Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(47)

Ngay từ khi First quyết định đi thử giọng, mặt của Ja như được đóng thêm một cái khuôn màu đen tuyền vào đó. Phải nghĩ rằng đó là công việc của First thì anh mới không buộc cậu ở nhà.

May mắn thay, Ja quyết định cùng First hoàn thành bộ phim truyền hình vì thấy họ đang thử vai các diễn viên khác.

Khi First thông báo quyết định này trên điện thoại, Ja có thể nghe thấy tiếng hét điên cuồng chói tai của tác giả từ bên cạnh.

Ja vừa lái xe vừa để ý đến First, người đã ngủ quên trên ghế phó lái bên cạnh.

First cuộn tròn trên ghế như một em bé ngoan. Khi mới lên xe, cậu sống chết không chịu ngồi ở phía sau. Bây giờ thấy cậu cuộn tròn trên ghế nên Ja lo lắng cậu sẽ cảm thấy không thoải mái.

Nhưng nhìn xuống vạt áo bị nắm chặt của mình, Ja cảm thấy tốt hơn là First nên ngủ ở đây.

Cậu đang chít chít bé xíu như bảo bảo và luôn cần anh ở bên cạnh.

Ja không khỏi dùng tay còn lại nhẹ nhàng xoa đầu First, sao em ấy lại đáng yêu như vậy? Anh thực sự thấy yêu cậu thế nào cũng không đủ.

"Lái xe tử tế đi"

Giọng của First nghe có vẻ ngái ngủ. Tuy nói vậy nhưng đầu cậu lại càng nghiêng về phía tay Ja nhiều hơn.

"Anh đánh thức em à?"

"Không, em không dám ngủ quá sâu."

"Em biết là anh sẽ đánh thức em mà."

"Ừm, dù sao thì em cũng phải mất chút thời gian mới tỉnh ngủ được."

First nói xong thì buông tay đang nắm góc áo của Ja, chật vật ngồi dậy.

Khi đèn đỏ sáng, Ja lập tức nghiêng người giúp First chỉnh lại chỗ ngồi, đưa cho First ly cà phê đã chuẩn bị trước đó và lo lắng hỏi

"Ngồi được không? Đặc biệt khó chịu phải không?"

First bất lực nhìn Ja đang lo lắng bên cạnh.

"Anh có thể ngừng xác nhận vấn đề này mọi lúc được không?"

"Anh sợ em cảm thấy không thoải mái."

First đặt chiếc cốc trên tay xuống và nắm lấy tay Ja bằng cả hai tay.

"Em ổn, đừng lo lắng. Được chứ? Nếu anh cảm thấy thực sự có lỗi thì lần sau~~~~"

"Không được~~ Không phải em nói em cũng thích sao?"

Ja trực tiếp ngắt lời First. Đùa chứ, mãi mới phát hiện First có thể chịu đựng được, nên tất nhiên anh phải dốc hết sức lực rồi.

First thấy Ja đang sốt ruột thì liền cười lớn.

"Ừm, em cũng rất thích, nhưng khi có công việc, anh có thể kiềm chế một chút được không?"

"Được, anh sẽ cố gắng hết sức."

First bỏ cuộc. Vẫn là mình nên tập thể dục chăm chỉ!

"Được rồi, đèn xanh rồi, anh lái xe cẩn thận nhé."

Tác giả kịch bản nhìn Ja và First cùng nhau bước vào, hưng phấn đến mức suýt chút nữa nổ tung tại chỗ.

Tok ngay lập tức trấn áp tác giả sắp phát điên.

"Bình tĩnh bình tĩnh, cô còn phải ở cùng bọn họ lâu dài, nên cơ hội gặp được bọn họ sẽ có rất nhiều."

"Chị Tok, không ngờ ảnh đế First lại đi cùng với Ja, a a a, fans CP chúng em có thể ăn mừng năm mới rồi"

Tok buồn cười nhìn người đang sôi nổi cạnh mình. Tuy tâm tình bị cảm hóa một chút nhưng cô vẫn không thể đồng cảm với cô gái dễ thương này.

"Không phải First đã sớm công khai bản thân rồi sao? Tại sao em còn kích động như vậy?"

"Ô~~~~~ Chị không hiểu cảm giác khi đu CP là như thế nào đâu."

"Nhân tiện thì chị Tok, em lên chụp ảnh chung được không?"

First và Ja đến gần Tok, tò mò nhìn cô gái đang có chút phấn khích bị Tok kéo đi.

"Đây là tình huống gì vậy?"

Đây là lần đầu tiên First thấy có người dám nhảy như thế này bên cạnh Tok.

"Đây là fan CP của hai người. Đồng thời cũng là tác giả của kịch bản này."

"Xin chào, ảnh đế First. Xin chào Ja. Hai người thật là xứng đôi!"

Yaya nhìn hai người đang đứng trước mặt với đôi mắt sáng ngời. Ông trời ơi, xin hãy cứu cô ấy! Cô ấy sắp ngất rồi.

Hai người họ rất đẹp trai và rất xứng đôi!

Tại sao ảnh đế First đứng cạnh Ja lại trông nhỏ xinh và dễ thương đến vậy?

Yaya hưng phấn xoa hai tay vào nhau, ngứa tay đến mức muốn chụp ảnh rồi về nhà viết một bài văn ngắn.

"Không phải vừa nãy nói muốn chụp ảnh sao?"

Tok buồn cười nhìn Yaya vừa hào hứng vừa rụt rè bên cạnh.

"Em có thể chứ? ?"

Yaya hào hứng nhìn hai anh chàng đẹp trai đang đứng trước mặt mình.

Sau khi nhìn thấy hai người gật đầu, cô cuối cùng cũng không kiềm chế được mà hét lên "A a a a a a".

"Được rồi, đưa điện thoại của em đây. Chị chụp ảnh cho."

Tok nhanh chóng ngăn tiếng hét chói tai của Yaya lại. Tại sao đứa nhỏ này lại có giọng to như vậy?

Yaya lấy điện thoại ra với đôi tay run rẩy nhưng lại tránh bàn tay đưa ra của Tok.

"Em không muốn chụp ảnh à?"

"Dạ dạ."

"Đưa điện thoại cho chị, chị sẽ chụp ảnh cho."

"Không, không, không, em không xứng đáng đứng chung một bức ảnh với họ."

Vừa nói, Yaya vừa mở máy ảnh lên chụp một loạt. Yaya ngơ ngác nhìn mọi người rồi lúng túng nói.

"Tay em hơi mất kiểm soát"

First ngay lập tức bị Yaya chọc cười. Ja vốn đang tươi cười liền bước tới đứng giữa First và Yaya, không quên quay lại trừng mắt nhìn First.

Yaya nhìn Ja đang ghen, che miệng cười.

"Ja, em hiểu, em hiểu."

First đột nhiên cảm thấy rất thẹn thùng, liền vỗ nhẹ Ja từ phía sau để nhắc nhở anh đừng đi quá xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top