Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 33 - Memories

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap33


Đó là một buổi chiều đầy gió.

Cô bé ấy ngồi vẽ tranh dưới gốc cây anh đào đang nở rộ, mái tóc đen dài cùng dàn da mỏng manh. Một làn gió thổi qua, khiến mái tóc cô bé bay nhè nhẹ trong gió cùng những cánh hoa anh đào nhỏ đang rơi rụng phấp phới.

Ham Eunjung khi đó thề rằng, mình chưa từng gặp cảnh vật nào đẹp đến như vậy cả. Cô bé dưới gốc cây anh đào đó tựa như một thiên thần nhỏ vậy. Chiếc váy trắng, ngón tay thon dài đang cầm bút nhẹ nhàng lướt trên bản vẽ bằng gỗ, chỉ có điều Ham Eunjung không hiểu nổi, tại sao thiên thần lại trông buồn bã như thế chứ?

Ham Eunjung cứ tần ngần đứng ở đó nhìn thiên thần đó đến ngẩn ngơ cho tới khi ánh mắt tựa như làn sương mờ mỏng manh kia nhìn thẳng vào mình liền bối rối lúng túng. Có chút cảm giác làm gì sai trái muốn quay lưng bỏ chạy.

Vừa quay lưng bỏ chạy thì liền đụng phải hai người đàn ông cao lớn phía trước.

"Nhóc con, ma đuổi con sao, làm gì mà chạy dữ vậy?" Ông Ham, bố của Ham Eunjung giữ cô lại, từ tốn hỏi

Ham Eunjung lắc đầu nguầy nguậy. Hai người đàn ông thấy vậy cũng chẳng hỏi thêm gì, người còn lại nhìn về phía trước một cách đầy tự hào nói

"Anh Jin Suk, đó là con gái của tôi, Lee Jihyun."

Ham Jin Suk nhìn về phía trước, cô bé thiên thần đó vẫn đang nhìn về phía này, nhẹ gật đầu chào ông.

"Bảo bối của chủ tịch Lee đáng yêu lễ phép như vậy. Không như Eunjung nhà tôi, nghịch ngợm không thể tưởng tượng nổi."

"Haha, còn tôi một chút muốn con gái mình tinh nghịch lại không được đây nè. Nó còn bé, nghịch ngợm một chút cũng tốt mà."

Chủ tịch Lee xoa đầu Ham Eunjung "Eunjung phải không, con qua đó chơi với Jihyun nhé. Bác và bố con cần phải bàn công việc."

"Dạ vâng" Được nghe qua đó chơi với thiên thần Ham Eunjung rất mạnh dạn gật đầu, nhưng khi 2 người lớn đi vào nhà, cô lại bối rối không dám đến gần Lee Jihyun.

Hít một hơi thật sâu, Ham Eunjung bước đến sát bên cạnh Lee Jihyun

"Xin chào thiên thần, tôi là Ham Eunjung."

Lee Jihyun nghe được liền ngừng bút, đôi mắt như làn sương mỏng thoáng hiện chút ý cười

"Gì cơ? Thiên thần?"

"Phải. Cậu là thiên thần. Ham Eunjung sẽ bảo vệ thiên thần. vì vậy cho Eunjung được ở ngồi đây chơi với thiên thần nhé."

Lee Jihyun bật cười nhẹ một tiếng. Đưa mắt nhìn cô bé đứng trước mặt mình. Tóc ngắn lém lỉnh, được cột một chỏm trên đỉnh đầu, trong vô cùng hài hước. Ánh mắt thông minh lanh lợi, nhưng nhìn đáng yêu hệt như một chú chó con vậy, vì vậy cô buộc miệng

"Xin chào, Beakgu."

"Beakgu?" Ham Eunjung ngơ ngác

"Ừ, tôi gọi cậu là Beakgu được chứ." Lee Jihyun nghiên đầu

"Dĩ nhiên, thiên thần muốn là được." Nhìn thiên thần nở nụ cười, Ham Eunjung lại cảm giác lại thấy thêm được một kiệt tác của thượng đế nữa rồi.

Đó là lần gặp đầu tiên của họ.

Năm đó. Lee Jihyun 7 tuổi. Ham Eunjung 5 tuổi.

............

Lee Jihyun mất mẹ từ khi mới 5 tuổi vì vậy tâm lí bị ảnh hưởng nặng nề, nên vì thương con nên ông Lee không hề bắt ép Lee Jihyun đi học quá sớm. Chính vì vậy, sau khi quen biết Ham Eunjung, cô dần mở long hơn. Cũng đã chịu đến trường lớp như mọi người, nhưng cũng vì vậy, lịch trình học tập của Lee Jihyun chậm hơn các bạn cùng lứa 2 năm, vì vậy cô bé luôn được đặc biệt được sắp cùng lớp với Ham Eunjung cho có bạn. Cũng vì lí do đó, Ham Eunjung cũng chẳng bao giờ gọi Lee Jihyun là chị mặc dù cô lớn hơn tận 2 tuổi.

Với tính cách trầm tĩnh, vẻ ngoài xinh đẹp, thành tích học tập vượt trội, gia thế khủng, Lee Jihyun luôn là đối tượng được nhiều người đeo đuổi, hâm mộ. Cũng vì lí do trên, mà cũng có nhiều người vô cùng ghen ghét với cô. Tuy là vậy, nhưng khi ở trường cô cũng chẳng hé môi nói chuyện với một ai ngoại trừ Ham Eunjung, người được vô số nữ sinh ái mộ bởi tính tình dịu dàng, hay giúp đỡ người khác.

Chính điều này, một số nữ sinh trong lớp cực không thích Lee Jihyun. Nhìn thấy Ham Eunjung tối ngày đều chăm lo cho Lee Jihyun từng tí một, long ganh ghét nữ sinh trỗi dậy, quyết định tìm Lee Jihyun tính sổ.

Một buổi chiều mát mẻ, Ham Eunjung vì bị thầy cô nhờ đi làm chút chuyện nên Lee Jihyun vẫn ngồi lại trong lớp chờ Ham Eunjung trở về sẽ cùng về.

Đột nhiên...

Một tiếng vỗ bàn rất lớn chợt vang lên, làm Lee Jihyun bất giác giật mình, mở đôi mắt đang nhắm lại của mình. Cô thấy trước mặt mình là 4 5 cô gái khác, vẻ mặt không có vẻ gì là than thiện cho lắm đang nhìn cô.

Lee Jihyun đứa mắt nhìn họ

Thế giới như trở nên yên lặng hơn.

Ánh mắt cô có giúp lạnh băng...

"Có chuyện gì sao...?"

Nữ sinh có vẻ là đầu đàn, nuốt nước bọt trước ánh mắt có phần áp lực của Lee Jihyun, nhưng sau đó cố trấn tĩnh lại, nói cứng

"Con nhỏ chết tiệt. Mày có biết là dòm mày rất khó ưa hay không? Tao không hiểu tại sao Ham Eunjung lại có thể thích một đứa như mày nữa."

"Thế sao...? Thế cô muốn làm gì tôi đây?"

Cô nữ sinh nhếch mép

"Đúng là không làm gì được, nhưng nhìn mày khó ưa như vậy, chỉ muốn đánh một trận cho bỏ ghét thôi."

Lee Jihyun nhếch mép cười

"Các cô có thể đánh tôi, tôi sẽ không đánh trả. Nhưng cẩn thận một chút, tôi không biết sẽ có chuyện gì xảy ra cho các cô sau này đâu."

"Mày hù dọa tao hả? Tụi bây, đánh nó cho tao."

Lee Jihyun thấy một bàn tay dơ bẩn đang kéo lấy bả vai mình, cũng lại thấy một bàn tay khác dơ bẩn không kém đang muốn giáng xuống má mình cực nhanh. Nhắm mắt lại tính chịu đựng cái tát đó, nhưng...không có gì xảy ra cả...

"Dừng tay"

Lee Jihyun nghe một tiếng nói nhẹ nhàng phát ra. Cô chậm chậm mở mắt. Nở nụ cười nhẹ. Là Beakgu.

"Tôi cảnh cáo các cô. Nếu sau này dám đụng vào Lee Jihyun dù chỉ một cọng tóc tôi, Ham Eunjung tôi nhất định sẽ đòi lại gấp 10 lần. Giờ thì Cút!"

Nhìn thấy khí thế của Ham Eunjung, lại sợ sệt Ham Eunjung sẽ nghĩ xấu về mình, nên đám nữ sinh nhanh chóng biến mất.

Trong lớp học chỉ còn lại 2 người, Ham Eunjung mới cúi người xem xét Lee Jihyun

"Cậu không sao chứ? Sao lại không chạy đi, ngồi yên để chịu đánh vậy à."

"Bỏ trốn không phải là cách hay." Lee Jihyun nhàn nhạt nói

"Nhưng cậu bị đánh mình sẽ đau lòng."

"Mình sẽ không bị đánh."

"Nếu mình không xuất hiện, chẳng phải cậu đứng yên để họ đánh rồi sao?"

"Mình biết cậu sẽ xuất hiện."

"Cậu tin chắc như vậy à?"

"Vì Beakgu hứa sẽ bảo vệ mình." Lee Jihyun nghiên đầu cười nhìn Ham Eunjung.

Ham Eunjung ngơ ngác. Sau cùng cũng cười xách cặp giúp Lee Jihyun, một tay còn lại nắm tay Lee Jihyun "Về thôi."

Năm đó, Lee Jihyun 18 tuổi, Ham Eunjung 16 tuổi.

......................

Một nhà hàng Pháp sang trọng

Có 2 người ngồi đối diện nhau dung bữa tối.

Ham Eunjung ăn xong trước, chống cằm nhìn người đối diện đang từ tốn nhấp một ngụm rượu.

"Này Beakgu. Nhìn chằm chằm người khác khi ăn là bất lịch sự đấy." Lee Jihyun lấy khăn giấy nhẹ lau miệng mình rồi lên tiếng

"Hề, cũng đâu phải lần đầu tiên đâu mà."

Lee Jihyun nhẹ cười, không ai nói gì với nhau nữa.

Giữa khoảng không gian ấm áp của nhà hàng, tiếng violin cùng piano du dương vang khắp cả nơi này. Ham Eunjung lần nữa chìm đắm. Nụ cười Lee Jihyun đẹp tựa hoa anh đào năm đó, thiên thần dưới gốc cây anh đào mà cô hứa sẽ bảo vệ.

Như bị nụ cười mỏng manh như cánh hoa đó thôi miên, đầu óc cô dần trống rỗng, chỉ còn để con tim kiểm soát mọi hành động. Ham Eunjung chậm chạp đưa tay nắm lấy tay Lee Jihyun nhẹ giọng

"Jihyunie~.."

Giọng nói trầm ấm làm người khác đầy tin tưởng, Lee Jihyun cảm giác được Ham Eunjung sắp nói điều gì, vì vậy cô im lặng không đáp lại tiếng gọi đó, im lặng chờ đợi người kia nói tiếp

"Mình thích cậu, Jihyunie~."

"..."

"Cho mình một cơ hội, bảo vệ cậu, chăm sóc cậu được không Jihyun?"

"..."

"..."

"Beakgu, chẳng phải cậu vẫn đang bảo vệ mình sao?" Lee Jihyun sau im lặng, đã lên tiếng, vẫn giọng nói nhẹ tênh

"Cậu hiểu ý mình muốn nói gì khác nữa mà." Ham Eunjung thất vọng nói

"Beakgu, cậu cũng biết mình sắp đi du học, mình chỉ sợ..." Lee Jihyun ngập ngừng.

Mắt Ham Eunjung đột nhiên sáng rực, nhanh nhảu "Mình có thể chờ. Tin tưởng mình được không?"

Im lặng một lúc lâu, cuối cùng Lee Jihyun cũng mềm lòng trước lòng chân thành của Ham Eunjung. Không phải cô không biết tình cảm của 2 đứa thế nào, chỉ là chần chừ không rõ ràng bởi vì đã quá thân thiết với nhau, bất chợt mối quan hệ thay đổi có chút không quen.

"Được. Mình tin cậu. Beakgu, mình cũng thích cậu." Lee Jihyun lại cười.

Chính giây phút đó, Ham Eunjung đứng dậy, cúi người khóa lấy đôi môi anh đào của Lee Jihyun.

Ham Eunjung hôn thiên thần của mình thật nhẹ

Không gian tĩnh mịch, chỉ còn tiếng tim đập hòa nhịp cùng tiếng nhạc du dương. Ánh sáng nhạt nhòa từ ánh đèn hắt nhẹ vào cửa sổ phản chiếu hình ảnh hai người hôn nhau.

Đôi môi Lee Jihyun lành lạnh, buốt giá làm Ham Eunjung muốn chính mình có thể bị đóng băng mãi ở đó suốt đời.

"Lee Jihyun, Ham Eunjung sẽ yêu cậu, bảo vệ chăm sóc cậu thật tốt."

Ham Eunjung khẽ nói qua nụ hôn. Lee Jihyun nhoẻn miệng cười, tay cũng vòng lên ôm lấy cổ người đối diện.

Lần đầu tiên, nói lời yêu. Nụ hôn đầu.

Năm đó, Lee Jihyun 22 tuổi, Ham Eunjung 20 tuổi.

....................................

--------------

P/s: Sorry vì đã up quá chậm trễ do mình bận quá. Sẽ cố gắng update thường xuyên hơn

Hi vọng nhận được nhiều vote nhiều comt để có động lựa viết tiếp. ^^~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top