế giới của những kẻ tay chơi kia…

~ TBC ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top