Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chập 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.........

"Hai cháu sống tốt chứ ,vì công việc nên ta không tới thăm hai cháu thường xuyên được" Yoon lão gia lên tiếng.

"Dạ,chúng cháu sống rất tốt ạ.Cảm ơn ông và ba vợ đã tới thăm chúng con như thế này".

"vì gấp quá nên không chuẩn bị chu đáo để đón tiếp ông và ba vợ được.Cháu và Chorong có chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ mời ông và ba cùng ngồi vào bàn .Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện"

"Vậy cũng được.Chúng ta đi thôi quản gia Park"

Mọi người ngồi vào bàn và bắt đầu quan sát những món ăn được trang trí rất đẹp mắt và trông rất ngon.

"Cái này là Chorong đã tự tay chuẩn bị hết" Bomi tự hào giới thiệu.

"Đúng là cháu dâu hoàn hảo,ta rất tự hào về cháu "

"Bomi ,cháu xem vợ của cháu thật tuyệt vời,vừa là một cô gái giỏi công việc vừa là một người phụ nữ biết chăm sóc gia đình"

Bomi cười tươi nhìn sang Chorong.

"Tất nhiên rồi,vợ của cháu mà"

Câu nói vừa lọt vào tai là mặt Chorong đã ửng hồng,cái con người này càng ngày càng dẻo mỏ

Chắc là lại bị nhiễm từ Eunji,chứ cái con người khô khan không khốc này đâu có bao giờ thốt ra được những lời khiến người khác đến ngửng mặt lên cũng thấy khó khăn.

"Xem cháu kia ,Có cần phải nói ra vậy không.Ai mà không biết Chorong là vợ cháu."

"Mà hai đứa có thích trẻ con không?"

Câu hỏi đột ngột từ ông nội làm cả Bomi và Chorong bối rối.Cả hai không nói ra nhưng hiểu được ý trong câu nói vừa rồi của Yoon lão gia.

"Tụi cháu chỉ vừa mới cưới,Cả hai còn trẻ nên chưa có ý định sinh con.Cháu nghĩ bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp" Bomi lên tiếng.

Yoon lão gia cười.

"Ta đâu có kêu hai đứa sinh cháu cho ta bây giờ đâu.Ta chỉ hỏi hai đứa có thích trẻ con không thôi mà"

"Ta có một người họ hàng xa.Nhưng không may là cả gia đình gặp tai nạn máy bay.Bố mẹ của đứa trẻ đó đã chết trong vụ tai nạn thảm khốc đó nên bây giờ đứa trẻ đó không có ai chăm sóc .Ta đã già không thể lo cho nó được,ta có thể cho nó cuộc sống sung túc nhưng không cho được sự chăm sóc và tình yêu thương giống như bố mẹ nó.Nên hai đứa hãy thay ta nuôi dưỡng nó"

Bomi mặc dù thích trẻ con nhưng việc giữa anh và Chorong xuất hiện thêm một mối gắn kết thì càng khó khăn hơn về sau.

"Không được" Bomi lập tức phản đối.

"Chúng cháu không có thời gian chăm sóc đứa bé.Cả hai đều rất bận rộn với công việc"

Còn Chorong thì rất tội nghiệp cho hoàn cảnh của đứa bé.Vì từ nhỏ cô đã mất mẹ nên cô hiểu được sự thiếu thốn tình cảm mặm dù đã được bố hết mực yêu thương.Cô không muốn đứa bé đó lớn lên trong sự cô đơn.

"Cháu đồng ý,Cháu sẽ chăm sóc đứa bé đó"

Bomi ngạc nhiên.

"Chorong à,điều này không được.Chúng ta không hề có một chút hiểu biết nào về việc chăm sóc trẻ nhỏ và điều quan trọng là chúng ta không có nhiều thời gian"

"Em đi làm rồi về còn phải lo cho một đứa trẻ sẽ rất mệt"

"Em biết nhưng em muốn.Em quyết tâm rồi,em sẽ nhận nuôi đứa bé"

Bomi thật sự không muốn điều này một chút nào.

"Em suy nghĩ lại đi.Chăm sóc một đứa trẻ không hề đơn giản đâu.Tôi không muốn em mệt".

Nhìn Chorong và Bomi đang khẩu chiến với nhau nên ông Yoon quyết định cho hai đứa suy nghĩ thêm về chuyện nhận nuôi đứa bé.

"Hai đứa thôi không tranh cãi nữa,cứ suy nghĩ thêm rồi nói chuyện với ta sau.Bây giờ chúng ta nên thưởng thức đồ ăn Chorong đã mất công chuẩn bị"

Chorong và Bomi thôi không nói về chuyện đó và tập trung vào ăn nhưng thực ra ai cũng đang có những suy nghĩ cho riêng mình.

Sau khi thưởng thức bữa tối thì trời bắt đầu mưa và có gió.Xem bản tin thời tiết thì được tin là trời sẽ có mưa và giông lốc nên ông Yoon quyết định sẽ ngủ lại .

Cái tình huống này thì thật sự cả hai chưa nghĩ tới.

Ông nội ngủ lại đồng nghĩa với việc cả hai sẽ phải ngủ chung phòng.Điều mà từ khi cưới nhau đến bây giờ chưa từng xảy ra.

"Quản gia Park chuẩn bị phòng cho ta.Ta thấy mệt và muốn đi nghỉ".

"Hai đứa cũng nghĩ ngợi sớm đi"

"Dạ.Chúc ông ngủ ngon".

Khi ông nội vào phòng còn lại Bomi và Chorong nên cả hai bắt đầu rơi vào tình trạng không biết phải làm sao và nói gì lúc này.

Cứ ngồi như thế đối diện nhau mà chẳng ai nhìn ai lúc này.

Một lúc sau Bomi ngước lên thấy Chorong bắt đầu buồn ngủ nên lên tiếng.

"Em vào phòng ngủ đi.Tôi sẽ ngủ ở phòng làm việc".

Chorong nghe Bomi nói nên cũng ngước lên nhìn Bomi.

"Anh vào phòng ngủ đi.Anh ngủ trên phòng làm việc ông nội sẽ nghi ngờ.Em sẽ không sao,chỉ một đêm thôi nên chúng ta cố gắng là được"

"Nhưng tôi sợ em sẽ không ngủ được"

"Không sao.Chỉ cần anh không có động chạm gì vào em là được"

"Tôi không làm được"

Chorong tỉnh ngủ sau câu nói mang tính khiêu khích đó của Bomi.

"Anh nói sao.Nhưng chúng ta chỉ là.."

Bomi thích thú trước biển hiệu bối rối của Chorong.Nở nụ cười như mấy tên bad boy vẫn hay dùng để chinh phục trái tim những cô gái ngây thơ.

"Em nói là không cho tôi chạm vào người nhưng ngủ chung trên một chiếc giường thì làm sao tôi có thể không chạm vào em được.Lỡ như lúc tôi ngủ quên tay tôi vô tình đụng vào người em thì có bị cho là sai không?"

"Ý em không phải như vậy"

"Vậy ý em là sao" Bomi vẫn cố dồn Chorong vào thế khó xử .

"Bomi biết mà có cần bắt em phải nói không?"

Bomi giả ngơ.

"Tôi không biết.Em nói tôi nghe đi".

Chorong uất ức nhìn Bomi.

"Anh..anh là đang ức hiếp em".

"Không nói chuyện với anh nữa.Em vào phòng trước đây".

Bomi suýt phì cười trước biểu hiện đáng yêu của Chorong khi bị anh khi dễ.

Nhanh chóng bước theo Chorong vào phòng.Anh không muốn cô nghĩ anh khi dễ cô nên bước vào là anh liền lập tức giải thích.

"Chorong rất đáng yêu những lúc giận.Tôi không có ý làm Chorong sợ đâu.Tôi chỉ đùa thôi"

"Chorong cứ ngủ trên giường còn tôi sẽ ngủ dưới sàn nhà"

Chorong tuy là sợ Bomi sẽ không kiềm chế được mà làm ra chuyện gì đó nhưng cô cũng không muốn anh ngủ dưới sàn nhà.Sao cô có thể ngủ ngon khi nhìn người mình yêu nằm co ro dưới sàn nhà lạnh được.

"Không được.Bomi sẽ bệnh mất"

"Với lại em cũng không thể ngủ được nếu cứ nghĩ tới việc Bomi ngủ ở dưới sàn nhà"

"Bomi lên đây đi.Em sẽ để cái gối ôm này nữa hai người là được"

"Vậy cũng được.Tôi cũng không quen nằm ở dưới này"

Tiến lại chiếc giường và nằm vào khoảng trống còn lại.Cảm giác thật khác với việc ngủ một mình.

Bomi thấy chiếc giường thật nhỏ,anh không dám cử động cứ nằm yên như tượng.

"Anh Bomi?" Nghe Chorong gọi nên Bomi quay mặt qua nhìn cô ấy.

"Sao e chưa ngủ,muốn nói gì với tôi sao?"

Chorong chần chừ mãi rồi lên tiếng.

"Chúng ta nuôi đứa trẻ đó được không?"

"Ngủ đi,chúng ta sẽ nói chuyện này sau"

Chorong biết Bomi không thích nhưng cô thật sự muốn nhận nuôi đứa trẻ đó nên dù phải dùng cách gì cô cũng phải thuyết phục cho Bomi đồng ý.

Bất ngờ Chorong nằm sát vào Bomi rồi ngước đầu dùng giọng đáng yêu.

"Em xin anh mà.Chỉ lần này thôi,anh đồng ý nhận nuôi đứa bé đi"

Bomi thật không ngờ vì một đứa trẻ chưa quen mà Chorong còn dám làm cả cái việc câu dẫn anh như vậy.Chưa gì mà anh thấy mất dần vị trí vào tay đứa bé đó.

Quay mặt qua hướng khác giả vờ như không quan tâm.

"Em ngủ đi.Tôi buồn ngủ rồi".

Chorong hụt hẫng trước thái độ đó của Bomi.

Tự động nằm xuống vị trí cũ .cô thấy buồn khi anh lại phản ứng gay gắt khi nhận nuôi một đứa trẻ.Phải chăng anh không thích trẻ con .

.......

Sáng hôm sau cả hai thức dậy thì Yoon lão gia đã trở về nhà.

Bomi nhìn khuôn mặt buồn rầu của Chorong từ lúc ngủ dậy tới lúc tới công ty là anh biết vì chuyện nhận nuôi đứa bé.Không phải anh không muốn anh chỉ sợ đứa trẻ sẽ là sợi dây bó buộc hai người.

Nhưng mà nhìn Chorong như vậy anh cũng không nỡ.Thật là khó nghĩ quá.

Cứ mải lo lắng Chorong buồn nên cả ngày Bomi không làm được việc gì suôn sẻ.

Gác công việc qua một bên Bomi đi sang phòng làm việc của Chorong.

"Nói chuyện với tôi một chút được không"

Chorong không có tâm trạng nên từ chối thẳng thừng.

"Để lát về nhà.Giờ đang là giờ làm việc,chúng ta không nên nói chuyện riêng".

"Nếu là chuyện về đứa bé chúng ta sẽ nhận nuôi em có muốn nghe không?"

Chorong vừa nghe Bomi nói đứa trẻ chúng ta sẽ nhận nuôi .Vậy là Bomi đã đồng ý sao.

"Tôi đồng ý nhưng với một điều kiện "

"Bomi nói đi"

"Đừng bỏ rơi tôi khi có nhóc đó"

"Tôi sợ em có nó làm bạn thì sẽ không còn dành sự chú ý cho tôi".

Ghen tị với cả một đứa trẻ,điều mà cô bất ngờ ở Bomi.Nhưng với cô giờ điều đó không quan trọng .

Điều cô muốn làm bây giờ là được gặp đứa trẻ.

"Vậy tan làm chúng ta qua nhà ông nội luôn nha Bomi.Em muốn gặp đứa bé đó ngay .

"Cũng được.Tôi cũng đang tò mò".

Vậy là sau khi được Bomi đồng ý Chorong vui vẻ hẳn lên,Cô chỉ mong thời gian trôi nhanh hơn .Đến giờ tan ca là cô có thể gặp nó nghĩ tới điều đó giúp cô có động lực làm việc.

Đúng 5h cô nhanh chóng thu dọn tài liệu,sổ sách rồi đi qua phòng Bomi kéo anh đi ra xe.

"Chúng ta đi qua nhà ông nội gặp đứa bé luôn,em không thể chờ thêm được nữa"

Bomi phì cười trước biển hiệu sốt sắng của Chorong.

"Em xem em kìa.Cứ giống như đi gặp người yêu ở xa vậy đó".

"Em thích trẻ con hơn tôi nghĩ.Nhưng chúng ta chưa chuẩn bị gì để đón chào đứa bé đến sống chung".

"Không sao.Chúng ta sẽ đi gặp đứa bé trước xem nó là con gái hay con trai rồi sẽ kêu người trang trí phòng cho phù hợp".

"Em nói đúng.Chúng ta cứ đi gặp trước đã,rồi tôi sẽ cho người chuẩn bị mọi thứ".

.....

30 phút sau cả hai đã có mặt ở tư gia của ông nội.Sau khi nói chuyện với ông nội về việc cả hai đồng ý nhận nuôi đứa bé thì được quản gia Park dẫn vào phòng một cậu nhóc khoảng 4 tuổi.

"Tên của nó là Yoon Chan Young,ở nhà vẫn thường gọi là Hari,năm nay nó vừa tròn 4 tuổi rất là đáng yêu.Ông tin chắc hai đứa sẽ thích đứa trẻ này"

Chorong nhìn đứa bé đứng cạnh bố mình.Nhìn nó thật dễ thương,đôi má phúng phính,đôi mắt đen long lanh nhìn còn nhỏ mà đã ra dáng.

Thấy cô nhìn nó nên nó ngước lên hỏi quản gia Park:

"Chị xinh đẹp này sẽ là mẹ của cháu hả ông?"

........

p/s:

Cho au xl vì ra chập muộn.Nhưng giờ đi học rồi mama không cho xài đt,máy tính nhiều.

đáng ra au up chập này lâu oy nhưng au đã xóa đi và thêm nhân vật mới là cậu nhóc Hari để truyện sẽ dài hơn và kết thúc trọn vẹn hơn.

Nhanh thì 1 chập/tuần thôi.

Các bạn đọc fic vui vẻ.Au cũng kết thúc chiến dịch giật tem nha.hi












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top