Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(32)

Làn gió mát buổi sáng tinh nghịch vuốt ve người đang say ngủ trên giường.

            Ánh mặt trời cũng tham gia góp vui, rõ ràng là muốn quấy rầy cho người tỉnh dậy.

            First cuối cùng cũng không chịu nổi sự quấy rầy, bất mãn càu nhàu hai tiếng, còn chưa kịp tỉnh ngủ đã bắt đầu gọi người.

            "Ja~~"

            Đợi một lúc không nhận được câu trả lời, First cau mày mở to mắt, hơi cao giọng.

            "Ja~~!"

            Ja đang bận rộn trong bếp nghe thấy tiếng gọi, lập tức đặt thìa trên tay xuống, vặn nhỏ lửa, bưng món súp giải rượu để ở một bên rồi bước vào phòng ngủ.

            "Em tỉnh rồi à? Có đau đầu không?"

            Ja ngồi ở mép giường nhìn First đang cau mày nép mình trong chăn.

            "Ô ~ ừm ~ đau ~~"

            "Biết đau là tốt rồi, lần sau sẽ không uống nhiều như vậy nữa."

            "Vậy sao tối qua không thấy anh xót tôi."

            First trừng mắt nhìn Ja, bĩu môi giận dữ.

            Ja xấu hổ sờ mũi.

            "Nào, ngoan, để anh đỡ em dậy uống súp giải rượu."

            "Không muốn ~~"

            "First~! !"

            "Tôi không muốn ~~ tôi không thích hương vị đó."

            "Em có thể thử một chút được không? Cái này anh mới học được."

            First liếc nhìn màu sắc quả thực khác với món súp giải rượu thường ngày, sau đó đưa tay về phía Ja đang ngồi bên giường.

            "Kéo tôi dậy!"

            "Được, rất vui được phục vụ em."

            First ngạo kiều hừ một tiếng

            "Tôi phải đánh răng!"

            "Được, cần anh ôm em qua đó không?"

            First cười tủm tỉm gật đầu, rồi dang rộng vòng tay, chờ phương tiện vận chuyển hình người của mình.

            Ja rất thích sự phụ thuộc của First vào anh, anh muốn chiều chuộng First để cậu dù một khắc cũng không muốn rời xa anh.

            "Úi! Ja, chậm một chút, tôi đau đầu!"

            Ja lập tức đi chậm lại, giọng nói tràn ngập sự đau lòng.

            "First, lần sau đừng uống nhiều như vậy nữa nhé?"

            Ja thấy First đang không thoải mái một chút nào.

            First vòng hai tay quanh cổ Ja, tựa đầu vào vai Ja rồi ừ một tiếng khe khẽ như một con mèo lười.

            Ja để First ngồi lên chiếc ghế đẩu anh đã chuẩn bị sẵn trong phòng tắm, lấy bàn chải đánh răng và lắc lắc về phía First.

            First ngoan ngoãn nghe lời mở miệng to.

            First nhìn Ja đang cẩn thận đánh răng giúp mình, có vẻ như sau khi Ja chuyển vào đây, hai tay của cậu ngày càng trở nên vô dụng rồi.

            "Ja!"

            First bắt đầu nói chuyện trong khi miệng đầy bọt, Ja dở khóc dở cười đưa tay lên cằm First để giúp cậu hứng bọt vừa rơi ra.

            "Có gì lát nữa nói không được sao?"

            First như thể cố ý mở miệng to hơn để nói.

            "Ja, tay tôi hình như vô dụng rồi."

            "Sao lại vô dụng được? Còn phải dùng để ôm anh mà!"

            "Anh luôn giỏi tán tỉnh thế này à?"

            "Không có, trong lòng anh nghĩ như vậy thật."

            Ja cảm thấy mình chưa bao giờ là người có thể nói chuyện ngọt ngào, anh luôn cảm thấy mọi việc nên thể hiện qua hành động hơn là lời nói.

            Nhưng với First, anh lại cứ tự nhiên nói ra những lời như vậy.

            "Chúng ta đánh răng xong rồi tiếp tục trò chuyện nhé?"

            Ja cười khổ nhìn bọt xốp trên tay, nhắc nhở First

            "First, uống cái này đi. Anh đang nấu cháo trong bếp, để anh đi xem."

            Ja đặt First lên giường rồi đưa cho cậu món súp giải rượu.

            "Tôi không được uống ở ngoài à?"

            "Được nha! Em muốn ra ngoài?"

            First gật đầu, cậu thích nhìn bộ dáng bận rộn của Ja ở nhà mình.

            "Vậy em giữ cho chắc."

            Ja nói xong liền bế First đặt lên người mình.

            "Ahahaha ~~Ja~~ tôi tự đi được"

            "Anh thích ôm em, không được sao?"

            First một tay cầm bát, một tay ôm cổ Ja. Hai chân lủng lẳng sau lưng Ja.

            "Hai chân của tôi bây giờ cũng vô dụng rồi"

            Ja cười xấu xa vỗ mông First.

            "Sao có thể vô dụng được? Vẫn dùng được tốt lắm."

            First nghĩ đến cảnh tối qua liền cảm thấy xấu hổ, cậu lấy tay cào gáy Ja.

            "Anh đừng nói chuyện trắng trợn vậy được không?"

            "Vậy em tính khi nào mới bằng lòng anh?"

            Có sự mong đợi trong giọng nói của Ja. Anh hy vọng cậu nhóc của anh có thể trở thành bạn trai của anh.

            "Anh mong chờ lắm phải không?"

            Giọng nói mang theo ý cười của First nhẹ nhàng hỏi bên tai Ja.

            Nửa người Ja đã tê dại, phải dùng hết sức lực mới có thể phát ra một tiếng "ừm" trầm thấp từ trong cổ họng.

            "Vậy em bằng lòng!"

            "First? ? ? ?"

            Ja bàng hoàng nhìn First với ánh mắt tràn ngập vẻ hoài nghi.

            First vỗ nhẹ Ja, ra hiệu đặt cậu xuống, rồi bỏ chiếc bát trên tay cậu ra

            "First? ?"

            Ja thận trọng nhìn từng hành động của First, sợ rằng điều anh vừa nghe chỉ là ảo giác.

            First đứng trước mặt Ja, sau đó vòng tay qua eo Ja và hôn ngực trái của Ja qua một lớp quần áo.

            "Bạn trai, chào anh! !"

            Ja cảm thấy thế giới đột nhiên trở nên tươi sáng và lấp lánh, trong lòng anh có cảm giác nước mắt sắp trào ra từ khóe mắt.

            Ja kéo First, ôm cậu chặt cứng trong lòng

            "Bạn trai, chào em"

            Nước mắt còn chưa kịp trào ra khỏi khóe mắt thì giọng nói đã thể hiện rõ niềm hạnh phúc trước rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top