Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(54)

Ja không ngờ First lại tức giận đến mức bắt anh phải ra ngoài.

Ja hoảng sợ tiến lên một bước để kéo First. First lùi lại một bước và đau lòng nhìn Ja.

"Ra ngoài! !"

"First! !"

"Em bảo anh ra ngoài."

First đột nhiên kích động tiến tới đẩy Ja ra ngoài. Ja sợ làm First bị thương nên không dám phản kháng, thành ra bị First đẩy ra khỏi phòng nghỉ.

Tổ phim nhìn nhau kinh ngạc, chưa kịp phản ứng với tiếng rống to của First, họ đã nhìn thấy vị cứu tinh Ja của mình bị đẩy ra ngoài.

Phải chăng điều này có nghĩa là họ sẽ tiếp tục duy trì trạng thái im lặng này đến hết cuộc đời?

Ja lo lắng đứng trước cửa, muốn đi vào nhưng lại sợ First sẽ tức giận hơn. Đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan thì mắt Ja sáng lên khi cánh cửa đột ngột mở ra.

Không phải là First đã tha thứ cho anh rồi chứ?

First đưa tay về phía Ja.

"Đưa chìa khóa xe cho em"

"First! !"

Ja oan ức kêu lên. Cậu nhóc của anh không thể chịu đựng được việc anh bị thế này nên chắc chắn anh sẽ được tha thứ.

Mặc dù điều này có chút đáng khinh nhưng Ja sợ First phớt lờ mình hơn tất thảy.

"Em đi đâu? Anh đưa em đi, được không?"

Ja rụt rè nắm lấy bàn tay mà First đưa ra.

"Không, đưa chìa khóa xe cho em!!"

First giãy tay mình ra.

Ja nhìn bàn tay còn lại của mình. Cảm xúc bạo ngược đã lâu không xuất hiện trong lòng giờ lại bắt đầu dần hiện lên.

Nhưng Ja liều mạng đè xuống, anh không thể dọa cục cưng của mình.

Ja tuyệt vọng đặt chìa khóa xe vào tay First.

First cầm lấy chìa khóa và bước ra ngoài.

"Đạo diễn Pan, tôi xin nghỉ phép. Nhờ chú thu xếp quay cảnh của người khác trước!"

First tuyệt nhiên không chú ý đến vẻ mặt của Ja ở phía sau.

First trong lúc đợi xe thì thấy Ja đang đứng sau lưng mình với vẻ mất mát. Cậu nghiến răng nghiến lợi. Dù sao mình cũng giấu thuốc đi rồi, Ja không thể uống được nữa.

Điều kinh khủng nhất là Ja lại dám mạo hiểm với chính cơ thể mình!

Lần này đối với anh hẳn là một bài học. Hai người ở bên nhau, có những chuyện có thể không nói, nhưng có những chuyện không thể giấu được.

First về nhà, thu dọn đồ đạc và vội vã rời đi.

Ja hồn bay phách lạc trở lại trường quay. Đạo diễn Pan nhìn bộ dạng của Ja mà bất lực thở dài. Khi hai người này tâm trạng tốt cũng có thể giết người trong bán kính 500 dặm rồi, mà khi hai người giận dỗi nhau, người trong bán kính 500 dặm cũng sẽ bị tổn thương do giá rét.

"Ja, cậu thì sao? Hôm nay cậu vẫn quay được chứ?"

Đạo diễn Pan chỉ có thể vỗ vai Ja an ủi. Tính khí nóng nảy của First cũng chỉ có Ja chịu đựng được.

Ja mờ mịt ngẩng đầu nhìn đạo diễn. Anh không muốn trì hoãn công việc của mọi người, nhưng hiện tại toàn bộ sức lực đều dùng để đè nén cảm xúc.

"Nếu không thì tôi đành phải quay cảnh của người khác vậy!"

Đạo diễn Pan nói xong thì ngập ngừng nhìn Ja. Cuối cùng nghĩ lại vẫn không muốn từ bỏ cơ hội này.

"Cậu hẳn là biết lý do tại sao First lại nhận bộ phim này! Với địa vị hiện tại của cậu ta, hoàn toàn không cần phải mạo hiểm bản thân mình thế này! Suy cho cùng, dù xã hội hiện giờ có tiến bộ nhưng vẫn chỉ có một số ít người chấp nhận được thôi!!"

Ánh mắt Ja dần dần trở nên trong trẻo. Tất nhiên là anh biết. Bởi vì anh cũng muốn đóng một bộ phim về hai người với cậu nhóc của mình, hơn nữa họ còn là một đôi.

Anh không thể để cậu nhóc thất vọng. Đạo diễn Pan thấy Ja đã hồi phục được một chút nên nhanh chóng ngăn cản.

"Ôi ôi ôi, làm ơn giữ nguyên cảm xúc! Lúc này tâm trạng đang vui vẻ, cậu có thể quay những cảnh phim riêng của mình, nên đừng lãng phí!"

Mặt Ja lập tức tối sầm.

"Đạo diễn Pan, chú thật biết nắm bắt cơ hội!"

Đạo diễn Pan không để ý tới lời Ja nói, vội vàng đứng dậy.

First đến địa điểm đã hẹn trước, nhìn ông lão có vẻ nho nhã ngồi yên lặng ở đó, liền nắm chặt đồ vật trong tay, rồi bước nhanh về phía ông.

"Xin chào giáo sư Malb, tôi là First"

Malb ngẩng đầu nhìn First tinh tế, rồi nở một nụ cười ôn hòa.

"Xin chào! Đây là lần đầu tiên tôi gặp cậu trực tiếp, nhưng tên cậu rất quen thuộc với tôi!"

First thấy ông lão có thiện ý trêu đùa, nên trong lòng do dự không biết có nên bốc đồng nói điều đó với ông hay không.

"Ngồi đi!"

"Giáo sư Malb"

First ngồi xuống và nhìn ông một cách ngập ngừng.

"Ha ha, cậu đã tìm tới tôi thì hẳn là có điều muốn nói rồi!"

Malb nhìn thấy First vẫn còn do dự, liền nghĩ cậu quả là một đứa nhỏ có lương tâm.

"Có phải về Bim và Ja không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top