Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 30. Xin Hãy Bình Tĩnh

Lộc Hàm ngây người... Sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt. Thế Huân....

Tiếng xe cấp cứu xé rách màn đêm tối đen như mực...

Cậu như người mất hồn đi lại trước cửa phòng cấp cứu. Không biết làm thế nào, cậu đành gọi điện thoại đường dài cho Khánh Thù.

- Thù Thù...

- Hàm Hàm ?

- Tớ...

- Có chuyện gì vậy ? - Bên đầu dây kia, nghe giọng nói ngập ngừng đầy lo lắng của cậu, Khánh Thù thắc mắc vô cùng.

Lộc Hàm đem tất cả mọi chuyện kể lại cho Khánh Thù nghe. 

- Cái gì ?? Hàm Hàm, vậy bây giờ có ai ở bên cậu không ?

- Tớ...

Chưa kịp trả lời, Khánh Thù đã ngắt lời Lộc Hàm, nói tiếp:

- Có cần tớ qua đó với cậu không ?

Lộc Hàm thấy Khánh Thù đang mang thai, đi lại không tiện, nên vội vàng từ chối:

- Không cần, không cần đâu mà! Huân tỉnh lại, bọn mình sẽ quay về ngay mà, không phiền cậu đâu !

Khánh Thù nghe vậy cũng yên tâm, dặn dò cậu vài câu rồi cúp máy.

===Hè lấu, ai em dãy phân cách, gút bai, si du ờ ghen===

Lộc Hàm gọi điện xong cũng là lúc đèn phẫu thuật tắt. Bác sĩ bước ra, vẻ mặt nghiêm nghị...

- Chúng tôi đã cố gắng hết sức... Cậu Lộc, xin hãy bình tĩnh... Readers xin hãy bình tĩnh... Po, xin hãy bình tĩnh... KBĐ, xin hãy bình tĩnh... Toàn thể Wattpad, xin hãy bình tĩnh... Các ụp pa, xin hãy bình tĩnh... Ngô Thế Huân... Cậu ấy phẫu thuật thành công sắp tỉnh dậy con mẹ nó rồi :))) [#Po: Tui với KBĐ mất 15p nghĩ ra đó =))))]

Sau đó, ông bác sĩ lại quay sang với mấy cô y tá đứng sau:

- Sao sao ? Dui hông mấy đứa ? Ahihi =))

Tất cả mọi người đứng đó đều đơ ra, Lộc Hàm là người phản ứng nhanh nhất, hỏi ông bác sĩ :

- Vậy bây giờ anh ấy được chuyển tới phòng nào ạ?

- 794. - Ông bác sĩ vẫn nhe răng ra cười.

Sau khi hỏi rõ tường tận, Lộc Hàm vội vàng chạy tới phòng của Ngô Thế Huân.

Cạch...

Hai người đồng loạt nhìn vào mắt nhau, bao nhiêu nỗi nhớ tràn ngập bấy lâu nay vỡ òa, Lộc Hàm chạy đến ôm chầm lấy anh. Ngô Thế Huân lên tiếng trước:

- Hàm Hàm...

- Ân ?

- Theo anh về, có được không ? - Ánh mắt anh tràn ngập nhung nhớ và yêu thương.

- Ân. - Cậu nhẹ nhàng đáp lại, lại ôm chặt anh hơn, tham lam hít lấy mùi hương của anh. ( Ừ, mùi bệnh viện =]]]] )

===Hè lấu, mít ờ ghen, gút bai, ai heo tu gô===

Một tuần sau, Ngô Thế Huân và Lộc Hàm quay về Trung Quốc, Bối Bối và Kim Chung Nhân cũng ra tiễn. Tạm biệt một lúc, cũng đã đến lúc lên máy bay rồi.

Ái am ờ bíu ti phun phân cách~~~~~

"Thù Thù, mình về rồi. Chiều nay đến nhà mình chơi nhé."

Khánh Thù nghe vậy, hết sức vui mừng, ríu ra ríu rít tối ngày, hại Phác Xán Liệt chóng cả mặt.

- Nè nè, em đứng lại cho anh, đang mang thai mà đi đứng như thế à ?

- Không không, Hàm Hàm về là chuyện vui mà ~~ - Cậu vội biện minh.

Phác Xán Liệt đành bó tay với cậu, mặc cậu muốn làm gì thì làm.

Bỗng có điện gọi tới máy Phác Xán Liệt, đầu dây bên kia là một người phụ nữ.

- Chủ Tịch, em là Hồ Ngọc Nhi, công ty có chuyện gấp, tất cả nhân viên phải có mặt để bàn kế hoạch. Phiền anh tới công ty một hôm được không ?

Phác Xán Liệt trầm ngâm một chút, có hơi nghi ngờ, nhưng vì việc công ty vẫn phải đi thôi. Hắn dặn dò Khánh Thù vài câu, bảo cậu đi tới nhà Lộc Hàm phải cẩn thận. Khánh Thù ỉu xìu nhưng đành gật đầu đáp ứng.

Lúc này, ở gần Phác Thị, một cô gái xinh đẹp đang nở một nụ cười quỷ dị trên môi...

-----------------------------------------

#Po: Thả thính's mode is on :)))

#KBĐ: Đéo đớp thính's mode is on :)))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top