Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16

-Hai đứa vào ăn cơm đi nào – dì gọi

-Dae - *đồng thanh*

Theo thói quen, chàng và nàng ngồi cạnh nhau ~~~

Thỉnh thoảng Jun nhìn sang Ji làm cô ăn cũng không yên. Việc này trở thành ‘trung tâm’ của sự chú ý trong mâm cơm

-Hai đứa trông đẹp đôi nhỉ, bao giờ mới cưới? – Dì đột ngột lên tiếng

-… - Ji tròn mắt nhìn dì mình. Không báo trước cả hai quay sang nhìn nhau. Jun cười mỉm, Ji thì lặng lẽ quay khuôn mặt đỏ hơn cà chua của mình đi

-Bọn cháu mới trong giai đoạn ‘suýt’ thành cặp thôi ạ. Nếu cháu cưới Jiyeon cháu nhất định sẽ mời dì ạ

-Trời, lại còn phải hỏi, Tôi phải được ngồi ghế vip đấy! – bà dì vỗ vai anh

-Dì!!! – Ji không nhịn được nữa

-Không có gì ạ - Jun đút cho Ji miếng thịt to kèm theo ánh mắt trìu mến

Ji suýt bị nghẹn, anh nhẹ vỗ lưng cô. Hành động ‘tình củm’ đó đã lọt vào mắt cái người từ đầu đến cuối câu chuyện không hề nói câu nào – Ba Ji vẫn điềm tĩnh ăn~~~

_o0o_

Sauk hi đã no nê, Jun và Ji đi về nhà. Trên đường chả ai nói với ai câu nào. Bồng Jun phát hiện ra thứ gì hay ho lắm, anh kéo tay Ji chạy thật nhanh đến chỗ đó

Một đồng cỏ, ở giữa có cây cổ thụ già xum xuê lá.

-Không ngờ ở đây cũng có chỗ như thế này – Jun hít một hơi sâu, thỏa mãn

-Ừ, đẹp thật – Ji đưa mắt nhìn xung quanh. Rõ rang là cô ở đây từ khi còn nhỏ, sau đó mới chuyển lên seoul nhưng không hề biết có bãi cỏ này

Cả hai cũng tận hưởng vẻ đẹp dễ thương của khung cảnh, mà không hề để ý rằng tay vẫn trong tay, thật chặt…

Mãi lúc sau Ji mới rút tay ra, thẹn thùng. Nhưng anh không chịu mà tiếp tục nắm lấy tay cô. Sau đó là kéo mạnh cô để thân hình bé nhỏ ấy ngả vào lòng anh. Xiết tay chặt, anh đã rất nhớ cảm giác được ôm cô, nhớ hương thơm riêng biết tỏa ra từ mái tóc đó, nhớ hơi thở ấm nhẹ phả vào lồng ngực…

Ji đơ toàn tập, cô không hề có ý định sẽ đẩy anh ra. Cứ vậy, cô để anh ôm mình, và dần dần, hai cánh tay của cô di chuyển lên lưng anh

-Tôi cho em được phép rút lại lời nói muốn rời xa tôi – Jun khé thì thầm vào tai cô

-Em sẽ rút lại lời nói lúc đó

-Nhớ đấy nhé – Jun mừng

-Nhưng không có nghĩa là em sẽ cùng anh về Seoul – Ji ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt anh

-Vậy đơn giản thôi, anh sẽ ở đây đến khi nào em chịu đi cùng anh

-Mwo???

-Em là của tôi, bây giờ và mãi mãi – Anh đặt một nụ hôn tinh nghịch lên môi cô, thấp thoáng vài giây rồi lon ton chạy về trước

-… - Ji chạm tay vào nơi vừa tiếp xúc với môi của anh mà tim đập loạn xị - đồ đáng ghét – Ji mắng yêu, trên môi nở nụ cười nhưng lại vội tắt khi cô nghĩ đến ba mình. Mẹ đã mất, không thể để ba cô đơn, cô muốn chăm sóc bat hay cho mẹ. Nếu đi cũng Jun lên Seoul thì ba lại một thân một mình nơi thôn quê này. Phải làm gì đây?

Jun vừa bước đến cổng thì gặp ba Ji

-Cậu vào đây nói chuyện với tôi một lúc – mặt ông nghiêm nghị

-Dae – Jun thấy hơi lo

Ông ngồi xuống bàn cờ, rót trà rồi từ nhiên mỉm cười

-Câu và Ji nhà tôi quen nhau từ trước phải không?

-Dạ, sao bác biết ạ?

-Ta nhớ một lần cậu cùng nó đi về nhà, lúc đó ta và nó đang chuẩn bị đưa mẹ nó vào viện. Cậu là chàng trai đó đúng không?

-Đúng ạ

-Ta là ba nó, ta muốn nó sau này ơhair thật hạnh phúc. Nếu cậu yêu nó thật lòng thì hãy chăm sóc nó thật tốt. Cứ cho là vì ta đi

-Cháu hứa với bác Ji sẽ là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới – Jun mừng thầm

-Bây giờ nếu muốn ta gả nó theo cậu lên seoul thì phải thắng ta bàn cờ này – Ông chốt một câu

-Dạ? Quyết định bằng việc đánh cờ sao ạ?

-Ừ. Ngồi xuống đi

-Lần này cháu nhất định sẽ thắng - Jun làm dáng sắn gấu áo

( nÓi thật chứ món này Jun rất giỏi, chỉ qua là hôm trước chơi với ông, thua để nịnh thôi =.= Từ trước đến nay chưa thua ai cả )

-Chiếu tướng. Thắng. – Jun cười mãn nguyện

-Nhớ giữ lời hưa đó – Ba Ji vươn vai đi lên phòng

-Chắc chắn ạ

….

Một ngày mới tràn ngập màu hồng đang đón chờ các bạn trẻ. Yes! Yes!

_o0o_

- Xếp xong đồ chưa ? – Jun đứng dựa vào cửa ra vào phòng Ji

- Sắp

- Từ nay về sau cấm em rời anh nửa bước – Anh đến ôm cô từ phía sau và thì thầm vào tai cô

- … - Ji nhéo má anh

Flash back tối hôm qua

Lúc này cũng đã hơn 11 h rồi mà ba cô vẫn ngồi ngoài sân

- Muộn rồi sao ba chưa vào ngủ ba? – Ji ló cổ ra hỏi

- Con ra đây với ba

- Dae

- Con có nhìn thấy ngôi sao sáng nhất trên kia không? Mẹ con đang mỉm cười với chúng ta đấy

- Dae…

- Nếu muốn omma con mãi cười với chúng ta như vậy thì con phải sống thật hạnh phúc

- Con đang rất hạnh phúc mà

- Mới được một nửa thôi. Ý ta muốn nói là con phải sống hạnh phúc với người con yêu kia – ông nói với giọng nghiêm túc

- …

- Hiếm đứa con trai nào theo đuổi tình yêu mà kiên trì đến vậy đâu con gái – ông xoa đâu cô rồi đứng lên – ta cũng già rồi nhưng còn sung sức chán, đừng quá lo cho ông già này mà bỏ lỡ con đường hạnh phúc của mình

- Ba…

- Vào ngủ đi con – nói rồi ông đi vào nhà, để Ji ở đó với đống suy nghĩ hỗn độn…

- Định làm gấu trúc nữa à? – Jun từ đâu nhảy ra, trên tay có một cái lồng đầy đóm đóm

- Chưa muốn ngủ, anh đi đâu đó? – Nhìn chằm chằm vào cái lồng

- Đi bắt đom đóm. Trông đẹp không?

- Uhm…

- Không buồn ngủ anh ru em ngủ nhé – Jun đặt cái lồng toàn đom đóm xuống, kéo nhẹ cô xuống đùi mình

- Em sẽ lên Seoul cùng anh

- Thật chứ?

- Yup

- Vậy bao giờ tiểu thư mới cùng tôi đi đây?

- Theo anh?

- Ngày mai chịu không?

- Uh

- Ngủ ngon…

Ji nằm yên, để cho giai điệu bài hát đưa cô vào giấc ngủ…nhẹ nhàng cùng ánh sáng huyền ảo của những con đom đóm…

song

Sauk hi cô thiếp đi, anh bế cô lên phòng, đặt xuống giường rồi ngồi bên cạnh.

Anh không ngủ, mà ngồi ngắm thiên thần của lòng mình, ngắm khuôn mặt nhỏ xinh đó…cả đêm. Mãi gần sáng anh mới đứng dậy về phòng…

End flash

Tại trường Seiyun

Trong một góc xó xỉnh nào đó, vẫn con mọt sách nào đó, đang ngồi nhâm nhi cuốn tiểu thuyết dày cộp

- HÙ – 1 tên nào đó rập rình dọa nó từ phía sau

- Yah! – Nó ức chế thần kinh, đứng phắt dậy trả thù bằng cách nhéo 2 cái má đã phệ lại muốn cho chúng phệ hơn

- Đau! Đau! – Woo đành phất cờ trắng đầu hàng

- Vậy tỉ số là 120 – 60 nha bàn hiền haha – IU cười ranh ma

- Đồ phù thủy

- Công chúa Wooyoung nhà ta trông chả hiền dịu tí nào cả, kiểu này hoàng tử nào rước phải chắc gặp ác báo mất – Iu dung giọng giễu cợt trêu cậu rồi chạy nhanh trước

- Cô đứng lại cho tôi!!! – Woo bức xúc chạy theo sau

Từ vụ “quần áo thể dục” , hai người họ thân hơn nhiều. Lại còn bày ra đủ thể loại trò để trêu mọi người. Rồi còn thi nhau xem ai hù người kia nhiều hơn; cuối tháng tỉnh điểm, ai thua phải mời người kia một chầu thịnh soạn. Tóm lại là đi đâu cũng thấy mặt ‘hai tên hề’ này

- Hai người vẫn tiếp tục chạy maratong đến bao giờ - Hyo đang đứng trước của lớp

- Công chúa, bình tĩnh đi, cứ tỏ ra mạnh mẽ thì ma nào them rước – Iu nấp đằng sau Hyo

- Nói thêm một cậu nữa đứng trách tôi ác nhé

Hai người họ cứ thế chạy vòng vòng quanh Hyo, làm cho cô nàng chóng hết cả mặt

- STOP – Hyo hai tay mỗi tay túm cổ áo một đứa – Nếu muốn tiếp tục thì tí nữa hai người sẽ được thần chết mời xuống âm phủ, nghe rõ chứ???!

- Dae… - *đồng thanh*

Hai tên lườm nhau rồi lủi thủi đi vào lớp. Hyo thì cẫn chưa hết chóng mặt. Sáng không ăn gì, nói đứng hơn thì cả tuần này cô đang thực hiện chế độ ăn kiêng ~~’

Nhìn ngoài thì ai nghĩ rằng một thân hình manh mai, với đường cong bốc lửa như vậy lại nặng tới 50 cân? Hyo không muốn sốc thêm vì cân nặng của mình hạ quyết tâm giảm cân =.=

Loạng choạng một hồi, lết được đến gần chỗ thì hoa mắt … Ai đó đã đỡ cô…

Chỉ kịp nghe tiếng mọi người nói nhỏ dần nhỏ dần rồi ngất lịm đi…

Mãi mới mở mắt ra, cô đã ở phòng y tế rồi!

- Tôi hỏi cô, ăn kiêng để làm gì? Cưa zai à? Thằng lại được phúc lớn thế? – Kik nhìn thấy nàng tỉnh một cái la mắng luôn

- Liên quan gì đến cậu? – Hyo buông mấy từ làm Kik cứng họng. Đúng không liên quan thật nhưng tại sao khi nhìn thấy cô thiếu sức sống, xanh xao thì anh lại lo lắng tột độ. Kik cũng suy nghĩ về việc này rất nhiều nhưng chưa tim được đáp án chuẩn xác nhất….

- Cô muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, trước tiên ngồi dậy ăn hộ tôi tô mì nãy đi – Kik đặt tô mì xuống bên cạnh Hyo

- Không ăn!

- Muốn thử cảm giác được thả tự do từ tầng thượng xuống không?

- Không

- Vậy ăn nhanh. Hay muốn tôi đút cho cô ăn

- Không ăn là KHÔNG ĂN!

- … - kik cầm đũa lên, gắp mì giờ trước mặt cô – đừng nghĩ tôi chỉ nói chơi, tôi nói là làm đó

Hyo từng bị anh dọa cho hết vía, đành miễn cưỡng há mồm ra ăn và ăn. Kik bắt đầu có hứng với việc đút cho cô ăn…=.=

- Tôi có tay tự gắp được – Hyo định giằng đũa từ tay anh nhưng Kik không cho

- Trật tự mà ăn đi

Người ngoài nhìn vào ngỡ đây là một cặp đang yêu nhau. WooU và SeobZy đứng ngoài cửa phòng thưởng thức cuốn phim lãng mạn mà cười thầm với nhau

- Công nhận đẹp đôi thật đó – IU chớp chớp mắt

- Tán thành hai chân hai tay – Woo bồi thêm

KiSung quay ra trợn mắt nhìn lũ bạn

- Hai người công bố yêu nhau đi là vừa – SeobZy *đồng thanh tập 1*

- Vậy hai người công bố trước đi rồi hẵng nói chúng tôi – KiSung *đồng thanh*

- Chuyện đấy… - SeobZy *đồng thanh tập 2*. Nói xong cả hai quay sang nhìn nhau ngượng ngùng

Vụ này làm cả bọn cười vỡ bụng, chảy nước mắt 

_o0o_

Cùng lúc đó, Ji cùng Jun chào tạm biệt ba cô. Cô bảo mỗi tháng cô sẽ về 1-2 lần. ba cô cũng yên tâm khi giao cô cho Jun. Khi cô đi, ông cười hạnh phúc, thầm nói với mẹ cô rằng bà không cần lo cho cô con gái bé bỏng nữa đâu, nó sẽ là đứa hạn phúc nhất thế gian…

JunJi cùng nhau ngồi xe khách lên Seoul, hay bàn tay đan chặt vào nhau….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top