Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(50)

Đạo diễn Pan đặt kịch bản đã được chỉnh sửa trước mặt First.

"Cậu nhìn xem, tôi đã cố gắng chỉnh sửa nhiều nhất có thể, nhưng để đảm bảo thúc đẩy được yếu tố cảm xúc nên tôi không thể sửa được nữa."

First nhìn đạo diễn Pan cố ý tỏ ra bất bình, rồi cầm kịch bản trên bàn lên.

"Chú không cần bày ra vẻ mặt này với tôi. Sao chú lại bảo tôi xem kĩ kịch bản cũ?"

Đạo diễn Pan ngượng ngùng cười.

"Kịch bản gốc chỉ là để cậu hiểu được hướng đi của mối quan hệ giữa hai người và ~~~~~"

"Và? ?"

"Haha, cường độ của cảm xúc đó."

First thấy đạo diễn Pan đang ra sức giải thích nên không nói gì.

"Cảm ơn rất nhiều vì đã khiến những người không hiểu rõ lại nghĩ rằng công ty chúng tôi sắp đổi nghề sang làm phim chuyển thể."

"Đừng nói thế, chỉ cần đọc tiểu thuyết là biết tôi đã xóa bao nhiêu rồi mà"

"Chú thực sự có ý định chuyển sang làm phim chuyển thể à?"

First kinh ngạc nhìn đạo diễn Pan.

"Cậu có muốn không? Cậu mà muốn thì tôi quay liền. Đảm bảo một lần là nổi tiếng."

"Chú tha cho tôi đi!"

First thực sự không muốn đề cập đến vấn đề rối rắm này nữa.

"Nhưng nghiêm túc mà nói, hai cậu thực sự cần phải đọc tiểu thuyết. Việc hiểu các nhân vật sẽ rất hữu ích đấy."

First không thể ngừng nghĩ đến những món quà nhỏ mà Ja đã mua trên mạng sau khi đọc xong tiểu thuyết.

Nói hoa mỹ hơn thì đó là nhu cầu hiểu sâu hơn về các nhân vật trong kịch bản.

Nghĩ đến những món quà mà mình chưa thử, First cảm thấy mỗi một bộ phận trên cơ thể đều đặc biệt khó chịu.

Ja ngồi trên ghế sofa nhìn First đỏ mặt sau khi nghe thấy lời nói của đạo diễn Pan. Anh cảm thấy lời hứa hôm qua với First là hôm nay sẽ không chạm vào cậu đã bị phá vỡ.

Ja quyết định lấy điện thoại ra và xem qua lại các cảnh hôn ở các chương anh đã lưu, như vậy sẽ tốt hơn.

Vậy cũng có thể giúp anh chọn thêm vài bộ quần áo cho First, nhưng đáng tiếc là một vài bộ trong truyện lại không có sẵn ở ngoài.

"First? First?"

Đạo diễn Pan thắc mắc tại sao First lại ngây người ra sau khi y nói.

"Ừm? ?"

"Cậu nên xem qua kịch bản một lần. Bớt cái vẻ u ám đó đi rồi nói cho tôi biết. Bên này tôi sẽ đợi cậu đồng thuận."

First trực tiếp ném kịch bản về chỗ cũ.

"Chú biết rõ cái gì tôi có thể và không thể vượt qua mà. Nếu chú thấy OK rồi thì chúng ta bắt đầu quay phim đi!"

Đạo diễn Pan cũng không khách khí nữa. Y cũng biết kịch bản trước đó căn bản không thể quay được. Y chỉ muốn các diễn viên nhận thức được một chút. Bây giờ xem ra bọn họ sẽ dễ tiếp thu kịch bản này hơn.

"Vậy tôi sẽ sắp xếp nghi thức bấm máy."

Ngay khi Ja nhìn thấy đạo diễn Pan rời đi, anh lập tức đi đến chỗ First.

"Bảo bối?"

"Ừm? ? ? ?"

"Anh cần em giúp một việc"

"Có chuyện gì vậy?"

Ja mỉm cười đưa điện thoại cho First xem.

"Bảo bối, nhìn xem mình ưng cái nào đi"

First vừa nhìn vào trang mua sắm thì sắc mặt tối sầm lại, tức giận ném thẳng điện thoại vào ngực Ja.

"Cái gì em cũng không ưng"

Ja không để ý đến động tác của First. Anh nhanh chóng búng búng ngón tay.

"Không sao, chúng ta cứ mua hết đi, bảo bối thử rồi biết liền."

"Ja, hôm qua anh nói hôm nay sẽ không chạm vào em mà."

Ja há hốc mồm, nhưng nhìn vẻ mặt của First thì anh không dám nói nữa.

"Bảo bối~ ý anh không phải vậy, anh chỉ~"

Ja vừa nói vừa chột dạ, anh chỉ lo không chạm vào First đủ thôi. Nhưng nhìn khuôn mặt có điểm hốc hác của First, anh cũng không nói thêm gì nữa.

Có vẻ gần đây anh đã vắt kiệt sức của First.

Ja đau lòng đến gần First và đưa tay chạm nhẹ vào mặt First.

"Xin lỗi bảo bối"

First thả lỏng cơ thể và tiến đến gần người Ja.

"Đừng nói xin lỗi, em cũng thích mà, nhưng để em nghỉ ngơi hai ngày đã!"

"Anh xin lỗi, là anh không để ý đến cơ thể của em."

"Ja, em không sao, là do anh quá khỏe thôi!"

Ja nghe First khen ngợi mà lắc đầu bất lực. Cậu nhóc này luôn khiến đầu óc anh choáng váng bằng cách trêu chọc anh như vậy.

"Anh có thể hiểu là em đang khen ngợi anh không?"

"Không cần phải nghĩ vậy, em khen anh thật mà!"

Ja hiểu rằng First đang cố tình trêu chọc anh, nhưng anh thực sự không còn cách nào khác ngoài việc trừng phạt First bằng cách ôm chặt cậu.

"Bé hư"

First cười khúc khích, cậu thích khi Ja không thể làm gì cậu.

"Ja"

First ngồi thẳng dậy, duỗi tay ra và nhẹ nhàng gọi.

"Làm sao vậy?"

Ja tựa người vào bàn và khoanh tay trước ngực như thể anh cố tình không hiểu ý của First.

"Em muốn đến phòng nghỉ và ngủ một lát"

"Vậy em đi đi!"

First biết rằng Ja đang cố tình trả đũa cậu bằng việc đùa dai.

Cố tình đung đưa chân lên xuống, rồi vung cánh tay dang rộng qua lại, giọng làm nũng của cậu không thể mềm mại hơn được nữa.

"Ja~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top