Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(25)

Xe dừng ở tầng dưới, First xuống xe trước, Ja đi theo sau First, hai người im lặng lên lầu.

Suốt chặng đường, Ja luôn nghĩ tại sao First lại tin tưởng người đó đến vậy và hắn đã làm gì khiến First bắt đầu tránh mặt anh.

Tiếng mở cửa cắt đứt dòng suy nghĩ của Ja.

Ja giữ chặt First đang chuẩn bị bước vào cửa, cẩn thận mở miệng.

"Không phải anh đã nói sẽ nấu cơm cho em khi mình về sao?"

First không biết phải nói gì nữa, chỉ cúi đầu xuống.

Ja kìm nén những cảm xúc đang dâng trào và mạnh mẽ đè xuống ham muốn bạo ngược trong lòng.

Anh rất muốn biết về Ark, chỉ cần nghĩ đến cảnh Ark kéo First chạy ở sân bay, Ja cả người trở nên cáu kỉnh và muốn làm gì đó.

Nhưng anh không thể làm được điều này, anh sợ sẽ khiến First sợ hãi, khiến First càng ngày càng xa anh.

"First, anh giúp em nấu cơm. Buổi tối em chưa ăn gì phải không?"

First không ngẩng đầu lên mà chỉ ừm nhẹ một tiếng rồi bước về nhà.

"First? ?"

Ja bướng bỉnh giữ chặt tay First.

"Tôi về nhà tắm rồi thay quần áo."

"Anh có đồ vệ sinh cá nhân của em ở đó."

"Ja, tôi muốn ở nhà tôi được không?"

"Vậy em chắc chắn sẽ lại qua bên anh phải không? First."

"Ừm."

First trầm giọng trả lời, thoát khỏi tay Ja, bước vào nhà rồi đóng cửa lại trước mặt Ja.

Ja nhìn vào cánh cửa trước mặt, màu đen trong mắt anh dày đặc đến mức gần như tràn ra khỏi mắt anh.

Ja buộc mình phải nhấc chân về nhà, nhanh chóng vào phòng ngủ, lấy thuốc đã để đó lâu ngày rồi trực tiếp nuốt vào.

Ja nhắm mắt lại và cố gắng kiểm soát cảm xúc của mình dưới sự kiểm soát của thuốc.

Khi Ja mở mắt ra lần nữa, chúng lại trong trẻo, ngoại trừ thỉnh thoảng có vệt đen mờ xẹt qua.

Ja trước tiên đặt chiếc bánh thành phẩm mà anh đã làm trước đó vào lò nướng, sau đó hấp nóng cơm rồi vào phòng tắm tắm rửa nhanh.

Anh vừa tắm vừa suy nghĩ xem trong tủ lạnh ở nhà có những món ăn gì, may mắn là khi nấu ăn đều chuẩn bị theo khẩu vị của First.

First đứng dưới vòi sen, ngẩng cao đầu đón dòng nước lạnh từ trên cao đổ xuống mạnh mẽ.

First luôn biết rằng tính chiếm hữu của mình đối với Ja là không bình thường, thậm chí đôi khi cậu còn có những suy nghĩ có thể làm tổn thương Ja.

Chuyện tối nay xảy ra, nếu không có đạo diễn Pan đến ngăn cản thì mọi chuyện đã vượt quá tầm tay rồi.

First không muốn Ja chú ý đến người khác và càng không thể chấp nhận bất kỳ tiếp xúc thân mật nào giữa Ja với những người khác.

Khi Ja bị người khác chạm vào sẽ khiến First cảm thấy ô uế và bẩn thỉu.

Đó là lý do tại sao cậu muốn vứt chiếc áo khoác đi.

First biết điều này là không bình thường.

First không muốn để những cảm xúc đen tối điều khiển mình, đồng thời cậu cũng sợ thực sự làm điều gì đó tổn thương Ja nên đã trốn về nhà.

Cho bản thân thời gian để bình tĩnh lại.

Dù nghĩ vậy nhưng ngọn lửa trong lòng First vẫn đang từng chút một bốc lên.

First hổn hển chỉnh nước cho mát một chút.

Ja đã nấu xong tất cả các món ăn, nhưng vẫn không thấy First tới. Ja nhìn cánh cửa phòng đang mở của mình, ánh sáng trong mắt anh dần dần tối đi.

Ja gõ cửa phòng First, nhưng hồi lâu không có ai trả lời. Ja do dự, sau đó nhập mật mã rồi bước vào.

"First? ?"

Ja nhẹ giọng gọi.

Ja không nghe thấy tiếng trả lời, chậm rãi mở cửa phòng ngủ xem First có mệt quá nên ngủ quên không.

Sàn phòng ngủ vương vãi quần áo First mặc hôm nay. Ja nhìn xuống chiếc nhẫn First đeo trên tay đã bị ném vào giữa đống trang sức đôi ở dưới chân.

Ja cúi xuống nhặt nó lên, nhìn những vết xước trên đó, anh không thể tưởng tượng được chủ nhân của nó đã ném nó mạnh đến mức nào.

Ja nghe tiếng nước từ phòng tắm phát ra, lặng lẽ thu dọn quần áo trên sàn, rồi đi vòng quanh phòng vài lần mới tìm thấy hết đồ trang sức.

Nhưng mỗi món trang sức đều có mức độ hư hại khác nhau và chiếc vòng cổ đã bị cắt trực tiếp ở giữa.

"Cạch! !"

First từ phòng tắm bước ra.

Ja đau đớn đặt món trang sức lên bàn rồi bước nhanh đến bên cạnh First.

Lấy chiếc khăn tắm trên cổ First, Ja cảm thấy hơi lạnh tràn ra từ phòng tắm. Anh đặt tay lên vai First với vẻ hoài nghi.

"First! ! ! !"

Luồng khí mát lạnh từ lòng bàn tay truyền đến cho Ja biết rằng cảm giác của anh không sai. First tắm nước lạnh, hơn nữa còn tắm rất lâu.

Ja bình tĩnh kéo First, bắt cậu ngồi lên giường tựa lưng vào giường, rồi kéo chăn bông quấn chặt lấy cậu.

Rồi anh thất tha thất thểu chạy vào phòng tắm tìm máy sấy.

Ngay khi Ja bật máy sấy tóc lên, First liền quay đầu né tránh.

Ja ôm đầu First vào lồng ngực.

"First, ngoan một chút, nhất định phải dùng khí nóng sấy khô, nếu không sẽ bị cảm lạnh."

Ja vừa dỗ dành First vừa sấy tóc cho First nhanh chóng và nhẹ nhàng.

Sau khi chắc chắn rằng tóc đã khô hẳn, Ja mới tắt máy sấy tóc.

First nằm xuống giường.

"Anh đi đi, tôi buồn ngủ! !"

Ja luống cuống đứng cạnh giường First và buồn bã nói.

"Anh đã chuẩn bị bữa ăn và nướng một chiếc bánh nhỏ cho em. Chúng ta ăn một ít được không?"

Nhưng First lại kéo chăn lên trùm đầu.

"First? ?"

"First~~~~"

"Ja, anh đi về trước được không?"

Âm thanh của First bị bóp nghẹt từ bên trong chăn.

Ja hoảng loạn ôm lấy First.

"First, đừng đuổi anh đi, làm ơn! !"

Nhưng First chỉ di chuyển ở trong chăn.

"Ja, tôi xin anh, anh quay về trước đi."

"First, anh sẽ không ngủ được. Anh chắc chắn sẽ không ngủ được."

Lần này First phớt lờ Ja và chỉ im lặng nhấn mạnh quyết tâm để Ja rời đi.

Ja đợi rất lâu, biết First sẽ không cho mình ở lại nên ôm chặt người cậu vào lòng, vùi cả mặt vào chăn của First để hấp thụ mùi hương của First.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top