Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(42)

First nhìn từ bàn tay nổi gân xanh trên vô lăng của Ja đến khóe miệng nhếch lên của Ja.

"Ja, muốn nói gì với em không?"

Ja chỉ nhìn chiếc xe trước mặt và cố gắng kìm nén ý muốn hất chiếc xe trước mặt đi. Nhưng đôi tay cầm vô lăng lại dùng sức hơn, như muốn bẻ gãy nó.

"Ja~"

Ngay khi First đặt nhẹ tay lên cánh tay của Ja, Ja đã vung mạnh và trực tiếp hất văng sự đụng chạm của First.

Ja mê man một lúc sau khi hất tay cậu ra.

First thở dài một hơi.

"Ja, anh tấp xe vào lề đường đi! Anh không thích hợp để lái xe trong tình trạng này."

"Anh có thể"

"Anh không thể! Ja"

Mắt Ja đỏ bừng, anh liếc nhìn First rồi thô lỗ đem xe phanh "kít" một tiếng, đỗ vào lề đường, tắt máy.

First bị phanh khẩn cấp quăng về phía trước, nếu không có dây an toàn, First tin rằng mình đã có thể bay ra ngoài.

First bị dây an toàn siết thẳng vào người, chỉ có thể phát ra tiếng "ách".

Ja sững sờ nhìn First, không biết hôm nay mình bị sao? Có chút không thể kiểm soát được tâm trạng của mình.

First vừa rồi muốn đưa Ja rời đi sớm hơn mình một chút. Như thể nhận ra điều gì đó, cậu cúi đầu mở hộp đựng đồ ở ghế phụ.

Ja hoảng sợ đè tay First, giọng nói cũng có chút hoảng sợ.

"First~"

"Buông tay!"

Ja sợ nhất là First thể hiện biểu cảm như vậy với anh, bởi vì vẻ mặt của First nói với anh rằng đừng ngăn cản cậu, và việc ngăn cản cậu cũng vô ích.

Ngay khi Ja buông tay First ra, First nhanh chóng mở hộp chứa đồ và lấy túi thuốc ra.

"Uống mấy lần rồi?"

First không nhận ra giọng mình đang run rẩy.

"Em hỏi anh, uống mấy lần rồi?"

Ja tránh ánh mắt của First và nhẹ nhàng thì thầm

"Anh chỉ uống một lần thôi"

Nghe Ja nói anh đã uống một lần, tâm trạng hung hãn của First dịu đi trong giây lát. Nhưng khi nghĩ đến tin tức Ark gửi cho mình, tâm trạng cậu vừa nguôi ngoai lại trở nên không thể kiểm soát được.

First tháo dây an toàn và trực tiếp đóng sầm cửa để ra khỏi xe.

Cậu tạm thời phải tránh xa người này, nếu không sẽ nảy sinh ý định đánh chết anh.

Ja hoảng sợ khi nhìn thấy First rời đi.

"First, em đi đâu vậy?"

Khi Ja xuống xe, anh không quên cầm theo khẩu trang và mũ cho First, vừa giúp First đeo vừa nhìn cậu bằng ánh mắt đáng thương.

First nhìn bộ dáng của Ja, trong lòng có chút bất lực. Cậu biết Ja quan tâm đến mình, nên dù anh không đồng ý cũng không muốn bác bỏ quyết định của cậu.

First chỉ sững người nhìn Ja, sau đó nắm lấy tay Ja và đặt anh vào ghế phụ với vẻ đầu hàng.

First đi vòng quanh xe, ngồi vào ghế lái, nổ máy với vẻ mặt vô cảm.

"Chúng ta về nhà nói sau"

Ja nghe lời thắt dây an toàn như một đứa trẻ, ngoan ngoãn gật đầu. Chỉ cần First không rời xa anh thì mọi chuyện đều ổn.

First trực tiếp ném mũ, khẩu trang và túi thuốc lên bàn. Ja lặng lẽ bước tới treo khẩu trang và mũ lên.

First nhìn vào Ja đang tỏ ra thận trọng

"Ja! !"

"Ừm? ? ?"

"Em đã bảo anh đừng dùng thuốc đó nữa mà?"

Ja bước từng bước nhỏ để đến gần First, giống như một chú chó lớn sắp bị chủ bỏ rơi.

"Anh cảm thấy mình có chút phát bệnh, sợ không kiềm chế được bản thân."

"Vậy sau khi uống thuốc này anh có kiểm soát được không?"

First không tin Ja không có cảm giác gì.

Ja cúi đầu, anh cảm thấy lần này quả thực khác hẳn lần trước. Lần này anh không những không bình tĩnh lại sau khi uống thuốc mà còn tỏ ra cáu kỉnh hơn.

Khi nghĩ đến việc mình muốn tông vào chiếc xe phía trước như thế nào và First lại đang ở trong xe của mình, Ja chợt toát mồ hôi lạnh.

Ja nhìn First với vẻ sợ hãi.

Anh thậm chí không dám tưởng tượng việc cậu nhóc của anh bị thương vì anh.

First nhìn Ja đang sợ hãi, nắm lấy tay anh đẩy anh xuống ghế sofa, sau đó nằm trong vòng tay của Ja.

"Đừng sợ, có em ở đây rồi"

Ja cúi đầu nhìn First với vẻ xin lỗi.

"Anh xin lỗi"

"Anh không cần phải xin lỗi, dù sao cũng là em chọc anh trước."

"First, vừa rồi anh suýt mất em phải không?"

First ôm lấy eo Ja.

"Anh sẽ không bao giờ mất em. Em sẽ luôn ở bên anh."

Ja hôn lên tóc First, cả trái tim anh tràn ngập hình ảnh cậu nhóc của mình.

"Ja~~~~~"

"Ơi? ?"

"Tại sao không từ chối?"

Thân thể Ja nhất thời cứng đờ, anh không ngờ rằng First lại biết, chẳng lẽ First muốn mình từ chối sao?

"Ja, nếu anh không muốn em thử vai, anh chỉ cần nói thẳng là anh không muốn em làm việc này."

First không đợi Ja trả lời và tiếp tục tự mình nói.

"Chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời. Em không muốn anh vì em mà làm đau chính mình."

"Hơn nữa anh rõ ràng không muốn em có cảnh thân mật với người khác, nhưng lại không ngăn cản, em có thể hiểu đó là do anh không thích em đến mức đó không?"

"First, First, anh thích em, em biết mà, anh yêu em, đừng nghi ngờ anh."

"Em cũng không muốn nghi ngờ anh."

"Đừng nghi ngờ, đừng bao giờ nghi ngờ."

"Vậy anh có muốn đóng một bộ phim của riêng hai ta với em không?"

"Sẵn lòng, rất sẵn lòng, nhưng chẳng phải em đã quyết định đi thử vai rồi sao?"

First khinh bỉ không nói gì.

"Vậy cái chức sếp này của em chỉ là vật trang trí thôi sao?"

"Vậy anh có thể hiểu là em cố ý làm vậy trong cuộc họp không?"

"Ừm! Không cần nói rõ ràng như vậy!"

"Vậy, cậu nhóc thân mến của anh, anh phải trừng phạt em như thế nào đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top