Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 5 :GIA CẢNH NHÀ MASTUKI ( PHẦN II)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cô xuống đến nhà thì thấy bà ta đang ngồi trong phòng khách vắt chân chữ ngũ đọc báo nhìn rất ra dáng chủ nhân của căn nhà nhưng đây đâu phải là nhà của bà ta bà ta chỉ sống "nhờ" ở đây mà thôi.

   Thấy cô con gái "yêu kiều" của chồng bước xuống bà ta lại giả giọng ngon ngọt:

- Ơ,  con đã dậy rồi à

  Đáng ra cô phải cho bà ta một cái tát " trời giáng"  rồi vì dám gọi cô là "con". Nhưng vì mục đích lớn hơn nên cô đành phải nhường bà ta một nước nhưng chỉ cần bà ta gọi một lần nữa thôi thì.... ôi không dám nghĩ rằng sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.

- Dì có thể đồng ý cho con đi Nhật vào cuối tuần này với các bạn được không ạ!- Cynthia cố gắng nói ra những lời mà tưởng chừng như cô chẳng bao giờ nói ra vậy.

  Chớp mắt ba cái bà ta không ngờ cô con gái ương bướng của ông chồng thay đổi chỉ sau một đêm. Trong đầu bà ta hiện giờ đang suy nghĩ đủ thứ nào là uống nhầm thuốc , ăn nhầm thứ, còn có cả thần tiên hóa phép nữa..v..v..

  Cynthia thấy biểu hiện lạ lùng của bà ta nên gọi , cô gọi 2 lần không thấy trả lời thì bực mình đấm một phát vào em tường bên cạnh và tất nhiên em tường sau khi lãnh phát đó thì thủng một miếng rõ to luôn.

  Một phát của Cynthia làm bà ta từ " cõi mộng ảo" trở về thực tại... người run sợ luôn.

- Dì đang nghĩ cái gì thế ạ?- Cô mỉm cười hỏi( cười đểu đấy chứ đừng nghĩ là thật).

- À không có gì đâu con , vừa nãy con hỏi ta cái gì ý nhỉ?- Bà ta trả lời.

- Ơ , thế vừa nãy tôi độc thoại à!- Cô.

- Đâu dì vẫn nghe con nói đấy chứ !- Bà ta trả lời tỉnh bơ

- Nghe thì phải biết, tôi nghĩ dì nên đi khám về tai của mình đi là vừa hình như là không được khỏe thì phải- Cô khuyên bà ta nhưng nghe là biết câu nói này lại mang một hàm ý khác.

- Ừ, mẹ biết rồi, cảm ơn con đã quan tâm - Bà giả vờ.

 Trong nhà đột nhiên vọng ra tiếng của người hầu mặc dù khá nhỏ

- Này có nên nói cho bà chủ là có người gọi bà không nhỉ?- NH1.

- Điên à không nhớ cô chủ từng nói khi cô nói chuyện với ai cũng không được làm phiền cơ mà , cô chủ mà điên là tụi mình mất việc như chơi đấy!- NH2.

 - Có chuyện gì trong đó vậy- Bà ta cất tiếng.(nghe rõ thế).

 Mấy người hầu thì sợ không dám nói cứ run lẩy bẩy miệng lắp bắp chả đâu vào đâu.

- Dạ...dạ thưa bà... có... có người gọi..... điện... điện thoại ... tìm ...tìm.. bà ạ

 Bà quay ra tươi cười nói với cô

- Con đợi ta chút ta đi nghe điện thoại

- Hừ, vừa nãy sao bà không nghe cho rõ lời tôi nói đi giờ sao nghe rõ thế- Cô hỏi.

 Bà ta giờ thì hết đường mà cãi vì lời cô nói đã chặn hết những lối thoát mà bà ta nghĩ ra. Đáng ra bà ta phải trả lời cô luôn nhưng đời đâu có đẹp như mơ đâu.

 Reng...Reng...Reng...

 Đúng, tiếng chuông điện thoại bàn lại vang lên giúp bà ta thoát khỏi sự tra hỏi của Cynthia:

- À con đợi mẹ chút để mẹ đi nghe điện thoại đã - Bà ta nhanh chóng rời phòng  khách đi nghe điện thoại .Lạ thật chiếc điện thoại không để phòng khách mà lại để ở chỗ cửa bước sang phòng ăn mới lạ chứ.

- Bà đứng lại bà trả lời tôi đã rồi đi - Cynthia cất tiếng gọi muốn thay vì đi nghe điện thoại thì bà ta trả lời cô.

 Nhưng bà Enomoto giả vờ không nghe thấy tiếng gọi của Cynthia mà cứ thế đi vào trước con mắt của Cynthia. Giờ thì cơn tức giận của Cynthia đã lên đỉnh điểm và ... không có cách nào để nguôi được , hàn khí bốc lên ngùn ngụt cứ thế càng ngày càng mạnh lên khiến hai người hầu chứng kiến run sợ. Bao nhiêu suy nghĩ của Cynthia hiện lên ' Bà ta dám không nghe lời mình nói sao ','Chẳng lẽ lời nói của mình chẳng có ý nghĩa gì với bà ta sao . Bà ta nghĩ mình là người ăn, người ở trong nhà à và bà ta là chủ căn nhà nên không cần nghe mình nói chăng'....' vậy thì bà ta nhầm to rồi, có lẽ  bà đã quên lời cảnh cáo năm xưa rồi nhỉ vậythì tôi sẽ nhắc lại cho bà nhớ '.

   Nghĩ là làm cô bước đến chỗ bà ta đang đứng nói chuyện rất vui... dáng xuống một cú đấm xuống cái điện thoại bàn( thực ra cú đấm này chẳng thấm vào đâu của Cynthia đâu nhưng với bà ta thì ngược lại đấy!)và nát bét cái điện thoại và méo luôn một cạnh của cái bàn được để điện thoại( khổ thân 'em' bàn thế chẳng làm gì sai mà cũng bị mang ra để chút giận)làm bà ta đơ luôn rồi sau đó mới sợ hãi run lên.

- Giờ bà trả lời tôi được chưa?- Cô mỉm cười nhẹ nhàng nhưng ánh mắt chỉ hiện lên một tia giết người.

- Ơ, mẹ chưa trả lời con à !- Bà ta giả vờ ngây thơ.

-.............

- À đúng rồi con hỏi dì đi Nhật phải không?

- ............

- À mẹ nghĩ là con không nên đi đâu con ạ! Con còn bé bây giờ ra ngoài xã hội nhiều không tốt đâu, mà con còn đi Nhật ....- Bà ta giả vờ quan tâm nhưng chưa kịp nói hết thì.(t/g: chị nguôi giận dù gì bà ta cũng đâu biết chị có nhà ở đó đâu; C: còn dám nói tốt cho bà ta có tin ta 'tặng ' ngươi một phát không hả * giơ nắm đấm đe dọa*;t/g: á dạ em không dám đâu chị * xách dép chạy mất*).

   TÉT,TÉT, TÉT.

  3 tiếng tát vang lên bà phu nhân hiện giờ đang ôm mặt đau đớn, trên mặt bà ta hiện giờ còn in nguyên 3 cái tát 'trời giáng' mà Cynthia ban cho. Còn Cynthia giờ thì mặt đỏ bừng trên đầu hiện giờ như đang bốc cháy , cô không kiểm soát được sự phẫn nộ trong người mình nữa nên mới...

- Mẹ chỉ nghĩ cho con thôi mà- Bà ta cố gắng lên tiếng quan tâm sau cái tát đau đớn kia.

- Hứ, bà đi phiêu lưu tận " chân trời, cuối đất"bố, con tôi cũng không nói gì cả. Giờ tôi chỉ đi sang Nhật với các bạn mà bà cũng không cho đi. Tôi đã cảnh cáo bà rồi đừng nên kiếm chuyện với tôi rồi cơ mà chắc bà quên những gì tôi đã nói với bà rồi nhỉ dù gì thì cũng đã 4 năm không hơn không kém rồi cơ mà- Cô nghiến răng

 - Con à , mẹ xin lỗi, mẹ...- Bà ta vừa nhớ lại nhưng đã quá muộn.

TÉT, TÉT,TÉT...

Lại 3 tiếng tát nữa khiến bà phu nhân vừa đứng lên lại ngã xuống sàn, miệng chảy máu còn má thì chưa kịp đỡ đau thì lại nhận thêm 3 cái nữa thì sưng tấy lên .

- Tôi đã cảnh cáo bà là đừng bao giờ gọi tôi là 'con'và xưng mình là' mẹ' rồi cơ mà , vừa nãy tôi đã cố lắm để nhẫn nhịn rồi đấy nhá đừng để tôi đánh bà thêm . Tôi đánh thì không sao nhưng đánh bà rồi nó.. bẩn tay lắm biết chưa- Cynthia ' nhắc nhở'.

  -..........- Cúi gằm mặt, tay vẫn ôm má.

- Chắc bà vẫn chưa nhớ nhỉ . Ờ thì trong thời gian hưởng thụ cuộc sống sung sướng quá nên quên mất những gì cần nhớ nhỉ. Để tôi nhắc lại cho bà nhớ lại nhé . Hôm đó....

----------ĐÂY LÀ ĐƯỜNG PHÂN CÁCH THỜI GIAN VỀ 3 NĂM TRƯỚC------

Hôm đó là một ngày nắng đẹp nhưng thật tiếc cô tiểu thư lại đang ở Australia đang thu xếp đồ đạc để trở về Maxcova cùng ba của mình.

Ở Maxcova , bà phu nhân đang tổ chức một bữa tiệc nướng phải gọi là " huy hoàng" ( tại đâu biết chồng và cô về sớm hơn dự đoán đâu , chính về thế nên cô mới biết được bộ mặt dày hàng kilomet của bà ta chứ).

Lúc đang trên đường từ sân bay về biệt thự thì ba cô lại có việc gấp ở công ty nên về biệt thự sau , bảo cô về biệt thự trước . Khi về đến nhà thì đã thấy bà quản gia và vài người hầu đã đứng đó đợi. Cô đang định nhắc gì đó thì....

- Cô chủ!....-Bà quản gia như muốn nói gì đó.

- What?

   Cô đang định bước vào nhà thì dừng lại. Nhưng cô chưa kịp hỏi quản gia thì một đám khói bụi từ đâu bay đến xông vào mũi.

- Khụ... Khụ... Khụ! Cá... Cái gì vậy hả?- Cô ho khan, lấy khăn tay che mặt rồi hỏi quản gia.

- À dạ! Bà...Bà chủ...Bà chủ mở tiệc nướng BBQ thưa cô chủ- Lúc này thì mặt của cô đen lại. Bà quản gia hơi lo sợ với vẻ mặt của cô hiện giờ. Có trời mới biết lúc tức giận cô sẽ làm gì. Thực ra cô bẩm sinh đã ghét khó bụi, không-bao-giờ tham gia các tiệc nướng ngoài trời, và cực kì ghét đồ nướng.

- Bà ta hiện giờ đang ở đâu?- Hai đầu lông mày của cô hiện tại như muốn chạm vào nhau vì tức.

- À...dạ...dạ...dạ ở sân...sân sau ạ !- Một trong hai người hầu trả lời mà run lập cập.

- Mở hết cửa sổ ra. Tôi cho mấy người 5' để xử lí đám khói bụi này. Khụ... Khụ... Khụ!- Cô sắp hết kiên nhẫn rồi, nói xong cô chạy ra sân sau.

   Trời ơi, cảnh tượng gì thế này? Một đám trẻ vị thành niên, trai có gái có,ăn chơi đàn đúm thật là kinh tởm. Gái thì ăn mặc hở hang, mặc quần áo thì hở hết cả V1 với V3, trai thì tóc xanh mỏ đỏ, nhìn mà muốn đập vào mặt.

Cô không phải là một người cổ hủ , Cô sống thoáng là khác. Nhưng cô ghét khó bụi và càng ghét hơn những kẻ chỉ biết ngửa tay xin tiền rồi vứt tiền như nước vào mấy trò ô uế này. Xem nào gần 20 cái bếp nướng và là nướng khói đen kịt , rượu thì toàn rượu mạnh còn có cả XO nữA. Mấy đứa trẻ này, tưởng mình đang ở Mỹ à? Nhạc cái gì mà cứ như ở vũ trường xập xình xập xình nghe mà nhức cả tai.

Cơn thịnh nộ trong người Cynthia lên đến đỉnh điểm. Vừa lúc bà quản gia từ trong nhà chạy ra nhưng nhìn thấy vẻ mặt lãnh khốc của cô thì giật mình bất động tại chỗ.

- Các người đang làm cái trò gì vậy hả?- Cô dùng gần hết sức của mình hét lên, át  luôn cả tiếng nhạc. Tất cả mọi người bắt đầu dồn ánh mắt của mình về phía cô. Ngay cả bà phu nhân đang cười ha hả với mọi người cũng giật mình nhìn về phía cô. Nhưng cái mà họ nhìn thấy là một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong người một cô gái đẹp hơn cả hoa hồng. 

- Tắt nhạc- Cô hét lên một lần nữa, lúc này bà quản gia phải chạy đi tắt nhạc. Lúc này mọi thứ im ắng đến rợn người nhưng không ai dám hó hé một lời vì sợ cô gái xinh đẹp kia sẽ"nuốt chửng" mình mất.Bà phu nhân hoàn hồn, lấy lại vẻ kiêu ngạo đầy khinh thường rồi tự tin đi lại trước mặt cô .

- Sao lại phải tắt nhạc đi . Tiệc thì phải có nhạc chứ - Bà ta nói như thể đây là nhà mình và mình là chủ lại còn chỉ chỉ tay vào cô . Bà ta đâu biết rằng làm như vậy là đang thách thức sức chịu đựng. Tay cô bắt đầu nắm chặt lại với nhau nhưng vẫn phải cố nén cơn tức giận xuống.

- Hay quá nhỉ , theo như tôi nhớ đây đâu phải nhà của bà - Cô nhếch môi khinh bỉ.

- Cô là ai mà dám hỗn xược với Eno thế hả? đã không được mời lại còn tới đây phá nữa hả?- Cô gái đi theo bà phu nhân hùa theo lại còn lên mặt với cô.( eno là tên tắt của bà ta).

- Rảnh quá sao không kiếm việc làm đi đúng là rỗi việc-Cô gái thứ hai đi cùng bà ta cũng tiếp lời.

  CHÁT CHÁT

  Mọi người chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe thấy hai tiếng tát chua chát vang lên tiếp theo là hai cô gái vừa mắng cô ôm mặt ngã phịch xuống đất. Có thể thấy được một điều là cô đã mất không chế. Đây không phải là lần đầu cô đánh người, trước giờ cứ ai làm cô ngứa mắt thì cô sẽ thẳng tay với người đó.

- Sao cô dám đánh họ hả? đúng là được cưng chiều quá sinh hư được thôi hôm nay tôi sẽ thay baba cô dạy cô- Bà ta giơ cánh tay lên định tát cô thì tay cô đã kịp đưa lên và bắt lấy và tát cho bả một phát luôn.

 Vừa nãy bà ta dám chỉ tay vào cô mà cô không nói gì đã là nhẫn nhịn lắm rồi giờ còn lên mặt dạy đời cô nữa đúng là không biết trời cao đất dày mà. Bà phu nhân bị "ăn" cái tát ngon ơ, ngã ngồi dưới đất tay ôm hai má đang nóng rát nó bắt đầu sưng lên và đỏ tấy, khóe môi cũng theo đó chảy máu xuống.Nhìn một màn vừa rồi tất cả mọi người ở đó bắt đầu sợ cô và dần dần kéo nhau về, cũng rất may là hai cô gái vừa bị đánh cũng biết 'lết' về.

 -Bà nên cẩn thận miệng lưỡi của mình đi là vừa và nếu bà an phận trong cái nhà này thì tôi sẽ nghĩ lại về việc  có lấy mạng bà hay không biết chưa?- Cô lên tiếng sau khi tất cả mọi người đã về hết và lên tiếng cảnh cáo người đang ngồi dưới đất.  

  Bà ta làm bộ như không nghe nên không trả lời vì hiện tại bây giờ nếu có mọi người ở đây còn đứng về phía bà ta và giúp chống lại cô nhưng thật là 'đau lòng' khi mọi người đều về hết và đến một người cũng không ở lại nên không dám cãi thôi.

- Bà không trả lời tôi cũng không sao nhưng tốt hơn hết bà nên nghe cho rõ những gì tôi sắp nói đây vì nếu bà mà phạm phải hay cố ý làm trái thì nên thu xếp đồ đạc trước khi tôi sai người hộ tống bà đến bãi rác ở đến suốt đời có thể tốt hơn là mua luôn cả quan tài .

- Có 3 điều kiện ngắn thôi nên là cố mà nhớ:Thứ nhất: Dù là nghĩ, tôi cũng cấm bà nghĩ rằng đây là nhà của bà và bà là chủ cho dù người ta có gọi bà ra sao.Thứ hai : Đừng có trước mặt tôi gọi "con" xưng"mẹ" cứ gọi tôi là bà chủ hoặc tiểu thư còn trước mặt ba tôi thì cứ gọi là Cynthia. Thứ ba : Tôi cấm bà ý kiến ý còn khi tôi đang nó chuyện với ba tôi và tôi đi đâu là việc của tôi nếu ba  tôi có hỏi mà bà không đồng ý thì bà cứ liệu hồn,những bữa tiệc như ngày hôm nay cũng đừng có nghĩ là sẽ được diễn ra lần thứ hai . Đó chỉ có thế thôi nhớ cho kĩ vào, đừng chọc giận tôi lần thứ hai!.

 Cô nói rồi bước đi, cũng không quên giẫm gót giày lên tay bà ta làm bà ta la chí chóe. Khi đã đi được một đoạn, thì cô nghe thấy tiếng khóc của bà ta rồi nhếch mép bước tiếp lên phòng.

--------------------

   Sorry mina  nha dạo này tui hơi bận nên ra chap muộn nên tui mới đền chap này cho mina nè tận 2865 từ lận cho đọc mỏi mắt luôn. Nếu thấy truyện hay thì cho cái vote nha:)) Dưới đây là lịch đăng chap

      Lịch đăng chap: nếu tui rảnh thì 1 chap/1 ngày còn nếu bận thì 2,3 ngày/ 1 chap .nhưng đừng lo mình sẽ tận dụng mọi lúc rảnh để viết cho mina thực ra thì những chap vài ngày mới đăng thì là những chap dài đó nhớ hóng.

   LOVE READER










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top