Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(66)

            First cầm lấy điện thoại, nhìn cuộc gọi đã cúp, nhếch môi không quan tâm, khinh thường nói "tsk tsk" hai lần.

            "Không đùa! !"

            "First bảo bối!"

            "Gì?"

            First trừng mắt nhìn Ja với giọng điệu rất hung hãn. Ja lập tức dịu lại thái độ, kéo chăn đắp cho First và để First nằm xuống nghỉ ngơi.

            "Lần sau đừng để người khác nghe thấy giọng nói của em. Giọng nói này chỉ có thể thuộc về anh."

            Ja dùng giọng nghèn nghẹt nhấn mạnh rằng giọng nói của bảo bối nhà anh rất quyến rũ. Anh không muốn người khác nghe thấy, một chút cũng không được.

            "Này, người yêu nhỏ của anh tìm tới tận cửa, anh còn quan tâm giọng nói của em làm gì."

            "First! ! ?"

            Ja nghiêm túc nhìn First, giọng điệu mang theo ý cảnh cáo, để First biết rằng anh không muốn nghe những lời như vậy.

            First cũng biết lời nói của mình đã tổn thương anh. Cậu cắn môi xấu hổ đưa tay về nơi gần Ja nhất.

            "Anh, em sai rồi, em không nên nói như vậy, em chỉ ghen tị thôi! Em xin lỗi!"

            First nhẹ nhàng xin lỗi.

            Làm sao Ja có thể còn tức giận khi nhìn thấy First như thế này?

            "Anh không giận. First, anh chỉ có em và chỉ có em, lần sau đừng trộn lẫn anh với người khác."

            First gật đầu. Cậu biết, tất nhiên là biết. Cậu biết Ja của cậu đã phải trả giá như thế nào để đến với anh, và cậu cũng biết Ja đã phải chịu đựng bao nhiêu đau đớn vì cậu.

            "Anh, em buồn ngủ."

            First không muốn Ja chìm đắm trong những cảm xúc tồi tệ.

            Chỉ cần Ja của cậu hạnh phúc là được rồi.

            Quả nhiên Ja, người luôn đặt First lên hàng đầu, đã ngay lập tức rời sự chú ý đi.

            "Không được, đi tắm trước đã."

            "Không muốn, em mệt rồi."

            "Bảo bối, nghe lời, nếu không người dính dính khó chịu lắm."

            "Em không muốn"

            First chơi xấu rúc đầu vào chăn. Ja mở một góc chăn rồi thò mặt vào.

            "Vậy em có muốn anh ôm em đi tắm không?"

            First thở phì phì trừng mắt nhìn Ja. Người này thật xấu xa. Anh biết rõ cậu tiếc chuyện này, nhưng lại lấy nó ra uy hiếp cậu!

            "Được rồi, ngoan ngoãn đợi anh một chút, anh sẽ lau người giúp em."

            First nghe được lời của Ja, lập tức vén chăn lên, tìm một tư thế thoải mái nhất, đợi Ja phục vụ mình.

            Sau khi Ja giúp First tắm rửa sạch sẽ và đắp chăn cho cậu xong, anh lập tức chạy vào phòng tắm và tắm nước lạnh.

            First sau khi toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái liền lập tức cảm thấy mọi thứ trên giường đều khó chịu và ẩm ướt.

            First bĩu môi ngọ nguậy một hồi. Cuối cùng cũng đứng dậy nâng tấm chăn mà Ja đắp cho đặt cạnh giường, rồi xuống giường bằng đôi chân trần, tủi thân ngồi khoanh chân trước cửa phòng tắm đợi Ja tắm xong.

            Ngay khi Ja vừa lau tóc vừa bước ra ngoài, anh thấy First đang ngước nhìn mình tủi thân như một chú chó con bị chủ bỏ rơi.

            Ja mỉm cười ngồi xổm xuống ngang tầm mắt First.

            "Tiểu bảo bối nhà anh, làm sao vậy?"

            "Giường không thoải mái."

            "Giường không thoải mái. Anh phải làm gì đây?"

            "Anh đi dọn dẹp đi"

            First hùng hồn ra lệnh.

            "Được rồi, anh sẽ đi dọn dẹp. Vậy em ra sofa đợi anh được không."

            First ngoan ngoãn ngồi trên ghế sofa như một chú cún con sau khi nghe chỉ dẫn.

            "Chân!"

            Ja cau mày nhìn đôi chân trần của First. First lặng lẽ gác chân lên rồi nhét vào chăn.

            Ja lấy chăn ga gối đệm mới ra, nhìn chiếc giường bị hai người làm bừa bộn rồi quay lại nhìn First đang ngoan ngoãn với vẻ trêu chọc.

            "Nhanh lên!"

            First thẹn quá hóa giận ném chiếc gối qua. Ja mỉm cười đưa tay đỡ chiếc gối, còn cúi đầu hôn một cái.

            "Anh, anh, nhanh lên!"

            First không biết tại sao hành động của Ja lại gợi tình đến vậy.

            "Anh~~ anh~~ nhanh lên!"

            Ja thấy First đang thực sự nôn nóng. Lúc này anh mới đặt gối xuống và tiếp tục việc của mình.

            Ja vừa dọn giường xong, First liền trèo lên giường cọ cọ rồi nằm không muốn động đậy.

            Ja cưng chiều lắc đầu, đắp lại chăn cho First rồi đắp thêm cho cậu chiếc chăn mới lấy ra.

            First phát ra một âm thanh hài lòng rồi nhắm mắt lại.

            Ja ngồi bên giường nhìn First. Nghĩ đến cuộc gọi của Bim, màu sắc trong mắt anh dần tối lại.

            Đang lo không tìm được hắn, không ngờ hắn lại tự mình xuất hiện.

            "Anh làm gì vậy? Em muốn đi ngủ"

            First đợi nửa ngày vẫn không thấy mùi quen thuộc nào ở bên cạnh, mắt thì vẫn nhắm.

            "Ngủ liền"

            Ja nằm xuống cạnh First, toàn thân dựa vào First.

            "First, bảo bối ngủ ngon."

            First đã rất quen thưởng thức bữa sáng Ja làm. Vì hai người không thể tùy ý chạm vào nhau nên Ja càng chăm sóc First tốt hơn về mọi mặt. Nếu không phải do First phản đối mạnh mẽ, cậu nghi ngờ Ja cũng sẽ đi theo mình vào WC mất.

            "Đừng lúc nào cũng nghịch điện thoại khi đang ăn"

            Ja đã nói điều đó vô số lần nhưng đều vô ích.

            Ja vừa dứt lời thì điện thoại của First đã vang lên chuông báo có tin nhắn. Xã hội bây giờ, ngoài tin nhắn quấy rối ra còn ai gửi tin nhắn nữa.

            First mải xem tin nhắn trên điện thoại đến mức không để ý đến chiếc thìa Ja đưa vào miệng.

            "Ăn cơm trước được không?"

            First mở miệng nhai thức ăn rồi đưa điện thoại đến trước mặt Ja.

            【 Nếu cậu muốn chữa khỏi bệnh cho Ja, hãy đến địa chỉ này. Nghe lời tôi và đến một mình thôi. Bim 】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top