Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(46)

Mặc dù First vẫn cảm thấy mình không muốn rời giường chút nào, nhưng âm thanh phản kháng từ trong bụng cậu khiến First không thể chìm vào giấc ngủ được nữa.

First đưa tay chạm vào vị trí bên cạnh của Ja, độ ấm dấu vết cho cậu biết, Ja đã đứng dậy được một lúc rồi.

"Ja~~~"

First giật mình vì thanh âm của chính mình. Lần đầu tiên hai người ở cùng nhau cũng đâu thấy giọng nói của mình bị biến thành dạng thế này.

Lần này thật sự có chút quá đáng.

Cảm giác toàn thân bủn rủn vô lực khiến First từ bỏ ý định đứng dậy đi tìm cốc nước mà chỉ nằm đó ngơ ngác chờ thủ phạm phát hiện mình đã tỉnh lại. Ja đang nấu cháo trong bếp nhưng lỗ tai vẫn chú ý đến động tĩnh trong phòng ngủ, sợ cậu nhóc của mình tỉnh dậy và cần thứ gì đó mà lại không thấy mình.

Ja mơ hồ nghe thấy trong phòng ngủ có tiếng gì đó. Anh nhanh chóng tắt bếp, cầm cốc nước ấm bên cạnh rồi bước nhanh vào phòng ngủ.

Ja nhìn First không phản ứng trên giường, tưởng cậu vẫn đang ngủ, vô thức bước nhẹ, đặt nước lên bàn cạnh giường ngủ, cúi đầu lo lắng nhìn First.

Ja biết lần này mình đã đi quá xa.

Mọi sự tự chủ của anh đều vô ích trước một First quyến rũ như vậy. Đặc biệt là khi First mặc như một con mèo con, Ja cảm thấy rằng anh yêu cậu như thế nào cũng không đủ.

"Ja, tốt nhất anh nên rút lại suy nghĩ của mình đi"

First mở mắt ra. Cậu đã nhìn thấy trong mắt Ja hiện lên một tia dục vọng. Cậu không quan tâm đến cơn đau và giọng đang khàn của mình nữa mà đang sợ hãi đến mức phải nhanh chóng lên tiếng để ngăn chặn suy nghĩ của Ja.

Xem ra sau này cậu nhất định phải tăng cường rèn luyện thể chất. Mặc dù lúc đó cậu thực sự rất thoải mái, nhưng sau đó thân thể kiệt sức cũng thực sự mệt mỏi.

Điều đáng sợ hơn nữa là cậu vẫn phải tham gia buổi thử vai của đạo diễn Pan, dù chỉ trong một khoảng thời gian. Nếu để Ja tiếp tục làm vậy, First chắc chắn mình sẽ lỡ hẹn.

"Bảo bối, em tỉnh rồi à? Có thấy khó chịu ở đâu không?"

Ja cảm thấy vô cùng chột dạ khi hỏi câu này.

First trợn trắng mắt hung hăng liếc Ja một cái.

"Anh... đã... nói"

Cảm giác xé rách trong thanh âm càng nghiêm trọng hơn bởi vì câu nói vừa rồi. First chỉ nói được ba từ, mỗi từ một chút.

Ja đau lòng quỳ gối xuống sàn, đặt ống hút vào cốc nước đã được đun ấm rồi đưa nước vào miệng First.

"Ngoan, tạm thời không nói nữa, uống chút nước nào"

First ngạo kiều cầm cốc tu một hơi sạch, lúc này cậu mới cảm thấy như được sống lại.

Ja đau lòng đưa tay sờ cổ họng First, cảm thấy vừa đau lòng vừa tội lỗi.

"Đều là lỗi của anh, anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra"

First hướng về phía Ja cọ cọ.

"Em không sao"

May mắn thay, giọng nói của cậu đã tốt hơn một chút nhờ cốc nước vừa rồi. First không muốn Ja cảm thấy áy náy vì những điều này.

"Vẫn nên đi kiểm tra đi! Anh sợ làm em bị thương!"

Ja vẫn lo lắng. Anh biết kích cỡ của mình nên không có gì ngạc nhiên nếu First bị thương.

Sau hưng phấn vẫn nên đi khám bác sĩ để cảm thấy yên tâm hơn.

First cắn răng đứng dậy, nhào vào vòng tay đang hoang mang rối loạn của Ja, tựa vào vai Ja thở dài mãn nguyện, rồi mới chậm rãi nói.

"Không cần đâu, em ổn mà"

Ja đứng dậy ngồi lên giường, ôm First ngồi trên đùi.

"Ngoan, đi kiểm tra thử cho anh yên tâm."

"Thật sự không cần thiết. Chẳng lẽ em còn không rõ tình huống của mình sao?"

First thấy Ja vẫn không muốn bỏ cuộc, nhẹ nhàng để mình ngã vào vòng tay của Ja.

"Anh trai! !"

First bắt đầu làm nũng.

Ja được gọi là "anh trai" liền ngay lập tức đứng nghiêm cúi rạp mình.

First chỉ khi muốn được dỗ dành hoặc khi muốn dụ dỗ mình mới sẵn sàng gọi như thế này.

"Bảo bối, nói cho anh nghe có chuyện gì nào?"

Ja không nhận ra giọng nói của mình cưng chiều đến mức nào, bao nhiêu giá cũng bay hết.

"Em đói~"

Bụng của First cũng rất phối hợp mà réo lên đáp lại.

Ja đưa tay nhẹ nhàng xoa bụng First.

"Anh nấu cháo rồi, để anh bưng tới"

"Em phải đánh răng đã"

First không cảm thấy xấu hổ chút nào.

"Được, chúng ta đi đánh răng trước!"

"Nhưng em không còn sức nữa!"

First nhìn Ja tủi thân. First thích nhẹ nhàng bám dính vào Ja, thích nhìn Ja bận rộn vì mình, cả người chỉ vây quanh mình, ánh mắt chỉ dành cho mình.

"Sao anh có thể để cậu nhóc của anh phải lo lắng về những chuyện này được?"

Ja bế cậu lên như bế em bé, rồi hôn cậu một cách âu yếm.

"Bây giờ là lúc để anh thể hiện thân phận bạn trai của mình."

Ja chăm sóc cậu nhóc của mình thật chu đáo rồi nhẹ nhàng đặt First lên giường.

"Em đói bụng!"

First điều chỉnh lại tư thế ngồi, cậu không hiểu tại sao Ja lại đặt mình lên giường, cậu đã đói lắm rồi!

Ja điều chỉnh lại tư thế của First cho thoải mái rồi nhẹ nhàng vuốt tóc First.

"Em có chắc ngồi ghế nhà mình sẽ không khiến em khó chịu?"

Trong giọng nói có chút dè chừng.

First thở phì phì vỗ Ja một cái, tức giận than phiền.

"Anh còn dám cười?"

"Được rồi được rồi, anh không cười nữa, đợi anh một chút anh sẽ mang cháo vào."

"A? Ăn trên giường sao?"

First nghĩ đến việc ăn trên giường là cảm thấy khó chịu. Mặc dù không mắc bệnh sạch sẽ nhưng cậu thực sự không thể chấp nhận việc ăn trên giường.

"Ja, mình ăn ở bàn ăn đi! Ăn trên giường bẩn lắm."

Ja nhìn First đang cau mày, biết cậu thật sự không thể chấp nhận việc ăn trên giường.

"Vậy mình ăn ở trước ghế sofa nhé?"

First vội vàng gật đầu, chỉ cần không ăn trên giường, cậu ngồi ở chỗ nào cũng đều không có ý kiến.

Thấy First đồng ý, Ja lấy từ trong tủ ra một chiếc chăn bông, gấp lại trên ghế sofa, thử độ mềm mại rồi mới ôm First qua.

"Anh nghĩ khi nào có thời gian thì mình thay ghế sofa đi"

"Hả? Chiếc ghế sofa em chọn rất thoải mái!"

Ja đặt First lên ghế.

"Tốt hơn là nên ngồi ở một nơi mềm mại hơn"

Phản ứng lại là khuôn mặt đỏ bừng của First. Cậu giật lấy chiếc gối và ném vào Ja.

"Anh dám động vào ghế của bổn thiếu gia thử xem"

Ja đỡ được chiếc gối và nhẹ nhàng đặt nó lên ghế sofa.

"Vậy đặt nó ở phòng bên cạnh đi, cho em có cảm giác mới mẻ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top