Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(14)

            Ja buồn bực đặt điện thoại xuống, cậu không trả lời điện thoại và thậm chí Line cũng không thèm xem!

            First giờ cũng giống như những năm đó. Cho dù anh có cố gắng thế nào đi nữa để tìm thấy cậu, chỉ cần First không muốn thì Ja không thể tìm thấy cậu.

            Ja thực sự rất hối hận, lẽ ra sáng hôm đó anh nên dỗ ngọt First ra ngoài, để cho dù không thể gặp mặt trực tiếp, hai người vẫn có thể trò chuyện video để giải tỏa nỗi đau tương tư.

            Ja không bỏ cuộc mà kiểm tra lại Twitter cá nhân của First. Mọi thứ vẫn dừng ở trang First khen ngợi bức ảnh chụp cùng nhau rất đẹp của [JiaYi], sau đó không có cập nhật gì nữa.

          Ja kiểm tra lại diễn đàn cá nhân của First nhưng cũng không có thông tin gì về First, thậm chí fan còn phàn nàn studio của First đã lâu không đăng nội dung có lợi cho fan.

          "Anh Tik, em xin nghỉ một ngày được không?"

          Ja cảm thấy mình không thể chờ đợi được nữa.

          "Ja! Đại ca ơi! Đừng đùa nữa. Giám đốc không thể thả người đi được."

          "Chụp ảnh người khác trước, rồi em quay lại chụp bổ sung được không?"

          "Ja, đây là một chương trình tạp kỹ. Chỉ cần cậu dừng lại, toàn bộ đoàn quay cũng sẽ dừng lại theo cậu. Công việc này không như cậu nghĩ đâu."

          Ja cũng biết yêu cầu của mình là quá đáng nhưng trong lòng anh thực sự rất day dứt.

          Ja biết First đang cố ý trừng phạt anh. First luôn biết phải làm gì để khiến anh đau lòng.

          "Xin lỗi anh Tik!"

          Tik vỗ vai Ja an ủi. Nếu có thể hắn cũng mong Ja xin nghỉ phép được, hẳn có thể cảm nhận được sự lo lắng của Ja.

          Ja ở đây đang bị giày vò, và người giày vò tên First ở đằng kia cũng không mấy vui vẻ. Bởi vì áp suất thấp từ First, toàn bộ đoàn phim dường như bị bao phủ trong một làn sương mù. Nhưng không có cơ hội để mọi người phàn nàn, bởi vì khi First quay phim, tất cả đều phải tập trung thành một hàng.

          Chính xác là các bạn diễn sợ sẽ bị hàn khí tỏa ra từ First mà liên tục NG! Điều này khiến mọi người đều hết sức chú ý.

          "Đạo diễn, giúp tôi dồn hết cảnh quay lại. Rồi có thể cho tôi xin nghỉ hai ngày được không?"

          First nghiêm mặt đứng cạnh đạo diễn. Đạo diễn bị hơi lạnh làm đóng băng, bất giác run rẩy, toàn thân đổ mồ hôi trắng xóa.

          Bây giờ hắn thực sự nhớ khoảng thời gian Ja còn ở đây, ít nhất First lúc đó đã cư xử rất ngoan. Cậu cũng sẽ mặt mày tươi tắn với cả đoàn thay vì nở một nụ cười lấy lệ như bây giờ. Đạo diễn sợ rằng bọn họ sẽ phải tìm bác sĩ tâm lý sau khi quay xong phim mất.

          First cau mày nhìn đạo diễn không biết đang suy nghĩ gì, sốt ruột gõ gõ bàn.

          "Như thế nào? Có được không?"

          Đạo diễn nhìn bản mặt xấu xa của First.

          "Cậu nhóc, nếu cậu ngoài đời cũng cười một chút được như trong camera thì tốt rồi!"

          First tủm tỉm cười mà như không cười.

          "Có được không? Chú có thể xếp lịch rảnh được không?"

          Đạo diễn xem qua bản ghi chép quay phim.

          "Nếu hôm nay chúng ta quay suốt đêm và ngày mai lại đuổi theo cảnh một chút thì tôi có thể cho cậu nghỉ hai ngày."

          First gật đầu.

          "Vậy phiền chú rồi."

          "Đi đi, đúng là chỉ có lúc xin tôi cái gì đó mới lễ phép như vậy."

          Sau khi quay cảnh cuối cùng, First bắt đầu cảm thấy chóng mặt. Trợ lý nhỏ Ten sợ đến mức phải chạy ra đỡ.

          "Anh First, gắng chút, em sẽ đưa anh về ngay."

          "Cậu đã đóng gói mọi thứ như tôi yêu cầu chưa?"

          "Rồi ạ, để trên xe hết rồi."

          "Vậy cậu đặt vé máy bay cho tôi rồi đưa tôi thẳng đến sân bay."

          "Không cần em đi theo anh sao?"

          "Không cần, tôi chỉ đi nghỉ ngơi chút thôi. Cậu cũng tranh thủ nghỉ hai ngày đi."

          Ten lo lắng nhìn First. Y luôn cảm thấy sếp có chuyện gì đó không ổn. Ten thận trọng nhìn First.

          "Anh Ja có đi cùng anh không?"

          Vừa nói xong, Ten đã hối hận ngay vì cách First nhìn y đáng sợ đến mức y không dám cử động.

          "Em sẽ đưa anh đến sân bay ngay"

          "Đừng tiết lộ thông tin của tôi"

          Nói xong, First liền ngủ thiếp đi.

          Ngay khi First đang ngủ trên máy bay giữa bầu trời tối mịt, Ja cuối cùng cũng trở về nhà. Ja đặt vali xuống rồi đi đến gõ cửa phòng First. Gõ một lúc lâu vẫn không có phản hồi, Ja lấy điện thoại ra bấm số. Một tai áp sát điện thoạt, một tai áp sát vào cửa, anh liền xác nhận First vẫn chưa về nhà.

          "Chẳng lẽ First chưa quay phim xong?"

          Ja về nhà, tắm rửa sạch sẽ một chút, rồi lấy chìa khóa xe và lái đến trường quay. Anh sẽ đón First sau giờ làm việc.

          Sự xuất hiện của Ja đã nhận được sự chào đón chưa từng có. Ja đứng trước mặt đạo diễn với vẻ mặt lờ mờ.

          Đạo diễn thấy Ja mà suýt khóc vì xúc động, cuối cùng người sẽ cứu họ khỏi đám cháy cũng xuất hiện.

          Sau khi Ja lịch sự chào hỏi đạo diễn, anh bắt đầu tìm kiếm First.

          "Đạo diễn, tối nay First không phải quay sao?"

          "Ô, First đang đi nghỉ rồi, cậu ta không nói với cậu à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top