Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

L0ve Again - Chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Luhan! Người ta đang đồn khu chung cư nhà cậu xảy ra hỏa hoạn" - Một người đàn ông cao lớn, trẻ trung hớt hải chạy vào thở hồng hộc.

"Có thật không?" - Luhan nghi ngờ nhìn quản lí Dong của mình nhưng có lẽ bộ dạng hiện giờ của người ấy đã thấy rõ rồi. Anh lục tìm điện thoại trong túi, vội vàng gọi điện cho Seohyun. Gọi đến lần hai vẫn không nghe máy. Sợ điều gì đó không hay xảy ra, anh lập tức trở về nhà không lời chào tạm biệt với anh bạn ngồi bên.Chanyeol vẫn rất bình tĩnh xem xét tình hình. Cậu đã từng đến nhà của Luhan, theo như những gì quan sát thấy thì trong nhà anh cũng không có thứ gì đặc biệt, để cho cháy rụi cũng chẳng sao. Anh ta giàu thế cơ mà. Cậu nghĩ với hoàn cảnh này Luhan chắc sẽ phó mặc cho quản lí Dong tới đó chứ không phải đích thân đi như thế này. Chẳng lẽ Luhan không sợ phóng viên và các fan biết anh ta ở đó sao. Rồi cậu chợt bật cười khi nhớ ra dòng chữ trên màn hình điện thoại của Luhan khi nãy. Hình như cậu đã tìm ra lời giải thích cho những thắc mắc của mình.

"Haha. Cái gì mà "Thái Tử Phi" cơ chứ. Tên này giờ gớm thật, giấu cả người yêu trong nhà."

Luhan phóng xe nhanh chóng về khu chung cư, vẫn còn nhiều người đứng đó nhưng quang cảnh không đông đúc như anh nghĩ. Anh đeo chiếc kính đen đi vội vào trong tìm một nhân viên trong số những người lính cứu hỏa đang đi ra."Vừa xảy ra cháy tầng nào đấy?". Người kia đứng lại trả lời cẩn thận: "Ở phía trái tầng hai, do dây điện bị chập đêm qua". Nghe nói tầng hai, Luhan ngay lập tức chạy lên. Những người ở đây vẫn còn đứng tràn ngoài hành lang hoảng hốt. Anh đi nhanh xô phải một vài người để tìm đến căn nhà của mình, xông vào tìm kiếm như một kẻ đột nhập.Căn nhà xộc ra một mùi khói khét lẹt càng khiến Luhan phát hoảng. Anh tạt đi những hơi trắng phảng phất, rẽ lối tìm đường vào, miệng không ngừng gọi lớn."Seohyun!""Seohyun! Cô ở đâu?"...

Tiếng ho sặc sụa từ phòng mình báo hiệu cho anh tới. Luhan nhìn thấy Seohyun đang lúi húi ở nơi đó. Thấy bước chân anh vào, cô đứng bật dậy giấu thứ đang cầm trên tay ra đằng sau.Luhan hiện giờ không quan tâm cô đang làm gì mà chỉ muốn biết cô có bị thương ở đâu không. Anh ôm lấy mặt cô, cầm hai cánh tay cô lên xem xét. Nhìn kĩ nhiều lượt đến khi không thấy vết xước nào anh mới thở phào.Seohyun biết anh đang lo lắng, cô phải giải thích ngay rằng mình đi siêu thị mua ít đồ nên không có mặt ở nhà trong lúc cháy, vả lại nhà anh không sao chỉ bị ảnh hưởng khói từ trung tâm cháy mà thôi. "Nhưng sao anh lại hốt hoảng đến thế?" - Seohyun chợt hỏi khi thấy thật kì lạ, Luhan lại quan tâm đến mình cẩn thận như vậy.Anh thì cũng chẳng hiểu vì sao lại thế, lúc nào cũng dựa vào cái lí do muôn thuở để trả lời mỗi khi Seohyun hỏi những câu tương tự như này: "Cô mà bị làm sao thì Yoona sẽ trút giận lên đầu tôi."

"Sau đó anh lại trút lên đầu tôi" - Seohyun nối tiếp câu nói. Anh cũng không vừa, lời đe dọa mà chứa đầy sự quan tâm nhắc nhở: "Thế nên đừng có mà để bản thân cô xảy ra chuyện gì."...

Sau sự cố này, ngay hôm sau Luhan không đến công ty một mình nữa. Anh bắt Seohyun đi cùng làm chân bê đồ. Khỏi phải nói, cô thích thú vô cùng, vậy là cô cũng được ra một môi trường mới không bị gò bó trong không gian chật hẹp của ngôi ngà. Tuy công việc mới này nghe thì có vẻ vất vả nhưng thực tế từ trước đến nay bao nhiêu đồ nặng toàn do quản lí Dong chịu trách nhiệm, còn cô chỉ đi theo, anh ở đâu cô phải ở đó. Nghe thì tưởng như cô giám sát anh nhưng mục đích của Luhan là giám sát cô có lẽ đúng hơn.Đến trước cửa tòa nhà SM cao lớn Seohyun thực sự choáng ngợp. Cô bị giật mình đến suýt chết khi vừa bước xuống xe đã thấy tiếng reo hò của fan Luhan, phần lớn là các nữ sinh đang dơ bảng hiệu gọi lớn tên anh. Cô đứng ngơ ngác nhìn quanh mà không để ý rằng Luhan đã vào trong từ khi nào liền vội nhanh chân theo sau quản lí Dong.Bước vào không gian bên trong, tất cả mọi người tạm dừng lại công việc sau vài giây để nhìn Seohyun. Cô thấy như mình như một sinh vật kì lạ đến từ thế giới khác. Ừ thì cô không phải người của thế giới này nhưng đâu có dị lắm, chỉ là hơi ngốc chút xíu thôi - theo như nhận xét của Luhan là thế.Seohyun lén lút theo sau rụt rè, bẽn lẽn cúi chào với những người lần đầu gặp mặt. Cô theo sau Luhan và không ngừng túm lấy vạt áo anh. Điều này cũng khiến xung quanh phải tò mò. Có lẽ vì thế nên anh chợt dừng bước khiến cô không để ý cứ thế tiếp tục đi rồi xô vào.Luhan nhìn cái tay đang nắm áo mình kia đầy lạnh lùng: "Bỏ nó ra".

Seohyun vội rụt tay lại, cúi đầu xin lỗi như thể mình vừa mắc phải một tội lớn: xâm hại vào y phục của Hoàng Tử quốc dân.Cô cứ đi theo mà không biết rằng mình sẽ đi đâu. Nhìn thang máy hiện lên số 8 đỏ chót mà vẫn chưa đến nơi, Seohyun cảm thấy thật lo lắng cho công việc mới mẻ của mình. Cánh cửa mở rộng, cô được bước đến một không gian mới mẻ - không gian của âm nhạc và những vũ điệu đó là phòng tập nhảy của Luhan. Anh vừa đến, mọi người chỉ kịp chào hỏi nhau một hai câu rồi lập tức cuốn mình theo những bước nhảy.Tiếng nhạc thay đổi, Seohyun nhận ra ngay đó là giọng của Luhan với bài hát mới của anh. Cô được anh chỉ đạo ngồi đó và thưởng thức từng điệu nhảy của mình - công việc mới đầu thật đơn giản.

Luhan cùng vũ đoàn luyện tập thật hăng say, nhìn những giọt mồ hôi ướt đẫm trên cơ thể, anh lúc này trông rất quyến rũ và thu hút. Ánh mắt của Seohyun lại bị chìm đắm vào từng động tác của anh, cô còn tự hỏi mình làm sao để không thể có tình cảm với người này khi mà ngày nào cũng ngắm anh như vậy.

Nhạc dừng cũng là lúc Seohyun bừng tỉnh khỏi sự thu hút của anh. Đồng hồ đã dừng tại tâm điểm, Luhan tạm chia tay mọi người rồi ném chiếc balo về phía cô ra lệnh: "Đi ăn trưa". Seohyun lon ton theo sau, đi qua một phòng tập khác cô bỗng kêu ầm lên thật lớn hai tiếng "SUHO! SUHO!". Tiếng hét thần kì đến mức tất cả quay sang nhìn cô rồi hóa tượng ngay tức khắc. Họ thấy Luhan và cúi chào lễ phép, ánh mắt nhìn anh như chờ đợi anh giới thiệu cô gái đi bên đến họ. Gương mặt Luhan lúc này biến sắc đột ngột vì anh cảm thấy có điều gì đó đang làm mình khó chịu mà nguyên nhân của nó hình như bắt nguồn từ Seohyun. Anh không mấy vui vẻ nhìn Suho và nói: "Đây là nhân viên mới của tôi. Cô ấy là fan của cậu." Dứt lời anh cầm tay Seohyun kéo đi đầy bực bội rồi trách móc: "Cô không cần giữ thể diện cho mình thì cũng phải giữ thể diện cho tôi chứ."

Seohyun thừa biết Luhan đang vô cùng tức giận. Cô không hề thấy mình làm sai như mọi lần để rồi phải cúi rạp đầu xuống xin lỗi. Miệng Seohyun còn hé lên một nụ cười khiến Luhan kì lạ: "Cô cười gì?". Cô nhe hàm răng trắng muốt của mình cùng đôi mắt dò xét nhìn anh: "Anh ghen phải không? Rõ ràng là anh không ưa chuyện tôi thích Suho chút nào."- Seohyun chờ đợi phản ứng của Luhan. Đầu anh đang rối loạn những ý nghĩ khác nhau. Anh né tránh ánh mắt của cô nhưng rồi cũng phải can đảm đối diện với nó để nói chuyện: "Cô đang luyên thuyên gì vậy? Nhân viên của mình lại đi hâm mộ người khác, cô xem tôi có mất mặt không hả." Anh lập tức quay người bước vội, lảng tránh thái độ tiếp theo của Seohyun.

"Hyung!"

"Chào anh Luhan!"

Hai câu chào hỏi từ hai người một nam, một nữ khiến Seohyun lập tức đứng hình. Toàn thân cô run lên nhưng lại toát mồ hôi trong giây phút ấy.Luhan đập tay với chàng trai cười tươi "Chanyeol!" và quay sang cô gái bắt tay ái ngại "Chào Hari!". Họ rất vui vẻ rồi cùng dừng lại ở Seohyun hỏi:"Cô gái này là..."

"À! Đây là Seohyun - nhân viên mới của anh." - Luhan đưa tay về phía cô giới thiệu.Chanyeol rất hào hứng với sự xuất hiện của cô, anh tươi cười đưa bàn tay mình về phía trước rất hân hạnh: "Xin chào cô gái xinh đẹp". Bờ mi Seohyun cụp xuống nhìn lạnh lùng, cô không đáp trả lại cái bắt tay ấy mà chỉ khẽ nói "Chào" một cách không hề hứng thú.Chanyeol gặp phải tình huống khó xử, cậu nghĩ rằng cô có lẽ đang rất ngại bèn rụt tay lại. Ngay sau đó Hari lên tiếng, cô cũng nở một nụ cười nhưng không hề thân thiện như Chanyeol: "Chào Joo Hyun. Tôi là Kim Hari" - Cô nhấn mạnh vào hai cái tên.

   Cre: FB Chi Trần 

  p/s: Các bạn ủng hộ fic ms nha " Kết thúc hay bắt đầu " --------> link: https://www.wattpad.com/myworks/62088223-hanseo-threeshot-k%E1%BA%BFt-th%C3%BAc-hay-b%E1%BA%AFt-%C4%91%E1%BA%A7u

"Người yêu tôi là một thiên thần" --------> link: https://www.wattpad.com/myworks/61207958-shortficseohan-ngi-yu-ti-l-mt-thin-thn

và " [Oneshot] Mây trôi lãng bãng và hồng da trời " --------> link: https://www.wattpad.com/myworks/61209122-oneshot-my-tri-lng-bng-v-hng-da-tri

" Xuyên Không " --------> link: https://www.wattpad.com/myworks/61482766-longfic-hanseo-xuy%C3%AAn-kh%C3%B4ng
" Oneshot : Kết thúc và bắt đầu " --------> link: https://www.wattpad.com/myworks/61477324-hanseo-oneshot-k%E1%BA%BFt-th%C3%BAc-v%C3%A0-b%E1%BA%AFt-%C4%91%E1%BA%A7u


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top