Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

At Ji’s house

- Jiyoen là một đứa con ngoan, thật không còn cách nào nữa. Em thì bệnh nặng, anh thì già yếu chả giúp gì được cho con – ba Jiyeon nói với mẹ Jiyeon

- Chẳng nhẽ lại để con phải khổ vì em? Còn việc học thì sao?- mẹ Ji vừa nói vừa khóc

- Nhưng anh không thể bỏ mặc em được. Vì chúng ta quá nghèo, không trụ được nổi bằng cửa hang tạp hóa này đâu nên con nó mới đi làm thêm cả ngày

Ji về nhà được một lúc rồi, nghe thấy cuộc nói chuyện của ba mẹ mà cô cảm thấy long thắt đau khi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xanh xao của mẹ.

- Không được! – mẹ Ji nói rồi ngã khuỵu xuống sàn.

Thấy vậy Ji liền chạy lại đỡ mẹ, ôm chạt lấy than người gầy guộc đó

- Mẹ đừng khóc, con sẽ cố gắng đi học rồi tranh thủ làm thêm, mẹ đừng lo cho con, con không bỏ học đâu nên mẹ phải chữa khỏi bệnh. – Ji lấy trong túi sách 1 xấp tiền – Đây là tiền con kiếm được khi làm osin cho một nhà giàu, con xin người ta ứng tiền trước 1 tháng nên mẹ cứ lo thuốc men đi.

- Jiyeon à, con có khổ lắm không?

- Không - *lắc đầu* - Nếu mẹ không khỏi bệnh thì con thấy còn khổ hơn 

- Ôi, con của mẹ - bà ôm Ji vào lòng. Hai mẹ con khóc nức nở.

Flash back

- Ừm, anh có thể ứng trước tiền cho tôi 1 tháng được không ?

- Tại sao cô lại cần tiền gấp vậy ?

- Lý do cá nhân

- Nếu cô nói tôi sẽ ứng trước cho cô

- …*kể*

- Hóa ra là vậy... – Jun’s pov – Đây, cô cầm trước tiền của tháng này.

- Cảm ơn anh nhiều – Ji cười tít mắt – Anh có thể cho tôi quá giang đến một chỗ này được không ?

- Okie – Nói rồi anh xuống lấy xe đưa cô đi

Trên xe Ji không nói gì, chỉ bảo anh địa chỉ rồi hướng mắt ra ngoài cửa nghĩ ngợi cái gì đó.

Đến nơi Ji bảo Jun đứng đợi cô ở ngoài một lúc rồi chạy vào nhà

End flash

Trong lúc đó, Jun đứng ngoài cũng đủ nghe toàn bộ cậu chuyện giữa Jiyeon và mẹ cô.

- Vâng, anh cho một xe đến số nhà XX đường YY nhanh nhé – Jun gọi điện thoại đến một bệnh viện và sau đó thì gọi đến công ty nội thất – Trong vòng 1 tiếng nữa phải lắp xong đó , đúng , tất cả đều là màu hồng. Nếu chậm trễ thì trừ lương.

Cùng lúc cả nhà Ji đi ra.

- Phiền anh có thể đưa tôi đến bệnh viện K được không ?

- Tí nữa sẽ có người đến đưa mẹ cô đi, bây giờ nhiệm vụ của cô là đi với tôi. – nói rồi anh kéo cô lên xe

Ji chỉ kịp chào ba mẹ 1 tiếng rồi bị Jun đẩy vào trong xe. Còn Jun thì quay lại cúi nhẹ đầu chào ba mẹ Ji rồi phóng xe đi luôn.

- Yah, anh đưa tôi đi vậy hả ?

- Shopping - *thản nhiên*

- Mwo ?

- A, đến nơi rồi ! - *hứng khởi* - lựa chọn thỏa thích đi ! – Jun đẩy cô vào cửa hàng quần áo thời trang gần nhất

- Mwo ???

- Chọn đi còn đứng đó làm gì ?

- Tôi á ?

- Không cô thì ai ?

- Nhưng đẻ làm gì ?

- Sao cô ngốc thế ? mua để mặc chứ làm gì ?

- Tại sao anh lại mua cho tôi ?

- Bắt đầu từ bây giờ cô là bạn gái của tôi nên phải ăn diện chứ

- Ồ , được rồi, bao nhiêu cũng được đúng không ? - *cười tít mắt*

- Ừ

Jiyeon chạy thẳng đến dãy áo phông rộng thùng thình vừa tia được. Chọn được một đống áo phông và hoodies dài, Ji lon ton chạy đến dãy quần bò nhặt vài cái vào phòng thử đồ.

Jun nhà ta thì chăm chú ngắm mấy cái váy ngắn, cầm lên vứt cho Ji

- Thử cái này đi

- Mwo ? Ngắn chết được !!!

- Ngắn ? - *tròn mắt*

- Chứ sao, trông sexy …tóm lại kinh lắm !!!

- Tôi chưa từng thấy đứa con gái nào mà lại không thích mặc váy ngắn, lại còn thấy kinh tởm nữa chứ ! - *lắc đầu*

- Tôi vốn không thích, tôi không mặc mấy thứ kiệm vải đó, trừ phi cần thiết gấp

- Bây là rất cần thiết đấy ! - Nói rồi anh vác cả đống áo, quần bò và…váy ngắn(có cái còn khoét cổ sâu nữa) , mặc cho Ji bĩu môi trợn mắt đi đằng sau.

Tiếp đó, hai người họ đến tiệm quần áo ngủ. Ji chạy thẳng đến giá Pijama hình nhân vật hoạt hình đủ màu. Cô cứ vậy chọn đến hết cái này rồi đến cái kia, nói chung là cái gì thấy yêu yêu là khuôn tuốt. Ji cứ loanh quanh trong khu Pijama còn Jun thì xem vài cái váy ngủ lụa ở phía đối diện. =.=’

Jun tìm thấy một cái váy có thể gọi là KIỆM VẢI HẾT MỨC CÓ THỂ rồi đem ra ướm vào người Ji

- Trông được đấy ! - *cười*

- Mwo ??? Sao anh lại thích đồ KIỆM VẢI vậy hả ?

- Không nói nhiều, lấy cái này – Jun nói rồi ra thanh toán luôn để ai đó không nhìn thấy vẻ mặt anh lúc này : đỏ như quà cà chua. Lúc nãy ướm váy vào người Ji anh tự dưng có cảm giác gì đó dấy lên khó tả.

- Yong Junhyung, mày phải tỉnh táo, tỉnh táo !!! – Jun’s pov – Mà nhìn kĩ người nhỏ này cũng bốc lửa ra trò.

Hai người họ đí hết hàng này sang hàng khác, vác bao nhiêu đồ : quần áo, giày dép, đồ make-up, dây buộc tóc rồi thì mĩ phẩm , blah…blah…

Về đến nhà Jun thì cũng khá muộn nên Jun và Ji ăn tối luôn ở nhà hàng McDonald gần đó

At McDonald restaurant

- Anh ăn gì ?

- Gì cũng được

- Cho tôi hai suất gà Orleans

Bê đồ ăn về bàn, Ji thản nhiên ăn mà không hề biết rằng ai đó đang chăm chú nhìn cô. Ji cúi xuống mút mút mấy ngón tay vừa cầm gà rán.

- Này, cô là cẩu đấy à? – Jun cười giếu cợt

Ji hoang mang, Jun chỉ vào mấy ngón tay của cô, lúc ấy cô mới tỉnh ngộ

- Đây gọi là món gà mút tay, tôi chỉ là không muốn phụ cái tên của nó thôi – Ji liếc xéo anh

Jun bị nghẹn nước nhất thời không nói lên lời

Tầm gần một tiếng sau, hai người họ mời đi về

- Phòng tôi ở đâu? – Ji ngó nghiêng

- Ngay trước mặt cô đó!

Ji lon ton chạy đến, nhẹ nhàng mở cửa. Lập tức mắt cô mở to hết mức, mồm há hốc. Nhìn trang trí xung quanh: tường hồng, tủ quần áo hồng, chăn ga gối đệm hồng, bàn học và bàn phần đều hồng , đến cái điều hòa cũng có nắp màu hồng. Toàn màu ưa thích của Ji

- Làm gì mà đơ người ra thế? - *cười nhếch mép*

- Sao anh biết tôi thích màu hồng? - *cười hiền*

- Tôi đâu có biết, chỉ thấy đứa con gái nào cũng thích màu hồng

- Sao anh tốt với tôi vậy?

- Thứ nhất, nhà tôi thừa tiền. Thứ 2, tôi làm như vậy trên danh nghĩa là cho bạn gái tôi.

- Đúng là không mong đợi tốt đẹp gì từ con người này – Ji’s pov – Arraso, arraso… - nói rồi cô khuân quần áo mới vào tủ

- À mà, cô học trường gì?

- Seiyun

- Sao trước đây tôi chưa từng thấy cô nhỉ ?

- Tôi không thích trở nên nổi trội hay gây sự chú ý

- Lớp ?

- 11A2. Còn anh ?

- 11A3 - *nhìn nhìn*- Vậy thì chuyển lớp.

- Ai chuyển ?

- Cô chứ ai ?

- Không thích.

- Tại sao ?

- Bạn thân của tôi đều ở lớp này, tôi không chuyển đi đâu hết !

- Bạn thân của cô có tất cả bao nhiêu người ?

- Anh hỏi làm gì ?

- Thì cho mấy cô đó chuyển nốt

- Mwo ? Mà anh có quyền gì mà có thể làm như vậy ?

- Nhà tôi có hơn 80% cổ phần đầu tư vào ngôi trường này. Tại sao không thể ?

- Hiểu rồi

- Tên mấy người đó là gì ?

- Jun hyosung và Lee Jieun

- Okie, cô đi ngủ đi. Mai bắt đầu học ở lớp 11A3

- … - Ji im lặng đi vào phòng ngủ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top