Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(20)

Lúc đầu Ja còn tưởng rằng anh sẽ không ngủ được, vì anh vẫn lo lắng cho vết thương ở chân First, nên anh muốn đợi First ngủ say rồi sẽ bôi thuốc cho First.

Nhưng có lẽ vì anh cảm thấy thật nhẹ nhõm khi được ôm cậu nhóc đặc biệt của mình vào lòng, Ja vô thức chìm vào giấc ngủ sâu.

First nằm trong vòng tay Ja nghe tiếng anh ngủ ngon, mới hơi lùi lại, ngước nhìn Ja rồi nhẹ nhàng thở dài.

Cậu không biết có phải mình đang đau lòng cho Ja hay không, nên thấy tức giận với tính khí nóng nảy của mình.

First nhẹ nhàng quay lưng lại về phía Ja và nhìn thẳng về phía trước.

Ja cảm thấy người trong lòng mình cử động, dường như cách xa mình hơn nên anh tiến về phía First, toàn bộ đầu tựa vào gáy First.

Anh điều chỉnh tư thế của mình theo tư thế của cơ thể First, cả người dường như đang bao bọc First.

Tay anh vô thức vỗ nhẹ vào eo First, như đang dỗ cậu ngủ.

First lui người lại gần vòng tay của Ja, dùng cả hai tay nắm lấy bàn tay đang duỗi ra dưới cổ cậu, nhẹ nhàng thì thầm.

"Là anh chủ động quay lại, cũng là anh chủ động xuất hiện trước mặt em, cho nên đừng nghĩ đến việc rời đi. Hãy chuẩn bị tinh thần ở bên cạnh em cả đời, em sẽ không bao giờ để anh ra đi."

First ngủ thiếp đi trong khi lặp đi lặp lại suy nghĩ của mình.

Mặt trời lặng lẽ mọc, cố gắng đánh thức tất cả những người đang ngủ bằng chính ánh sáng của mình.

Nhưng dù mặt trời có cố gắng đến đâu, nhờ những tấm rèm dày nên không hề làm phiền đến hai người đang ngủ đan cổ vào nhau trên giường.

Hai người chưa bị nắng làm phiền thì đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

Ngay khi nhạc chuông vang lên, Ja đột nhiên mở mắt và đưa tay tắt tiếng điện thoại.

Thấy First sắp tỉnh lại, Ja cau mày nhẹ nhàng vỗ về cậu. Sau khi xác nhận First đã ngủ lại, anh mới chậm rãi đứng dậy, lặng lẽ đi ra ngoài.

Ja sợ First tỉnh lại nên rón rén đi ra ngoài, mà không để ý rằng First đã tỉnh dậy với đôi mắt trong veo nhìn anh từ sau.

Ja liếc nhìn đồng hồ rồi vừa bước vào bếp vừa trả lời điện thoại.

Nhớ hôm qua First cáu kỉnh đem bụng đói đi ngủ, Ja hối hận vỗ vỗ đầu. Chắc hẳn First tỉnh dậy sẽ đói bụng lắm.

Ja nhìn cánh cửa tủ lạnh bị mở hé mà cả hai người hôm qua đã bỏ quên. Mấy cái bánh anh làm để bên trong đều đã tan chảy. Ja không hề tiếc nuối mà ném hết vào thùng rác.

Nếu hôm qua không phải vì những chiếc bánh này, First đã không tức giận như vậy và cũng không ôm bụng đói đi ngủ.

Tik nhìn điện thoại đã được kết nối, nhưng đợi một lúc lâu cũng không nghe thấy giọng nói của Ja, chỉ có vài tiếng lách cách phát ra từ điện thoại.

Tik thử gọi.

"Ja! Ja, cậu có nghe thấy anh không?"

Khi Ja ném mọi thứ vào thùng rác và muốn giúp First làm đồ ăn, anh mới phát hiện ra mình quên béng điện thoại đã được kết nối.

"Anh Tik, xin lỗi, có chuyện gì vậy?"

"Ôi! Ja, cuối cùng thì cậu cũng trả lời điện thoại."

"Xin lỗi anh."

"Ôi, không sao đâu, anh chỉ muốn cậu chuẩn bị thôi. Tối nay có buổi tiệc từ thiện, anh giúp cậu kiếm một suất."

Ja do dự một lúc.

"Anh Tik, để lát nữa em quyết định có đi hay không được không?"

"Sao vậy? Anh không nghĩ hôm nay cậu có lịch trình gì khác!"

"Anh Tik, em cần bàn chuyện này với cậu nhóc nhà em đã."

"Hả? ? ?"

Tik ở đầu bên kia điện thoại có vẻ bối rối, lịch trình của Ja không phải do y sắp xếp sao? Tại sao lại còn cần sự đồng ý của người khác?

Có ai có thể vượt qua cả người đại diện là y sao?

"Anh Tik, em sẽ trả lời anh sau."

Ja nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng ngủ, nhanh chóng cúp điện thoại rồi đi vào. Anh sợ First tỉnh lại mà không nhìn thấy anh thì lại nổi cáu.

May mắn thay, thời gian gọi điện thoại cũng không ngăn cản việc anh nấu cháo.

Ja mở cửa phòng ngủ liền thấy First bước ra từ phòng tắm.

"Sao tỉnh dậy lại tự mình rời giường mà không gọi anh? Chân em ổn chứ?"

Ja vừa nói vừa lấy chiếc khăn từ tay First và giúp cậu lau tóc.

"Xin lỗi."

Âm thanh rầu rĩ của First truyền vào tai Ja.

"Sao lại nói xin lỗi?"

"Đáng lẽ tôi không nên mất bình tĩnh như thế tối qua."

Khi Ja nghe First nhắc đến chuyện xảy ra tối qua, anh liền ngồi xuống trước mặt First, nhẹ nhàng nhìn First.

"First, sau này dù em có tức giận đến đâu, cũng đừng làm tổn thương mình, được không? Nếu anh chọc giận em, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, chỉ cần đừng làm tổn thương mình như tối qua."

Ja nắm lấy tay First và hôn nhẹ lên mu bàn tay First.

"Hứa với anh nhé, được không? Đừng làm anh đau lòng."

First ngậm chặt răng hàm, bất đắc dĩ ừ một tiếng.

Ja mỉm cười đứng dậy, chạm vào mái tóc còn ẩm của First.

"Ngoan quá."

"Vừa rồi ai gọi điện cho anh?"

First nhịn không thắc mắc được một hồi rồi cuối cùng vẫn không nhịn được nữa.

"Là anh Tik."

"Có công việc?"

"Ừm, anh ấy muốn anh đi dự bữa tiệc từ thiện tối nay."

"Ừm."

"Không sao đâu, anh không đi cũng được, anh sẽ ở nhà với em."

"Anh đi đi."

"First! ! ! !"

Ja vẫn chưa quên lần trước First yêu cầu anh đi làm với tâm thế rất bình tĩnh. Sau đó cậu bắt đầu biến mất, dù có tìm kiếm thế nào cũng không thể tìm thấy cậu.

"Gọi lại cho người đại diện của anh đi! Nói với anh ấy rằng anh sẽ đi."

"Anh không đi, anh ở nhà với em."

First thở dài và chạm vào mặt Ja.

"Vậy hai ta cùng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top