Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt với Kim Taeyeon. Không phải ngày Taeyeon được xướng tên tại lễ trao học bổng xuất sắc dành cho các nhà nghiên cứu trẻ, không phải ngày Taeyeon nhận được tin cô đã trở thành một thành viên của Viện khoa học hàn lâm Seoul và cũng không phải là ngày Taeyeon gặp Lee Kangjun và biết mình sẽ trở thành người phụ nữ của anh ấy, đối với Taeyeon, khoảnh khắc này trở nên đặc biệt chỉ đơn giản là vì nó thực sự đặc biệt.

Ngày hôm nay, đích thân Taeyeon sẽ là người thử nghiệm phát minh vĩ đại của cô trong suốt từng ấy năm qua. Taeyeon đã biến điều mà chỉ có thể có trong trí tưởng tượng và truyện tranh thành hiện thực, Taeyeon đã tạo ra cỗ máy thời gian huyền thoại. Đi xung quanh cỗ máy hình cầu mà Taeyeon dành toàn bộ chất xám và tuổi trẻ để chế tạo nên, thiệt sự nếu Taeyeon là người dễ xúc động có khi cô cũng phải khóc vì công sức bao năm đã thành hiện thực.

- Quả cầu này thật đẹp, trông nó như vật trang trí trong một MV ca nhạc vậy – Tiffany từ đâu đó vang lên tiếng nhận xét.

Taeyeon quan sát thấy Tiffany trong chiếc áo khoác trắng quen thuộc của các nghiên cứu sinh đang ngắm nghía cỗ máy của cô còn chăm chú hơn cả cô nữa. Ánh mắt lấp lánh phản chiếu qua vỏ cầu khiến Taeyeon bị mê đắm ánh nhìn, cô cứ đứng ngây ra nhìn cô bé nghiên cứu sinh như nhìn một kì quan thiên nhiên vừa được khám phá. Cỗ máy chỉ vừa phút trước là mối bận tâm thần thánh của Taeyeon bây giờ cũng chỉ là một đống sắt hình tròn không hơn không kém. 'Tôi tự hỏi kiếp trước em là ai? Nữ thần hay công chúa? Hay không, thật ra em là thiên thần đúng không? Em không thể là người bình thường được đâu, Tiffany à, con người không giống như em'.

- Nhóm trưởng Kim, có phải hôm nay unnie sẽ là người đầu tiên thử nghiệm cỗ máy thời gian không? – Tiffany hỏi cùng nụ cười.

- Erm đúng vậy – Taeyeon choàng tỉnh – chính là hôm nay.

- Em thực sự rất muốn biết trước đây unnie là ai – Tiffany nói với dáng vẻ của người biết thừa kiếp trước Taeyeon là ai hơn là tò mò quá khứ của người hướng dẫn.

- Có lẽ là một nhà khoa học suốt ngày cắm đầu vào nghiên cứu, à mà không, có lẽ tôi chỉ là một người bình thường trầm lặng nào đó thôi – Taeyeon không nghi ngờ cô đã trải qua rất nhiều kiếp nạn khác nhau ở chế độ chán ngắt.

- Em lại nghĩ unnie nhất định sẽ là người nổi tiếng, thậm chí là cả thế giới biết đến kia.

- Tại sao em lại nghĩ vậy? – Taeyeon nhướng mày, ai đó nói Taeyeon có tố chất người nổi tiếng mới thật là kì quặc. Trông Taeyeon có vẻ giống một siêu sao ca nhạc có hàng triệu người hâm mộ ư? Hay cô là tỉ phú gia luôn bận lòng rằng không biết có cách nào tiêu hết đống tài sản kếch xù của mình trước khi mình chết già không?

- Tại sao em lại không nghĩ vậy? – Tiffany đáp trả bằng một câu trả lời rất thông minh và láu cá.

Kiếp trước nếu mà Taeyeon là người nổi tiếng thì hẳn Tiffany phải hơn thế nữa, có lẽ phải cùng là siêu sao ca nhạc và tỉ phú gia thì mới tương xứng. Cá nhân Taeyeon thì vẫn sẽ chọn chiếc áo khoác yên tĩnh cho cô và cô tin rằng điều nổi tiếng nhất cô có thể làm trong từng ấy năm sẽ là phát minh cỗ máy thời gian chứ không phải cái gì đó ồn ào như ca nhạc hay giới giải trí.

Taeyeon gặp nhóm nghiên cứu, bàn bạc trao đổi thêm các nguy cơ có thể của cỗ máy trước khi chính thức cởi bỏ chiếc áo khoác trắng của mình để trực tiếp ngồi vào trong quả cầu ấy. Trước Taeyeon đã có hàng vạn người tìm cách chế tạo ra cỗ máy thời gian, thậm chí có người đã thành công với việc đi một vòng về tới tận thời kì khủng long và mắc kẹt đến tận khi một nhà nghiên cứu khác tìm đến và đưa ông trở về thế kỉ 22. Những tài liệu lưu truyền đó từ xưa đã là khát khao khám phá của Taeyeon, cô đã xem hàng trăm bộ phim giả tưởng về cách người ta xuyên không để đến hôm nay tự tạo cho bản thân một sản phẩm trí tuệ bậc nhất. Vì nghiên cứu của Taeyeon là dự án độc lập nên chỉ có kết quả thử nghiệm mỹ mãn thì cô mới có thể công bố cho cả thế giới biết.

Giữa rất nhiều tiếng nói chúc Taeyeon may mắn, trước khi cô khép cánh cửa cuối cùng, có một giọng nói vượt qua cả âm thanh trầm ấm rất dịu dàng của chồng chưa cưới Lee Kangjun để xuyên vào tận tim Taeyeon:

- Đừng bao giờ để yêu thương trở nên quá muộn màng, sẽ không có thêm một lần nữa để nắm chặt tay nhau.

Cánh cửa khẽ khàng tra vào cửa trong muôn vàn hình ảnh đông đúc chộn rộn chúc tụng nhưng những gì tồn tại trong trí óc Taeyeon chỉ có hai: đôi mắt ấm áp tin tưởng của bạn trai Lee Kangjun và nụ cười hạnh phúc của Tiffany. Nếu lúc ấy, Taeyeon buộc phải lựa chọn giữa đôi mắt và nụ cười, cô sẽ không đành lòng buông cả hai mà cũng không đủ can đảm để níu giữ tất cả. Lee Kangjun đã từng nói với Taeyeon lúc quỳ xuống cầu hôn cô rằng "Anh ước gì cỗ máy thời gian sẽ đưa em về hàng thế kỉ trước để em tìm anh và nhận ra anh đã luôn ở bên em trong bất cứ khoảnh khắc nào tồn tại trên đời. Nếu có thể hãy trở về đúng lúc anh nói yêu em ở kiếp trước để quá khứ, hiện tại và tương lai của em đều là của chỉ một mình anh". Đó là một lời tán tỉnh yêu đương, Taeyeon đủ thực tế để nhận ra nhưng chính cô cũng rất muốn biết duyên số, nhân quả mà các tôn giáo vẫn truyền tai nhau qua rất nhiều năm có thật không. Taeyeon vẫn sẽ không thay đổi tình yêu dành cho Lee Kangjun qua nhiều thế kỉ chứ? Kiếp trước đây Taeyeon và Lee Kangjun vẫn là một đôi sinh ra cho nhau phải không?

Taeyeon ngần ngại trước cần gạt, cô muốn quay xa thật xa nhất có thể để thử nghiệm cỗ máy tốt nhất và cũng là để lời hứa hẹn được kiểm chứng rõ rệt nhất nhưng cô không dám chắc khi đã đi quá xa rồi, cô có còn cơ hội vãn hồi lại không. Sau một hồi suy nghĩ, Taeyeon hẩy nhẹ cần gạt để cỗ máy ồn ào vận hành chuẩn bị cho chuyến xuyên không về thế kỉ 21. Đây là một lựa chọn an toàn vì nó cũng đủ xưa so với thời điểm hiện tại và lỡ như Taeyeon thất bại thì khoa học kĩ thuật thời ấy cũng không quá tồi để cô có thể tìm cách trở về. Taeyeon nhắm mắt, trái tim đập chậm rãi ngược chiều vòng xoay để những chữ số nhảy ngược trên màn hình hiển thị đếm từng nhịp cuối cùng. 1, 2, 3 và biến.

Lee Kangjun nhìn chiếc cầu hiện hữu trước mắt mờ dần rồi biến mất với cái vỗ tay hứng khởi. Tiffany đứng gần đó chợt quay sang hỏi chồng chưa cưới của người hướng dẫn một câu khiến anh chàng phải suy nghĩ mất vài phút để trả lời:

- Sunbaenim, nếu lỡ như trưởng nhóm Kim gặp gỡ và yêu ai đó của thế kỉ trước thì sao?

- Taeyeon sẽ không như vậy đâu – đó là câu đáp lại của Kangjun.

- Em nói là nếu lỡ mà – Tiffany kiên quyết không chịu buông tha tiền bối của mình.

- Thì tôi sẽ quay ngược thời gian lại để cướp cô ấy về lại bên tôi.

- Rất đàn ông, em rất thích – Tiffany tặng cho Kangjun một ngón tay cái cùng nụ cười tươi rói.

Kangjun chưa kịp hỏi lại Tiffany thì cô đã lỉnh đi đâu mất. Anh chàng lắc đầu xem như anh chỉ vừa đang nằm mơ.

Rồi sẽ có một lúc nào đó, Lee Kangjun sẽ ước điều đó chỉ là một giấc mơ.

***

Taeyeon sẽ đi tìm Lee Kangjun của thế kỉ 21 chứ? Taeyeon đương nhiên sẽ làm vậy.

Taeyeon lang thang trong dải thời gian, những kí ức lững lờ trôi như một thước phim vô tận mà cô thì không biết mình phải xuất hiện ở phân cảnh nào. Taeyeon quyết định nhẩm từ một tới chín và sẽ giơ tay chọn đại một lúc nào đó trong quá khứ của cô.

- Đi thôi nào – Taeyeon đã chọn được thời điểm, cô vươn tay ra và bị hút vào một hình ảnh hiện lên từ dải thời gian.

Cơ thể Taeyeon nhẹ hẫng, cô trườn qua kí ức như một làn khói mỏng. Taeyeon chợt nhận ra cô đang đứng ở một căn phòng có sàn lát gỗ, bức vách phía đối diện có dán hình bầu trời xanh. Taeyeon nghĩ là cô đã từng thấy căn phòng giống thế này ở bộ phim xưa nào đó, có vẻ như Taeyeon đang ở một phòng tập nhảy nhưng cô cũng không chắc lắm.

- Cậu nói gì vậy, Yoochun, tớ với em ấy không phải loại quan hệ như cậu nghĩ đâu – giọng một chàng trai vang lại chỗ Taeyeon đứng.

- Ừ chắc vậy, chỉ là loại quan hệ sunbae – dongsaeng thân thiết bình thường thôi ấy mà – giọng một chàng trai khác đầy trêu chọc.

Taeyeon hoảng hốt tìm một chỗ để núp nhưng căn phòng trống trơn chỉ toàn gương và dàn loa thùng làm cho ý định của cô bể mộng tan tành. Taeyeon cuối cùng đã chọn phương án dở tệ nhưng có thể xem là sáng sủa nhất vào lúc ấy đó là núp sau cánh cửa phòng.

Hai chàng trai thì vẫn còn mải mê với câu chuyện của mình nên họ tiếp tục nói trong lúc tiến về phòng tập.

- Junsu, cậu nói xem Taeyeon có hứng thú với một người như mình không? – Yoochun không chịu buông bỏ chủ đề hot nhất trong những ngày gần đây.

- Cậu đang tính giở trò gì vậy? Cậu đã gây đủ rắc rối với mối tình thời trainee cùng Kahi noona rồi, làm ơn đừng đụng tới các dongsaeng của chúng ta. SNSD chỉ vừa mới debut thôi đó, Yoochun – Junsu trưng ra bộ mặt hoàn toàn nghiêm túc.

- Tớ luôn luôn rất thích Taeyeon, dù cho hồi xưa tớ có quen bao nhiêu cô gái thì đó cũng là chuyện đã qua rồi.

- Không được – Junsu kéo sập cửa phòng tập nhảy lại vừa đúng lúc Yoochun mở nó ra để tỏ ý phản đối – ai cũng được, trừ Kim Taeyeon.

- Tại sao? Cậu thích Taeyeon à? – Yoochun đi tới tận cùng của vấn đề với vẻ khoái trá.

- Chỉ là...chỉ là...SNSD vừa mới debut...Taeyeon lại là nhóm trưởng...các em ấy đủ áp lực từ đối thủ Wonder Girls và dư luận rồi – Junsu lặp đi lặp lại những lý do cũ xì, chính đáng nhưng cũng đồng thời không có giá trị.

Yoochun lắc đầu bó tay cho thói lấp lửng của bạn cùng nhóm rồi mạnh tay kéo cửa ra để cô gái chủ đề mà họ đang nói nãy giờ đang đứng ngay trước mặt. Yoochun cứng luôn họng, còn Junsu thì hóa đá tại chỗ vì những lời đã buông ra.

- Ơh Tae...Taeyeon...em ở đây hả ha ha tình cờ quá – Yoochun càng nói càng giống tự mình hại mình.

- Taeyeon, anh không phải có ý đó, anh xin lỗi.

Taeyeon là người shock nhất vì cô cứ nghĩ cánh cửa này kéo về phía trong chứ không phải chiều ngược lại thế này. Taeyeon đủ thông minh để hiểu Taeyeon của thế kỉ 21 chính là cô, cũng cùng mang cái tên Kim Taeyeon và có dáng vẻ y hệt. Lời Tiffany nói đã trở thành sự thật khó chấp nhận nhất với Taeyeon, Taeyeon thực sự đã từng là một phần của thế giới giải trí và hoàn toàn có nguy cơ là người nổi tiếng.

Chàng trai cao lớn mang vẻ mặt rất trẻ con và đáng yêu tên Junsu chạy vội tới nắm lấy hai vai Taeyeon như để trấn an, miệng thì cười rất thiếu thoải mái với chàng trai cao lớn không kém đối diện và cũng ưa nhìn không kém – Yoochun. Yoochun chỉ chờ có bấy nhiêu đó để tự xác nhận tin đồn lan tràn khắp mọi ngõ hẻm miền quê những ngày gần đây: Xiah Junsu của DBSK đang hẹn hò với Kim Taeyeon của SNSD.

- Cậu còn gì để tự bào chữa nữa không, Junsu?

- Tớ...chuyện này rất khó nói, cậu biết đó...SNSD vừa mới debut...

- Trời đất ơi, trong vòng một phút cậu lặp lại câu "SNSD vừa mới debut" những 3 lần lận đó. SNSD debut thì sao? Họ không phải con gái hay họ không được hẹn hò? Nếu cậu nói SNSD không phải con người thì ok, tớ thua.

- Tụi tớ cũng mới chính thức gần đây thôi à, tớ chưa biết phải nói sao với các thành viên nữa – Junsu chịu thua, anh gãi đầu thừa nhận.

Mặc kệ câu chuyện giữa hai chàng ca sĩ, Taeyeon chỉ chú ý vào chiếc đồng hồ nhấp nháy đỏ báo hiệu nguy hiểm đang sáng lên liên tục dòng báo động người của thế kỉ 21 và người của thế kỉ 23 sắp gặp nhau. Taeyeon thoát ra khỏi vòng tay Junsu, cô lao ra khỏi cửa và chạy theo hướng ngược với người hiện tại. Khi đã ở một nơi đủ an toàn trong nhà vệ sinh, Taeyeon mới nghe thấy tiếng các cô gái trò chuyện ngoài bồn rửa mặt. Giọng nói âm husky nửa Hàn nửa Mỹ này gần gũi quen thuộc tới nỗi Taeyeon đã muốn tung cửa ra xác nhận.

- Tớ nghe nói Taeyeon đang hẹn hò với Junsu oppa của DBSK đó, cậu thân với Taeyeon vậy có biết chuyện này không, Fany?

- Tớ biết, hai người đó đẹp đôi mà.

- Tớ nghe mấy trainee rỉ tai nhau rằng họ bị bắt gặp đi mua sắm với nhau ở Mỹ, thậm chí có bản fancam nữa. Junsu oppa tốt nhưng tớ chỉ sợ Taeyeon không chịu nổi áp lực từ Cassiopeia, họ cuồng lắm.

- Tớ nghĩ Junsu oppa sẽ bảo vệ Taeyeon nếu anh ấy thật lòng yêu cậu ấy.

Taeyeon lấy thiết bị bỏ túi của cô ra và bắt đầu tra cứu vài dữ liệu để cho ra kết quả rằng ở thế kỉ 21, Taeyeon đã không yêu Lee Kangjun ngay từ đầu vì anh chàng Xiah Junsu gì đó không có nét nào giống với người chồng chưa cưới của cô cả. Và điều tồi tệ nhất đúng là đã xảy đến, Taeyeon thế kỉ 21 đích thị là một ca sĩ thuộc nhóm nhạc idol SNSD trực thuộc công ty giải trí lớn nhất Hàn Quốc thời điểm này.

Taeyeon đợi các cô gái trang điểm xong đi ra ngoài thì mới tìm đường trở ra rồi đi kiếm cỗ máy thời gian ở sân thượng của tòa nhà SM. Tuy có hơi ngạc nhiên nhưng về kết quả, Taeyeon cảm thấy thỏa mãn vì cỗ máy hoạt động rất tốt, bây giờ cô chỉ cần về với thế kỉ 23 thì quá trình thử nghiệm sẽ kết thúc tốt đẹp. Taeyeon cài dây bảo vệ, nhấn nút khởi động trên bàn phím và gạt cần tay về lại vị trí bắt đầu. Màn hình lại tiếp tục trải dài những dải thời gian khác nhau chạy tiến dần cho các mốc thời gian để đưa Taeyeon trôi ngược lịch sử. Mọi thứ đều tốt cho đến khi thanh tải dữ liệu load gần hết đến 100% thì bỗng nhiên dòng thông báo lỗi kết nối xuất hiện làm quá trình đứng lại và bắt đầu chạy ngược không kiểm soát. Taeyeon vội vã bấm nút phục hồi để thanh tải dữ liệu chạy lại trước khi chạm mốc 0 bởi vì nếu nó xảy ra thật thì những sự cố tồi tệ sẽ xảy đến.

Cỗ máy thời gian xoay vòng vòng trong dòng thời gian, hình dáng tròn của nó trượt vào một khoảng không vô định ở một mốc thời gian bất kì. Taeyeon khởi động chế độ cấp cứu để huy động kết nối mạng với viện khoa học Seoul và bất lực chờ đợi tín hiệu sáng xanh để phục hồi thanh tải dữ liệu. Vì không còn năng lượng, cỗ máy buộc phải dừng tại nơi kết nối bị đứt. Taeyeon không dám mở cửa ra ngoài sợ nguy hiểm nên cô mở màn hình quét radar xung quanh để theo dõi tình hình xung quanh. Khung cảnh thành phố Seoul không có nhiều khác lạ so với lúc nãy giúp Taeyeon hình dung cô vẫn đang ở đâu đó thế kỉ 21 nhưng hiện đại hơn một chút, có lẽ là vào khoảng những năm 2014, 2015.

"Trưởng nhóm Kim, là tôi Noh Min Chul đây, cô có sao không?" – giọng nói quen thuộc trong tai nghe làm Taeyeon mừng quýnh quáng cả lên.

"Noh sunbaenim, là tôi đây. Do tín hiệu mạng có vấn đề nên tôi bị mắc kẹt ở thế kỉ 21, tôi đã cố dùng năng lượng dự trữ nhưng nó không có tác dụng gì mấy. Noh sunbaenim hãy kết nối tín hiệu IP của cỗ máy thời gian với hệ thống cung cấp năng lượng siêu nhiên của trung tâm năng lượng quốc gia giúp tôi".

"Tôi làm rồi, họ nói vài phút nữa sẽ truyền tải đủ năng lượng cho cỗ máy thời gian"

"Cảm ơn sunbaenim"

Taeyeon sống lại khi cột sóng năng lượng từ từ tràn vào hệ thống đẩy cột xanh trên thanh tải dữ liệu nhích lên đáng kể. Taeyeon cuối cùng đã có thể thoải mái duỗi chân chờ báo tin vui với các nhà khoa học khác và được trở về với vòng tay của Lee Kangjun. Trước khi thanh truyền nhảy tới 99%, Taeyeon ngước lên nhìn màn hình radar đang quét cảnh một căn hộ rất sang trọng. Taeyeon hơi chú ý vì nó giống với phong cách kiến trúc mà cô luôn ưa thích và rồi hai mắt đã thực sự mở to tới mức suýt rơi ra vì cô đang nhìn chính cô trong dáng vẻ bán nude. Điều mà cũng có thể một cô gái sẽ làm khi ở nhà riêng một mình đó không phải là khủng khiếp nhất, việc Taeyeon nhìn thấy cô bán nude và đang ôm hôn một cô gái khác mới là đỉnh điểm của tuyệt vọng. Taeyeon điên cuồng đập muốn lún luôn chiếc nút dừng nhưng đã quá trễ vì thanh tải dữ liệu đã full 100%. Trong nháy mắt, cỗ máy hình cầu xoay tít và thoát ra khỏi vùng không gian ảo để hạ cánh tại viện khoa học hàn lâm Seoul.

Taeyeon bần thần bước ra trong tiếng reo hò của các đồng nghiệp nhưng trái tim cô đã bị tổn thương quá nặng nề để có thể nở nụ cười gượng. Taeyeon không muốn tin vào những thứ cô nhìn thấy trên màn hình ở thế kỉ 21 nhưng bản thân càng cố phủ nhận thì lại càng nghĩ về nó nhiều hơn bao giờ hết.

Nghiên cứu sinh Tiffany Hwang đứng ngay trước mặt Taeyeon, vỗ tay liên tục cùng nụ cười tỏa sáng khiến Taeyeon tỉnh lại đôi chút.

- Chúc mừng trưởng nhóm, cỗ máy thời gian đã thành công tuyệt vời.

Giọng nói hơi khàn lai nửa Mỹ nửa Hàn của Tiffany đã giáng một tiếng sét vào giữa tâm trí Taeyeon. Taeyeon biết cô đã gặp Tiffany ở đâu rồi. Chính là người bạn cùng nhóm nhạc SNSD gì đó trong nhà vệ sinh.

- Taeyeon, em đã trở về. Em rất tuyệt, em là số một – Lee Kangjun vượt qua mặt Tiffany để ôm Taeyeon vào lòng.

Từ góc nhìn bị che khuất bởi bờ vai rộng của Kangjun, mái tóc uốn nhẹ của Tiffany bay phất phới. Khoảnh khắc đó, Taeyeon chợt nhận ra cô đã gặp Tiffany ở một nơi khác nữa trong quá khứ. Taeyeon ước cô nhầm lẫn, trăm vạn lần cầu nguyện như vậy nhưng trái tim cô lại đau nhói khi hình ảnh một nửa bán nude còn lại ôm hôn cô trên ghế salon gợi nghĩ đến Tiffany.

Không phải là vậy đâu phải không? Tuyệt đối không phải là vậy đâu đúng không? Làm ơn nói rằng tất cả chỉ là giả dối thôi, có được không?

Taeyeon tự biết câu trả lời chỉ có một, mà nó thì không bao giờ là có cả.

TBC


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top