Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 35: Bản kế hoạch bị đánh cắp.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sehun cười ngốc nghếch, bỗng nụ cười chợt tắt hẳn vì dường như cậu dần nhận ra điều gì đó.

"Ye Eun."



Chanyeol sau khi rời khỏi nhà lập tức lái xe đến công ty, triệu tập mọi người mở cuộc họp gấp.

"Thưa giám đốc, tình hình hiện tại không được tốt cho lắm, cổ phiếu của công ty chúng ta đang có dấu hiệu xuống dốc trầm trọng."

"Tại sao lại như vậy?"

Tính tới thời điểm hiện tại ngoại trừ lúc mới khởi nghiệp ra thì công ty Wolf chưa bao giờ bị sụt cổ phiếu. Park Chanyeol cư nhiên là cảm thấy rất không hài lòng. Biểu tình vô cùng khó chịu.

"Tôi cũng không rõ nhưng có khả năng một phần là vì thông tin chúng ta không ký được hợp đồng bị rò rỉ ra ngoài."

Park Chanyeol đứng dậy đập bàn, quát.

"Là kẻ nào?"

Căn phòng bỗng trở nên im bật, mọi người ai nấy đều lấm lét nhìn nhau.

Trưởng phòng kế hoạch lên tiếng.

"Giám đốc, chiều này chúng ta còn một cuộc hẹn với bên phía đối tác của SM về việc ký hợp đồng cho bản kế hoạch lần này."

"Tôi biết rồi, tất cả mau về chuẩn bị đi, tan họp." Chanyeol thở dài, ngồi xuống ngã người ra sau ghế, đưa tay xoa xoa hai bên thái dương.

Mọi người ai nấy đều lo lắng nhìn nhau, rồi lần lượt rời khỏi phòng họp.

"Giám đốc dạo này bị sao ấy?"

"Ừm, không thấy đến công ty thường xuyên nữa, tâm trạng có vẻ không được tốt cho lắm!"

"Hình như là ở nhà có chuyện thì phải."

"Thôi, quay về làm việc đi, đừng nhiều chuyện nữa."



Chiều hôm đó.

"MỐ?" Chanyeol trừng mắt, kinh ngạc nhìn người đại diện bên phía SM.

"Xin lỗi giám đốc Park, nhưng bản kế hoạch này thật sự là giống y hệt bản kế hoạch bên phía công ty Devil...tôi nghĩ chuyện hợp tác của chúng ta... chắc là không thành rồi." Đại diện Lee chỉ biết thở dài một hơi nói.

"Chuyện này...làm sao có thể chứ?"

Làm ăn trên thương trường bao năm nay, đây là lần đầu Park Chanyeol rơi vào tình cảnh này, hơn nữa bản kế hoạch đó được bảo mật rất kỹ ngoài những người trong phòng kế hoạch ra thì...Chanyeol tức giận đến tím tái cả mặt mày, chỉ biết siết chặt bàn tay kiềm chế cơn giận dữ chợt chực chờ bùng phát.

"Chúng tôi xin phép đi trước."

Đại diện SM cúi chào rồi rời đi. Từ lúc nhìn thấy bản kế hoạch đó trong lòng Lee So Man cũng đã sớm biết Park Chanyeol là bị người ta chơi khăm nhưng lại không còn cách nào khác, thương trường cũng như chiến trường vậy, kẻ nào có mưu lược thì kẻ đó thắng, người ngoài không có quyền can thiệp.

Đợi phía đại diện SM ra khỏi phòng, Park Chanyeol lập tức nổi trận lôi đình, đem đống tài liệu trên bàn quăng hết xuống đất, quát tháo:

"Cậu, mau...mau qua phía công ty Devil tìm hiểu cho tôi."

"Con mẹ nó, chắc chắn là thằng khốn đó." Chanyeol gầm lên, đá thật mạnh vào chân ghế, cả phòng họp ai nấy mặt mũi đều tái mét, đây là lần đầu họ thấy giám đốc của mình giận dữ đến vậy.

"Giám đốc à, có một chuyện..."

"Nói."

Nhân viên nữ bị tiếng hét của Chanyeol làm cho giật mình, run rẩy nói:

"Trợ lý Lee hình như gần một tuần nay không có đến công ty."

"Hôm trước tôi có thấy anh ấy đến, nói là lấy tài liệu gì đó đem ra sân bay cho giám đốc." Anh nhân viên lần trước vô tình nhìn thấy Won Geun lên tiếng.

Park Chanyeol nhếch miện một cái, cười như không cười nói:

"Tôi đoán không sai mà."

Mắt Park Chanyeol đỏ ngầu, bàn tay siết chặt đến mức nổi gân xanh.

Nhân viên tiếp tân lúc này mở cửa bước vào.

"Giám đốc, các cổ đông của công ty yêu cầu ngay mai chúng ta phải triệu tập họp cổ đông gấp, họ có chuyện cần nói với giám đốc."

"Tôi biết rồi, tất cả quay về làm việc đi."

*Rầm.*

Chanyeol nói rồi bước ra khỏi phòng, thô bảo đẩy sầm cửa, khiến cho ai nấy giật bắn mình nhìn nhau sợ sệt.




"Sao cô ta ngủ lâu thế nhỉ?"

Sehun ưỡn mình, cảm giác cơ thể sắp gãy ra làm đôi, đáng lẽ ra giờ này cậu có thể đã được ngã người trên cái giường êm ái của mình thay vì phải ngồi trông chừng cô gái trước mặt. Sao Park Chanyeol lại giao cho một người thích ăn ngủ như cậu nhiệm vụ cao cả này chứ?

Sehun chớp chớp mắt, ngáp ngắn ngáp dài, cơ hồ trông thấy Thủy Bình vừa cựa quậy tay chân liền lập tức nhào tới.

"Ây ây...cô tỉnh rồi à? Cảm thấy trong người thế nào? Có muốn ăn cái gì không?"

Thủy Bình nheo nheo mắt, mơ hồ nhìn thấy gương mặt của Sehun đang phóng đại trước mắt thì có chút hoảng hốt, kêu lên:

"Anh là ai?"

"Tôi là Sehun, em họ của anh Chanyeol, anh ấy để cô ở đây nhờ tôi chăm sóc, lúc tối sẽ quay lại." Sehun cười cười đáp.

"Ừm." Thủy Bình cúi đầu, dường như đang suy nghĩ đều gì đó "Chúng ta hình như đã gặp nhau ở đâu rồi thì phải?"

Trong trí nhớ của Thủy Bình, hình ảnh Sehun vô cùng mờ nhạt, bất quá bây giờ mới được trực tiếp đối diện, Sehun so với Park Chanyeol quả thật chẳng kém cạnh chút nào, anh em nhà này đúng là một tổ hợp các gen trội mà.

"Là ở Wolf, lúc đó cô có vẻ đang rất vội nhỉ?"

"Ờ..." Thủy Bình gật gật đầu.

"À, Thủy Bình tôi..."

"Khoan đã...sao anh lại biết tên tôi?" Cô nheo mắt nhìn Sehun.

"Chanyeol hyung hay nhắc cô lắm, mà chuyện đó để sau đi, tôi muốn hỏi cô một chuyện có được không?"

"Là chuyện gì?"

"Cô..." Sehun vừa nói vừa dịch người lại gần Thủy Bình, dí sát mặt mình vào mặt cô. Thủy Bình có vẻ sợ hãi, nên lùi người về sau, tiện thể lấy một chiếc gối kê đầu để lên trước bụng.

"...có chị em sinh đôi không? Trong nhà cô còn ai ngoài cô ra không?"

"Không có, tôi là con một." Thủy Bình lắc đầu, chớp chớp mắt nhìn Sehun.

"Vậy sao?" Sehun gật gật đầu, vẻ mặt đăm chiêu.

"Ừm, mà tại sao anh lại hỏi vậy?"

"À...không có gì, thắc mắc chút thôi, vì tôi thấy cô trong rất giống một người."

"Nhìn kỹ lại thì cũng không giống lắm Ye Eun vừa sắc sảo lại quyến rũ còn cô gái này thì...chắc là không phải cùng một người rồi!" Sehun liếc nhìn Thủy Bình một lượt, trong lòng thầm nghĩ.

"Giống ai?" Thủy Bình tròn mắt nhìn Sehun.

"Chanyeol hyung chưa từng nói với cô sao? Anh ấy không nói thì tôi cũng không dám kể đâu."

Sehun bĩu môi, đứng dậy nói:

"Thôi, cô đừng nghĩ nhiều nữa, tôi gọi chút đồ ăn đến cho cô nhé!"

"Ừm, cảm ơn anh."

Thủy Bình mỉm cười dịu dàng, đem mền gối trên sofa sắp xếp lại rồi bảo với Sehun mình muốn ra ngoài vườn tham quan một lát. Sehun gọi đồ ăn xong cũng tranh thủ đánh một giấc. Nếu không khi Thủy Bình quay lại cậu chắc chắn sẽ phải canh chừng cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top