Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(58)

Bim ngồi xổm xuống, không chút kiêng nể nhìn Ja. Đây là lần thứ hai hắn có thể không chút kiêng dè nhìn Ja, Bim tất nhiên muốn nhìn cho đủ.

"Ja, đừng nóng vội, chỉ cần cậu cư xử đúng mực, chúng ta sẽ sớm có được cuộc sống hạnh phúc!"

Bim nhìn chằm chằm Ja một lúc lâu rồi mới miễn cưỡng đứng dậy.

Toàn bộ căn phòng đã được nhẹ nhàng lấp đầy bằng bản nhạc hắn đã chuẩn bị từ trước.

Vừa nghe thấy thanh âm này, giáo sư Malb đột nhiên đứng dậy, cả khuôn mặt tối sầm lại.

Ông cho rằng Bim lén đưa thuốc cho Ja để thỏa mãn bản thân là đã lớn mật lắm rồi, nhưng không ngờ Bim lại lớn mật đến mức lén thôi miên Ja.

Có vẻ như Bim thực sự không thể trụ lại được trong ngành này.

Nếu về sau có ai đó nói không tốt về Bim, Malb không thể tưởng tượng được Bim sẽ làm ra loại chuyện gì.

"Hắn định làm gì?"

First căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình.

Trái tim của First đột nhiên cảm thấy co thắt, như thể có điều gì đó nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu.

"Bim đang thôi miên Ja."

First kinh ngạc nhìn giáo sư Malb, sau đó cười mỉa mai.

"Xem ra học trò cưng của giáo sư có vẻ đã học được không ít điều."

"Hắn không còn là học trò của tôi nữa."

Giáo sư Malb bắt đầu chuẩn bị thanh minh.

"Cậu đã có đủ thời gian để quan sát rồi, bây giờ cậu có thể báo cảnh sát. Lúc đó tôi sẽ làm chứng."

First phớt lờ Malb và chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình. Nếu Bim có bất kỳ động thái nào làm hại Ja, First sẽ lao vào và ngăn chặn ngay lập tức.

Cậu không thể đặt kì vọng vào cảnh sát.

Bim ngồi trên ghế sofa lớn của Ja và thì thầm nhẹ nhàng vào tai Ja trên nền nhạc đang phát.

Thanh âm mềm nhẹ có thể khiến mọi người buông cảnh giác. Cùng với giọng thì thầm nhẹ nhàng của Bim là cơ thể Ja ngày càng thả lỏng hơn.

Bim nhìn thân thể thả lỏng của Ja thì khoé miệng nở nụ cười kiên quyết!

"Ja tuyệt lắm. Bây giờ hãy làm theo tôi và hít một hơi thật sâu. Đúng rồi, hít một hơi thật sâu. Sau khi nghe được lời nói tôi yêu cậu, Ja sẽ trở thành một đứa bé ngoan."

"Tôi yêu cậu!"

Sau khi Bim nói ra tín hiệu gợi ý, hắn nghe thấy tiếng thở của Ja trở nên dài hơn. Bim chính thức bắt đầu kế hoạch ngày hôm nay.

Giọng nói nhẹ nhàng của Bim bắt đầu đặt câu hỏi.

"Người mà Ja yêu nhất là ai?"

Khóe miệng Ja nở một nụ cười.

"Nhóc First của tôi"

Chỉ cần nghe thanh âm của anh là biết được Ja yêu người này đến mức nào.

Bim tức giận đến mức suýt làm gãy cây bút trên tay.

"Nhưng hình như có người khác thích First."

Bim không nhịn được nữa mà trực tiếp nói ra điều này!

Ja ngay lập tức bắt đầu xuất hiện cảm xúc phản kháng mãnh liệt.

Bim nghiến răng cố gắng kìm nén cơn tức giận và bắt đầu xoa dịu cảm xúc của Ja.

Nhưng dù Bim có cố gắng trấn an thế nào thì Ja cũng không thể bình tĩnh được.

First nhìn Ja ngày càng vùng vẫy nhiều hơn, hơn nữa Ja còn bắt đầu rên rỉ đau đớn. Rốt cuộc cậu không quan tâm đến điều gì nữa mà lao nhanh tới.

Malb cũng nhận thấy Ja có điều gì đó không ổn. Sau khi nhấc điện thoại gọi cảnh sát xong ông cũng nhanh chóng chạy tới.

Bim hung dữ nhìn Ja mãi vẫn không thể bình tĩnh được. Sau khi Ja bắt đầu thì thầm "First" thì khuôn mặt Bim càng trở nên hung dữ hơn.

"Ja, là cậu ép tôi làm việc này, cậu ép tôi làm việc này."

Bim ghé sát vào tai Ja và thì thầm điều gì đó mà chỉ có hai người mới nghe được.

Dù Ja có biểu hiện đau đớn đến đâu thì Bim cũng vẫn lặp đi lặp lại điều đó bên tai Ja.

"Bang"

Cánh cửa bị First đá tung ra, đập mạnh vào tường.

"Đồ khốn, mày đã làm gì anh ấy thế?"

First kéo Bim lên rồi đấm Bim một cú.

Bim liếm máu trên khóe miệng, nhìn First đầy khiêu khích.

"Cậu đang nói cái gì vậy? Tôi chỉ đang giúp Ja điều trị thôi."

"Đồ cặn bã, mày biết mày đang làm gì mà."

"Ồ, vậy cậu nghĩ tôi đang làm gì thế?"

Bim gỡ cổ áo ra khỏi tay First và từ từ sửa sang lại, không hề để First vào mắt.

"First~~ Nhóc!"

Ja trực tiếp thu hút sự chú ý của First bằng thanh âm nghẹn ngào.

First ngồi xổm cạnh Ja và dùng tay vỗ nhẹ khuôn mặt Ja.

"Ja, em ở đây, tỉnh dậy đi, em ở bên cạnh anh"

First liên tục gọi Ja, nhưng Ja dường như bị mắc kẹt vào chuyện gì đó ở bên trong. Dù First có hét thế nào thì Ja cũng không trả lời.

Bim thấy First đang lo lắng thì khóe môi rướm máu nhếch lên một nụ cười.

"Bim"

Nụ cười trên mặt Bim cứng đờ. Hắn cứng ngắc quay đầu nhìn Malb đứng ở cửa.

"Giáo sư ~~"

"Cậu làm tôi rất thất vọng!"

Malb thất vọng nhìn cậu học trò kiêu hãnh nhất của mình.

"Giáo sư ~~"

Bim run rẩy.

"Em không hiểu giáo sư đang nói về cái gì."

Malb chỉ lắc đầu thất vọng rồi bước đến bên Ja, ghé sát vào tai Ja thì thầm.

"Ja, lát nữa nếu em nghe thấy tiếng búng ngón tay thì có nghĩa là em phải tỉnh lại."

Nói xong, giáo sư Malb nhẹ nhàng búng ngón tay vào tai Ja.

Lông mi của Ja bắt đầu run rẩy, như thể anh đang cố gắng tỉnh dậy, nhưng không hiểu sao anh lại không thể mở mắt.

"Giáo sư, chuyện gì đang xảy ra với Ja vậy? Sao lại thế này?"

First nhìn Malb, Malb liền kiểm tra lại một chút.

"Chắc là do nước em ấy uống có quá nhiều thuốc. Chỉ cần để em ấy ngủ tiếp một chút là sẽ ổn thôi."

Malb ghé sát tai Ja.

"Ja, thả lỏng cơ thể và ngủ ngon nhé. Khi thức dậy, em có thể nhìn thấy First rồi."

Đúng như dự đoán, Ja chìm vào giấc ngủ sâu.

Nhưng cả First và Malb đều không nhận thấy nụ cười phấn khích và đắc ý trên khuôn mặt Bim.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top