Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13

Một tuần trôi qua. Mọi chuyện vẫn đi theo quy đạo của nó. Riêng trừ cặp JunJi

Jiyeon cứ đi học về là chạy đi đâu đó. Jun hỏi nhưng cô nói là đi vào viện với mẹ. Nhưng cái chính là tại sao mãi 11h hơn cô mới về nhà. Nhìn sắc mặt thì nhợt nhạt, người ướt sũng mồ hôi

_o0o_

At Sky bar

Một lần nữa, Ji trong bộ váy kiệm vải miễn cưỡng bước lên sàn uốn éo theo điệu nhạc. Đây là cách duy nhất để cô có thể kiếm được tiền. Không có chỗ làm nào khác nhận học sinh cấp 3 cả. Nếu số tiền kiếm được từ một chỗ như thế này có thể cứu sống được mẹ cô thì việc này cũng đáng

Cứ như vậy, một tuần nay rồi. Cô giấu không cho anh biết. Nhưng hôm nay không biết điều gì đen đủi khiến Jun có mặt tại bar này để uống rượu cùng bọn bạn…

- Lâu rồi chú mày không đến đây nhỉ, khao bọn này một chầu đi

- Ok. Ông anh dạo này làm ăn tốt không?

- Kém lắm.Chán đời nên mượn rượu giải sầu đây

- Vậy thì hôm nay em khao – Jun vui vẻ đến chố quầy bán lấy vài chai rượu

Cùng lúc đó, Ji mệt mỏi bước xuống khỏi bục nhảy, loạng choạng đi trên đôi giày cao gót 12 phân. Bỗng có tên nào đó say khướt rồi ôm eo cô kéo vào long. Ji theo phản xạ đẩy hắn ra nhưng lại bị ghìm chặt hơn. Đầu hắn dựa vào vai cô, nhắm mắt. Hắn như chìm trong giấc ngủ nhưng cô không sao thoát nổi vòng tay rắn chắc đó

Lúc đầu nhìn từ đằng sau không chắc là cô nhưng dáng người và mái tóc đó làm sao anh quên được…Nhìn cô ngồi trong lòng thằng nào đó, thực sự anh rất bức xúc. Rõ ràng trong lòng là muốn kéo cô ra và đấm cho tên đó một trận nhưng đôi chân anh cứ vùi nguyên một chỗ. Không khí ngột ngạt mùi rượu xung quanh càng khiến anh bực hơn.

Quay lưng đi…

Chậm chạp bước trên tuyến phố đi bộ đông đúc, lòng nặng trĩu

- Tại sao em lại lừa dối anh? – Jun’s POV

_o0o_

Jun lết về đến nhà cũng gần 12h rồi. Anh thả mình trên ghế sô fa ngoài phòng khách. Anh mong rằng cảnh anh vừa chứng kiến không phải là sự thật

Mãi về sau ji mới thoát khỏi tên đó nhờ lực lượng bảo về của quán. Nhanh chóng thay quần áo và ra về. Cô nhẹ nhàng mở cửa, mò mẫm trong bóng tối đi vào phòng ngủ.

- Sao giờ này mới về - Anh hỏi lạnh lùng

- Em ở trong viện với mẹ - Ji giật nảy mình

Anh đến gần cô, dần đẩy cô vào tường

- Trong viện cũng bán rượu à? Bây giờ anh mới biết – Jun

Lúc này trong phòng không có chút ánh sáng nên cô không thể nhìn rõ khuôn mặt anh

- Hóa ra tôi đã lầm tưởng rằng em yêu tôi, nhưng không hề đúng không? Thằng đó là thằng nào?

- Anh nói cái gì vậy?

- Lại còn hỏi. Em đến bar làm gì? Lại còn để thằng khác nó ve vãn nữa? – Anh gắt lên

- E-em… - Ji lắp bắp

Jun thở dài rồi vớ lấy chìa khóa xe, đi ra ngoài cửa. Ji giữ tay anh lại nhưng bị hất ra không luyến tiếc

- Từ từ nghe em giải thích đã – Ji gượng nói nhưng anh để ngoài tai lời nói đó mà đi thẳng

Tiếng cửa đóng sầm lại vang lên sao ớn lạnh.

Ji ngồi phệch xuống đất. Hai dòng nước mắt chảy xuống. Sao đời nó bất công thế chứ?

Lết tấm thân mỏi rời rạc lên giường, cô nằm đó, ánh mắt vô hồn nhìn mông lung trên trần nhà

- Otoke?

_o0o_

“Cry Cry…can’t you see the music..” – điện thoại của Ji vang lên

- Yoboseo?

Cô vừa được thông báo một tin như câu nói của tử thần. Tai Ji như bị ù đi. Đôi vai trĩu xuống…..

_o0o_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top