Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kwon Jin, Kwon họa sư, là họa sư dạy vẽ cho các hoàng tử và công chúa trong cung. Tài vẽ của ông đẹp đến nỗi được đặc cách là nam nhân duy nhất, sau hoàng đế, vào hậu cung vẽ chân dung cho các phi tần.


Vốn dĩ lúc trước, Kwon Jin là một người bán tranh dạo ở Hán Thành, nhờ vẽ đẹp cũng có thể tự nuôi bản thân và sống qua ngày. Mọi chuyện thay đổi khi một đại quan tình cờ trông thấy tranh của ông và dâng lên hoàng đế. Long nhan vô cùng thích thú khi nhìn thấy bức tranh nên đã triệu Kwon Jin vào cung và phong quan cho ông. Từ đó, ông trở thành một trong những thầy dạy học của Thái Tử cùng đám "trời con" trong cung. Cứ mỗi tháng, Kwon Jin ở lại trong cung ba ngày để họa các phi tần và tú nữ mới nhập cung. Những kẻ ôm mộng được diện kiến long nhan liền tìm cách đút lót cho ông. Tuy không phải là kẻ xấu nhưng không hẳn là thánh nhân, mỡ dâng miệng mèo, Kwon Jin tội vạ gì mà không lấy. Vẽ đẹp là một chuyện nhưng hoàng đế có chú ý đến hay không lại là chuyện khác mà.


Lại nói về Kwon Yuri, con gái út của ông, lục tiểu thư của nhà họ Kwon, là kết tinh tình yêu của Kwon Jin với người phụ nữ mà ông ta yêu nhất. Nhưng khi gặp được người ấy, Kwon Jin đã có tới hai vợ nên người ấy không thể trở thành chánh thất của ông và Yuri dù được mọi người yêu thương đến thế nào cũng mang tiếng "là con vợ lẽ" suốt đời.


Ba người phụ nữ tuy cùng chung một chồng nhưng không mấy đụng chạm nên Kwon gia lúc nào cũng "sóng yên biển lặng". Sáu đứa trẻ cũng được Kwon Jin yêu thương như nhau nhưng người ngoài nhìn vào cũng thấy Yuri là được chiều chuộng nhiều hơn hết. Ngẫm cũng đúng thôi, ông đã có tới năm người con trai và Yuri lại là con của người ông yêu, hỏi sao cô không phải là viên ngọc trên tay của Kwon họa sư cho được.


Ngày tháng cứ bình lặng trôi qua, cứ nghĩ đến hết đời cũng không thay đổi.


Cho đến mọi ngày, mọi chuyện bỗng nhiên bị đảo lộn, trên dưới Kwon gia nhận được tin dữ. "nhị phu nhân cùng tam phu nhân đang trên đường đi dâng hương đã bị sơn tặc giết chết". Còn gì đau lòng hơn. Kwon Jin cùng đại phu nhân chẳng buồn ăn uống suốt cả tháng. Không khí vui vẻ trong phủ bỗng chốc bị thay thế bởi sự tang tóc.


Yuri bé nhỏ không thể hiểu được.


Tại sao cha và đại nương lại buồn bã như thế?


Tại sao năm người ca ca của nó lại khóc như mưa?


Tại sao mẹ nó cùng nhị nương không ngủ trên giường mà lại chui vào cái hộp nhỏ xíu đó nằm.


Tại sao mẹ không mở mắt nhìn nó, không ôm nó như mọi ngày và ... sao tay mẹ lại lạnh như thế?


Rồi nó hoảng loạn khi người ta hạ chiếc hộp nhỏ chứa mẹ nó xuống lòng đất, nó dùng đôi tay bé nhỏ đánh liên tục vào những người ấy, miệng không ngừng gào lên:


-Dừng lại. Các người làm gì vậy? Sao lại chôn mẹ con. Trả mẹ lại cho con.


Nó cứ hét lên như thế cho đến khi ngất đi. Những người chung quanh không khỏi đau lòng. Một đứa trẻ chỉ mới mấy tuổi, sao lại chịu nỗi đau lớn như vậy.Trời bắt đầu mưa rất lớn như khóc thương cho đứa trẻ nhỏ.


Năm ấy, Yuri vừa tròn sáu tuổi.


Yuri cũng dần lớn lên trong sự chăm sóc của đại phu nhân, bà yêu thương Yuri như con, cô đối với bà cũng không khác gì mẹ ruột. Càng lớn, Yuri càng giống mẹ, cũng xinh đẹp ( mỗi tội hơi đen ), cũng thiện lương như vậy. Kwon Jin coi như cũng được an ủi phần nào. Ông bắt đầu dạy các con của mình vẽ tranh. Yuri vốn thông minh nên học rất nhanh, chẳng mấy chốc đã bỏ xa mấy ca ca của mình, cầm kì thi họa, không thứ nào không biết. Xinh đẹp, tài giỏi lại là con nhà quyền thế, Yuri trở thành tâm điểm theo đuổi của nam nhân trong Hán Thành nhưng chẳng ai có thể lọt vào mắt xanh của nàng tiểu thư ấy.


Tuy nhiên, đừng bao giờ "trông mặt bắt hình dong", nhìn ngoan hiền như thế thôi chứ Yuri là chúa nghịch ngợm, là người khiến cả Kwon phủ luôn ở trong tình trạng đau tim và không dưới mười lần, cô tiểu thư ấy làm mấy vị ca ca của mình phải nổi điên lên. Cứ mỗi khi Kwon Jin nhập cung, cô đều tìm cách trốn ra ngoài. Lần này cũng không ngoại lệ, chỉ có điều, lần bỏ trốn này đã khiến cuộc đời cô rẽ sang một hướng khác.


Lành hay dữ, có lẽ đành phải chờ xem ý trời thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top