Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[LONGFIC] Baby Sitter [Chap 13]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13: With you

Yuri lái xe về nhà, cô đưa đôi mắt lên nhìn bầu trời rồi lại thở dài. Từ lúc bước chân ra khỏi quán café, cô cảm thấy rất khó chịu trong lòng. Không phải vì những lời nói của Si Won mà là cô tự trách mình vì sao không gặp Jessica sớm hơn. Nếu như cô gặp Jess trước thì có lẽ Jess đã không bị tên khốn kia hạ nhục đến vậy. Cô tự trách bản thân, cảm thấy mình là người vô dụng.

Về đến sân chung cư, cô ngồi lại trong xe, nhìn đồng hồ rồi lẫm bẫm:

-Còn những ba tiếng mới đến bữa trưa...

Rồi cô lấy điện thoại gọi cho Jessica:

-Jessica à, em xuống đây đi. Chúng ta đi dạo một vòng nhé.

-Nhưng còn Yoonggie thì sao? Em dắt cả nó theo nhé?

-Thôi để nó ở nhà với mẹ đi, Yul muốn chỉ hai chúng ta đi với nhau thôi.

-...Dạ, em xuống ngay.

Jessica đến gần chiếc xe thấy Yuri nhắm mắt lại, khuôn mặt trở nên mệt mỏi, cô lo lắng vòng qua bên kia xe, mở cửa. Nắm chặt tay Yuri, cô nói:

-Yul à, Yul không sao chứ?

Yuri mỉm cười lắc đầu, hôn lên trán Jess rồi bắt đầu lái xe. Chiếc xe dừng lại bên bờ sông, Yul nắm tay Jess và bắt đầu thả bộ. Cả hai không nói gì. Jessica rất lo lắng, lại một lần nữa hỏi Yuri:

-Yul đừng làm em sợ mà.

Yuri bỗng xoay qua và ôm thật chặt Jessica khiến cô bất ngờ. Vẫn ôm chặt Jess trong tay, Yul thở dài và nói:

-Jess à... Dù cho ai có nói gì và có làm gì đi nữa thì vẫn sẽ không thay đổi được sự thật là Yul yêu em, em biết hông?

-Yuri ah...

Mắt Jess đỏ hoe, ngấn lệ, Yuri vội vàng gạt những giọt ngọc đi mất. Tựa sát trán mình lên trán Jess, Yul thì thầm:

-Mỗi người ai cũng có quá khứ, có thể nó tốt, cũng có thể không, nhưng đối với Yul những chuyện đó không quan trọng. Yul chỉ biết bây giờ, Yul và con rất cần em. Yul không thể chịu nổi một khi Yul thức giấc, mở mắt ra không thấy em đứng cạnh cửa sổ ôm con. Yul càng không thể chịu tưởng tượng được một ngày nào đó, nếu em bước ra khỏi cuộc sống của Yul, thì Yul sẽ như thế nào. Chỉ cần chúng ta bên nhau, chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn!

Jessica bật khóc thật sự. Cô đã trải qua nhiều mối tình nhưng chưa bao giờ cô cảm nhận được thật nhiều hạnh phúc hơn lúc này. Yuri ôm cô. Cái ôm đủ chặt để cô biết rằng Yuri không bao giờ muốn mất cô. Jessica hôn Yuri, cái hôn đủ mãnh liệt để Yuri biết rằng, Jessica không bao giờ muốn rời bỏ Yuri.

Họ rời nhau, niềm hạnh phúc vẫn còn đọng lại trên vành môi. Bất chợt, Jessica hỏi Yuri:

-Vậy nếu một ngày nào đó mẹ của Yoonggie quay về thì sao? Yul có chọn cô ấy mà bỏ rơi em không? Dù gì cô ấy cũng là mẹ của con Yul mà.

-Jess ah... Em và cô ấy là hai cá thể độc lập, em đừng so sánh như vậy, hơn nữa, đối với Yul thì em mới chính là mẹ của Yoonggie. Yul nói rồi, con người ai cũng có quá khứ. Cô ấy là quá khứ của Yul, Yul không thể phủ nhận. Nhưng chính em! Em là hiện tại và cũng là tương lai của Yul, Yul sẽ không để quá khử ảnh hưởng đến hiện tại và tương lai của mình đâu.

-Yul ah, điều tuyệt vời nhất mà Chúa ban tặng cho em là được gặp Yul và con, Yul có biết không?

Jess dựa vào bờ vai Yuri. Yuri dìu cô, cả hai cùng nhau đi trong làn gió se của mùa thu, làn gió nhẹ dịu dàng hòa cùng niềm hạnh phúc của hai người...

Về đến nhà cũng vừa kịp giờ ăn. Yoonggie thấy ba mẹ nó về, mặt nó không chút biểu cảm, Jess khểu khểu Yuri, đưa ánh nhìn về phía con bé:

Nó giận nữa rồi đấy.

Uh, biết rồi, đang rầu nè.

Yul qua ẫm nó đi.

Em ẫm nó trước đi, nó đeo em hơn mà.

-Yoonggie, lại đây mommy ẫm nào.

Nó không phản đối nhưng cũng không cười mừng rỡ như mọi khi. Vẫn giữ nguyên thái độ, nó nhìn appa và mommy nó

Đi chơi một mình không dắt người ta theo rồi bây giờ về ẫm người ta?

-Con sao vậy? Giận hả? - Yuri mếu máo nhìn nó.

Hai người đi hâm nóng tình yêu vui vẻ nhỉ?

-Yoonggie ngoan, đừng giận nữa. Tại ở ngoài lạnh nên appa và mommy đâu dám cho con theo. Hôm nào trời bớt lạnh rồi cả nhà ta cùng đi chơi nhé.

Hứa thật nhiều thất hứa thì cũng thật nhiều. Lần trước hứa sẽ trả cát xê mà tới giờ con vẫn chưa thấy gì đấy.

-Nè, bà nội xoay nhuyễn đồ ăn rồi nè, chuẩn bị cho cháu yêu ăn dặm nào. Yul, con lấy tấm nệm mẹ để trên ghế trả xuống đất đi con, xong rồi để gối xuống.

-Dạ... Xong rồi mẹ.

-Jess để nó nằm xuống đi con.

-Dạ.

Jessica đặt Yoong nằm xuống, cô cầm cái chén, dùng muỗng khuấy nhẹ nhàng vài cái rồi múc lên một chút, thổi nguội, từ từ đưa vô miệng nó:

-Khoan - Yul cản lại.

-Gì vậy?

-Mẹ, lấy máy quay film đi, quay lại cảnh này để mốt lớn nó coi. Còn em nữa, Yul nghe nói người đầu tiên đút bé ăn phải là người dễ ăn mà. Em ăn uống khó khăn, sao mà đút muỗng đầu cho con được.

-Gì chứ? Em mà ăn uống khó khăn gì?

-Không phải sao? Lỡ em đút nó ăn rồi sau này nó không ăn dưa leo được thì làm thế nào?

Chuẩn man!

-Ơ... Ừa he, vậy Yul đút đi.

-Đây, để appa đút cục cưng của appa ăn nha.

Mình có linh cảm không hay về chuyện này.

Yuri từ từ đưa chiếc muỗng lại, Yoong nó nhíu mày nhìn thứ bột đặc sệt trên muỗng rồi le lưỡi ra, liếm thử. Cả nhà bật cười trước hành động của nó

Appa ơi, ăn dặm lạt nhèo à. Thôi con không ăn đâu.

Nó mím chặt môi, Yuri, Jess và bà Kwon phải ra sức năn nỉ:

-Xem nào, Yoong ngoan, ăn đi con, phải ăn mới mau lớn rồi cùng ra đường ngắm gái đẹp với appa được chứ con.

Jessica nhéo vào eo Yul một cái, cô quặn người vì đau. Nhưng Yoonggie thì lại rất thích thú, nó bật cười thành tiếng. Nhân cơ hội đó, Yul đút ngay muỗng bột vào miệng nó. Cả nhà vỗ tay:

-Aaaa, giỏi quá, Yoonggie giỏi nhất đấy. Ăn đi con.

-Appa bé Yul giỏi quá, đút được nó ăn rồi!

Phụt!

Cục bột vẹn nguyên ngự trị trên gương mặt Yuri...

*Chảy xuống từ từ*

*Đang cảm nhận*

Ối, chết rồi, xin lỗi appa, con không cố ý đâu. Appa đừng giận con nha. Nhưng con đã nói là con không thích ăn mà.

*Vẫn đang cảm nhận*

Thế đấy, ngày đầu tiên con gái tôi ăn dặm và món quà tôi nhận được từ nó là thế này đây. Người ta nói nuôi con vất vả quả không sai mà. Cơ mà vất vả nhưng vui, cũng nhờ nó mà tôi mới gặp được cô gái xinh đẹp ngồi cạnh đây nè. À... Quay lại vấn đề. Chén bột còn y nguyên trong khi nó không chịu ăn. Làm sao bây giờ. Trời ơi!

-Yoonggie ah, con hư quá, phải ăn chứ, sao lại phun ra như thế? Dính cả lên mặt appa rồi đây này.

Jess cầm tờ khăn giấy ướt lên lau cho Yul. Bà Kwon nãy giờ trầm tư, dường như nghĩ ra điều gì đó, bà búng tay một cái rồi hồ hởi nhìn Yoonggie:

-Bà nội mở nhạc SoShi cho con nghe nhé? Nhưng con phải ăn đấy.

Ối, được ạ, mẹ của appa mở nhanh lên đi. Cũng lâu lắm rồi con không được nghe. Từ tối qua tới giờ ấy.

Bà Kwon bỏ đĩa vào, nhạc trổi lên, nó lắc lư theo điệu nhạc, Yul nhanh chóng đút cho nó ăn. Không ngờ cách này hiệu quả, nó ăn hết muỗng đầy đến muỗn khác. Chưa đầy nửa tiếng sau, chén bột đã hết sạch. Yuri ẫm nó lên, hôn nó rồi khen:

-Con gái appa giỏi quá đi.

Cũng ngon đấy appa, lúc con nuốt rồi mới thấy ngon. Nó cũng béo béo á.

-Mommy ẫm con đi vòng vòng cho con ợ nhé?

Tính toong

-Ai lại đến giờ này nhỉ?

Yuri tự hỏi rồi bước ra mở cửa.

-Ai vậy?

-Wey you.

Soo Young trong bột vest đen, cặp kính đen to đùng, hất hàm về phía Yuri:

-Wey wey gì mày, đi đâu đây?

-Đi sắm đồ cho hai tình yêu của tao, tiện tạt ngang qua thăm gia đình mày luôn.

-Thăm gì quà đây.

-Không có quà.

-Bye.

Yuri đóng sập cửa, Soo Young đập cửa rầm rầm:

-Mở cửa ra! Mở cửa! Cho tao ghi sổ đi mà!

-Haiz, kiếp trước tao mắc nợ mày không? - Yuri chán nản thở dài

-Chắc có. Tao vào nhé.

-Uh, sẵn đang bữa trưa, vào ăn luôn.

-Thì tại tao biết sẵn bữa nên mới ghé. Thấy tao thông minh không?

Soo Young tháo kính, chớp chớp mắt với Yuri:

-Aish.

-Chào mẹ, chào vợ bé Đen, chào Đen con. Cô lại đến thăm con này. Nhớ cô không?

Có nhớ ạ, cơ mà... Nhà con hết cơm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top