Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(55)

First nhìn ông lão đối diện rồi đứng dậy cúi đầu.

"Xin lỗi, giáo sư Malb"

Sau đó cậu đưa tập tài liệu đang cầm trong tay ra.

Giáo sư Malb đeo kính lên, nhìn tài liệu trong tay. Lông mày ông càng đọc càng nhíu lại. Đọc xong tài liệu, ông tháo kính ra và nghiêm túc nhìn First.

"Báo cáo kiểm tra lọ thuốc này là sao?"

"Đây là thuốc lần trước giáo sư kê cho Ja."

"Không thể nào. Ja không cần phải dựa vào thuốc nữa. Lần trước tôi kê thuốc cho em ấy chỉ là để đề phòng thôi."

Malb cảm thấy rằng tính chuyên nghiệp của ông đang bị nghi ngờ.

"Hơn nữa các thành phần trong loại thuốc này sẽ kích thích và khiến tình trạng của Ja trở nên trầm trọng hơn."

Giọng nói kích động của giáo sư Malb dần dần chậm rãi lại. Mỗi lần đều là Bim chuẩn bị thuốc cho Ja, ông không tin học trò của mình sẽ làm ra chuyện như vậy.

Bàn tay cầm tập tài liệu của giáo sư Malb bắt đầu run lên vì bị kích động trước ý nghĩ này.

First biết giáo sư Malb đang suy nghĩ gì, liền lấy thuốc từ trong túi ra, đặt lên bàn.

"Nếu như giáo sư còn nghi ngờ thì có thể tự mình đi kiểm tra."

Giáo sư Malb lấy ra mỗi loại một viên và trả những viên còn lại về.

"Tôi sẽ đi kiểm tra! Mỗi loại thuốc tôi có ở đây đều có một danh sách đặc biệt các phần tử chứng minh nguồn gốc của thuốc."

Giáo sư Malb nắm chặt thuốc trong tay.

"Còn lại cậu giữ lại làm bằng chứng, nếu thật sự Bim đã tráo thuốc."

Giáo sư Malb dừng lại một chút, ông không muốn tin, nhưng ông cũng biết First sẽ không nói chuyện sai sự thật. Điều mà giáo sư Malb không thể chấp nhận là học trò khiến ông kiêu hãnh nhất lại làm ra một việc có hại cho bệnh nhân như vậy, chỉ vì ham muốn ích kỷ của chính mình!

Tiền đồ vĩ đại đã bị chính Bim hủy hoại.

Malb càng nghĩ về điều đó thì ông càng buồn lòng hơn.

First nhìn ông lão đối diện, không biết nên an ủi thế nào.

"Nếu thật sự là Bim tráo thuốc, tôi sẽ cho cậu sự công minh."

"Thưa giáo sư, Bim sẽ phải chịu hình phạt như thế nào?"

"Nếu đúng như vậy thì đời này Bim sẽ không bao giờ được làm bất kỳ công việc nào liên quan đến bác sĩ"

Lời nói của giáo sư Malb không làm hài lòng First. Nếu đúng như vậy thì thương tổn của Ja sẽ được tính như thế nào. Nếu không phát hiện Bim sớm thì đây chẳng phải là cấu thành tội giết người sao.

Chẳng lẽ hắn không phải chịu bất kỳ trách nhiệm hình sự nào?

Là một bác sĩ tâm lý, Malb làm sao có thể không biết được suy nghĩ của First?

"First, nếu Bim mắc lỗi thì em ấy phải gánh chịu trách nhiệm pháp lý. Nhưng tôi cầu xin cậu, đến lúc đó hãy tha thứ cho em ấy một chút, chỉ một chút thôi là tốt rồi, và hãy cho em ấy một cơ hội".

First không thể bỏ qua lời khẩn cầu của ông lão, nhưng cậu cũng không thể bỏ qua cho Bim.

"Hãy xem lúc đó Bim biểu hiện như thế nào. Không phải là giáo sư cho hắn một cơ hội, hắn phải là người thực sự muốn cơ hội này"

First tạm biệt giáo sư Malb và định trực tiếp về nhà, nhưng nơi họ quay phim tương đối xa, nghĩ rằng Ja sẽ không thể bắt taxi, nên First không chút do dự, quay vô lăng và lái thẳng về hướng tổ phim.

"Cắt —-"

Đạo diễn Pan nhìn chằm chằm vào màn hình, vẫn cảm thấy diễn xuất của Ja còn chưa tới. Có cảm giác đau lòng sau chia tay, nhưng vẫn thiếu một chút.

"Ja, cảm xúc vẫn còn thiếu một chút!"

Đạo diễn Pan ngồi xổm bên cạnh Ja, nhìn người vẫn chưa bộc lộ được hết cảm xúc của mình.

"Dù có cảm giác đau lòng rồi nhưng vẫn chưa thể đồng cảm. Điều tôi muốn là khán giả cũng cảm thấy đau lòng như cậu và cùng nhau khóc".

Ja gật đầu và lắng nghe cẩn thận những gì đạo diễn Pan nói.

"Nếu thực sự không còn cách nào khác, cậu cứ nghĩ xem nếu First chia tay cậu thì sẽ thế nào."

Đạo diễn chưa kịp nói xong đã bị ánh mắt của Ja dọa đến mức không nói được gì nữa.

"Ý tôi là, giả sử, giả sử thôi, được chứ?"

"Loại giả sử đó không thể tồn tại giữa chúng tôi."

Đạo diễn Pan thực sự không nói nên lời. Y chỉ muốn dẫn dắt cảm xúc của Ja chứ không muốn ăn cơm chó.

First đứng ở một bên nhìn hai người giao tiếp không hiệu quả, lại thấy vẻ mặt càng ngày càng khó coi của đạo diễn, thì không còn cách nào đành phải bước tới.

"First—-"

Ngay khi Ja nhìn thấy First, anh lập tức nhảy dựng lên và chạy về phía First với vẻ mặt tươi cười.

"Xong rồi, hôm nay khỏi diễn nữa"

Đạo diễn Pan thấy Ja không còn chút đau lòng nào nữa.

First ngăn Ja đang định ôm lấy cậu.

"Ngồi lại đi!"

"Sao?"

"Anh ngồi lại chỗ cũ đi."

Ja tuy không hiểu nhưng vẫn nghe lời ngồi lại. Vất vả lắm First mới chủ động nói chuyện với mình, tất nhiên phải ngoan ngoãn nghe lời rồi.

First nháy mắt với đạo diễn Pan một cái. Đạo diễn Pan nhanh chóng chạy đến màn hình quay.

Nhanh chóng và âm thầm hướng dẫn các nhân viên khác chuẩn bị công tác sẵn sàng.

First ngồi xổm trước mặt Ja.

"Chúng ta chia tay đi! !"

Ja ngay lập tức trở nên nôn nóng và cố gắng đứng dậy nhưng lại bị First đẩy trở về.

First nhìn vào mắt Ja và lặp lại lần nữa.

"Chúng ta chia tay đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top