Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         Xoảng…

_Yaaa,Kim Hyuk Jae, cậu nấu cho chó ăn đấy à? _ Dong Hae hét lên với con người đang đứng trước mặt,tay hất hết những dĩa thức ăn xuống đất .

_ ... _ Hyuk Jae vẫn im lặng, mặt cúi gằm xuống đất .

_ Điếc à? Không nghe tôi nói sao? Hay là không hiểu tiếng người _ Dong Hae gằn giọng,

_ X… in... lỗ…I _ Hyuk Jae yếu ớt nói,tay quệt vội giọt nước mắt .

   CHÁT…

_ Sao khóc? Oan ức lắm à? _ Dong Hae tiến tới nâng cằm cậu lên tát một cái nảy lửa rồi nhếch mép hỏi.

_ ... _ Hyuk Jae vẫn im lặng, không nói gì, cắn chặt môi đến bật máu để không bật ra những tiếng nấc nghẹn ngào .

_ BIẾN _ Dong Hae gằn giọng.

_ Vâ..ng _ Hyuk Jae trả lời rồi quay mặt bước lên lầu .

           Anh - Lee Dong Hae - bây giờ đã là chủ tịch tập đoàn điện tử nhất nhì cái xứ kim chi này - tập đoàn hùng mạnh KANGTEUK.Là chồng của Kim Hyuk Jae đã hai năm.

  Cậu - Kim Hyuk Jae - nhị thiếu gia của tập đoàn dầu khí HANCHUL. Là vợ của Lee Dong Hae.

           Họ lấy nhau đã hai năm trong sự chúc phúc cùa họ hàng hai bên, họ vui vẻ, họ hạnh phúc vì đôi trai tài “gái sắc”này đã đến được với nhau. Sau khi anh và cậu lấy nhau cả hai dọn ra ở riêng để sống theo yêu cầu của anh. Apama hai bên đều vui vẻ đồng ý để đôi trẻ có thời gian riêng tư, sẵn tiện he... he… lâu rồi họ chưa có thời gian dành cho nhau ,toàn bị phá đám ở đoạn cao trào, một công đôi chuyện. Và Kang In appa đã thừa cơ hội này đẩy hết công việc cho Dong Hae và Sung Min với lý do :” Appa mệt rồi với lại umma con cùng HanChul apama muống đi du lịch vòng quay thế giới .Vậy nhé mọi việc giao cho con và thằng Kyu nhé, bye bye con trai”.

            Lê từng bước nặng nhọc về phòng, cậu mệt mỏi ngồi bệt xuống sàn ngay khi cánh cửa vừa được đóng lại. Khép hờ đôi mắt, cậu để cho những giọt nước mắt rơi tự do trên khuôn mặt thanh tú. Đưa tay sờ lên bên má khi nãy anh vừa tát, cảm giác đầu tiên cậu cảm nhận là đau. Ưh đau, đau lắm… nhưng nỗi đau này có là so với nỗi đau mà trái tim nhỏ bé của cậu đang chịu đựng. Gần hai năm về làm vợ anh chưa có khi nào cậu được vòng tray ấm áp của anh ôm vào lòng, chưa có khi nào anh nhìn cậu bằng ánh mắt trìu mến, thương yêu, chưa khi nào cậu nhận được từ anh nụ hôn ngọt ngào như khi còn yêu nhau… và hơn hết… chưa bao giờ anh xem cậu là… một người vợ đúng nghĩa…

           Cậu - đến bây giờ chưa tìm ra được lý do anh thay đổi như vậy, từ một chàng trai tuy có chút lạnh lùng nhưng ấm áp, có gương mặt ngô ngố, lại hay chìu chuộng, chăm sóc cậu lại trở thành một con người đã lạnh lùng nay càng lạnh lùng hơn.trái tim sắt đá hơn và thường xuyên đánh đập mắng nhiếc cậu mà không lý do. Cậu không dám nói cho ai biết, kể cả apama hai nhà,  Kyu và Sung Min mỗi khi họ gọi điện hỏi thăm ,cậu không muốn mình mãi làm phiền họ. Lắm lúc cậu muốn buông tay, muốn bỏ anh đi thật xa nhưng khi nghĩ về anh, về tình yêu cậu dành cho anh, cậu lại thôi, lại tiếp tục chịu đựng những trận đòn roi không tiếc thương mỗi khi anh say xỉn, khi anh buồn và bực bội .

           Sẽ thật nực cười khi có ai đó ghen tỵ với chính mình, với cậu, đó là sự thật, cậu ghen tỵ với Hyuk Jae trong quá khứ, một Hyuk Jae có tình yêu đẹp mà ai cũng ao ước, một Hyuk Jae thường xuyên nhìn thấy anh mĩm cười, một Hyuk Jae nhận được sự che chở ấm áp của anh, một Kim Hyuk Jae nắm giữ trái tim anh - Lee Dong Hae .

*                              *                                   *                                    *                    *

 _ Hyukie này!

 _ Sao anh?

 _ Một con cá lai với một con khỉ sẽ ra con gì?

 _ Một con đầu khỉ đuôi cá?

 _ Em ngốc quá !Sai rồi! Là một con cá biết leo cây .

 _Yah em không ngốc …

 _ Em không ngốc chỉ babo thôi, babo, babo… hahahaha…

 _ Anh chết với em, em mà bắt được anh thì anh chết chắc, em sẽ làm cá bảy món.

 _ Bắt được anh rồi nói đồ khỉ ngốc blêu… blêu..

 _Yaaaa

             Họ rượt nhau trên bãi cát vàng dưới ánh nắng hoàng hôn dịu nhẹ, tiếng cười, tiếng hò hét làm rôn ràng cả một vùng biển vốn bình yên.

       *                                *                                  *                               * 

 _ Haenie là đồ cá ngố .

 _ Ừ tui ngố mà gái xếp hàng theo dài là được rồi.

 _ Vậy đồ ngố yêu ai trong số đó ?

 _Tui hả? Tui là đồ ngố nên chỉ yêu đồ ngốc thôi, là em đấy con khỉ ngố, nhí nhố , ham ăn…

 _ ...

 _ haiz nhìn cái mặt đơ đơ, ngơ ngơ vậy là biết không hiểu gì rồi.

 _ Yaa, em đâu có ham ăn.

 _ Ừ anh yêu em, lấy anh nhé?

 _ ...

 _ Im lặng là đồng ý, em thành vợ anh rồi, cấm cãi

 _ Anh… oaoa... em đồng ý… em đồng ý…

*                            *                                   *                              *                     *

            Chìm đắm trong suy nghĩ của quá khứ đến mức khi ngước nhìn thì đồng hồ đã điểm sáu giờ tối rồi, cậu đứng lên đưa tay lau hai hàng nước mắt, bước ra khỏi phòng, cậu muốn ăn chút gì đó, sáng giờ cậu đã ăn gì ngoài cái bánh ngọt mà bác quản gia đưa cho đâu. Đi ngang qua phòng anh, cậu nghe thấy tiếng động lạ trong phòng. Đúng là lạ thật bình thường có bao giờ anh có mặt ở nhà vào giờ này đâu, cửa phòng thì đóng ,trong phòng lại có tiếng động lạ, cậu nửa muốn xem, nửa lại không. Đơn giản vì phỏng anh không ai được vào kể cả cậu. Sau năm phút suy nghĩ cậu quyết định vào xem trong phòng có cái gì (Lý trí bao giờ cũng thua sự tò mò).

     Cạch…

            Đập vào mắt cậu là hình ảnh chưa bao giờ và sẽ không bao giờ cậu nghĩ tới, nó như vạn cây kim đâm sâu vào trái tim cậu. Mắt cậu mở to cậu dường như không tin vào mắt mình, ANH ĐANG LÀM CHUYỆN ĐÓ VƠI MỘT NGƯỜI CON GAI KHÁC và tiếng động lúc nãy cậu nghe chính là tiếng rên của cô gái đó. Cậu bấu tay vào ngực áo trai của mình, đau đau lắm, đau hơn cả những lới mắng nhiếc, những thái độ lạnh nhạt của anh suốt hai năm qua, đau hơn cả khi anh nói anh và Jessica trở thành người yêu của nhau. Rồi bỗng đùng một cái cô bỏ anh đi, anh không khóc, anh dửng dưng như không có chuyện gì. Nhưng cậu nghĩ có lẽ anh rất đau chỉ là không nói thôi. Anh nhốt mình trong phòng suốt ba ngày khiến Teukie umma lo lắng vô cùng.Trong lúc khó khăn, mệt mỏi ấy, cậu nhẹ nhàng đến bên anh, lẳng lặng không nói, đưa bờ vai cho anh tựa vào, cậu biết bây giờ anh cần một chút yên tĩnh, một chút lặng cho tâm hồn chính mình.

    Ông trời ạ, ông có thể cho thời gian dừng lại ngay giây phút này không? Con xin ông…

 _ Ưhm.o... ppa… có... ngư… ời… _ Ả lên tiếng khi thấy cậu đứng ở cửa.

 _ ... _ Anh không trả lời, hướng mắt ra cửa xem đứa to gan nào dám vào phòng anh.

           THỊCH _Tim anh chợt đánh thót một cái dù căm ghét cậu đến tận xương tủy nhưng chưa bao giờ anh muốn cậu nhìn thấy cảnh này. Nhanh chóng bước xuống giường mặc kệ cho cô gái trên giường la oai oái vì đang đến đoạn cao trào. Anh lôi cậu đi trong tình trạng Adam, còn cậu mắt vẫn mở to, miệng vẫn còn há hốc ngạc nhiên. Đến căn phòng cuối hành lang, anh xô cậu vào, đẩy mạnh xuống giường, anh trừng mắt hỏi lớn:

 _ Muốn lắm à??

 _ Em… em…em xin lỗi… nhưng…

         CHÁT _ Không để cậu nói hết câu anh tát một cái thật mạnh vào bên má vẫn còn hằn năm dấu tay bởi cái tát lúc sáng.

 _ Để tôi cho cậu toại nguyện nhé!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top