Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 8: CUỘC GẶP GỠ VÔ TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Từng mảnh hồi ức tan vỡ đang dần được hàn gắn.

  Cánh cửa dẫn đến quá khứ đang dần được mở ra.

  Dù có muốn trốn chạy cũng không thể thoát khỏi .  

  Dù có muốn lãng quên cũng không thể phủ nhận...

   ....Rằng nó đang hiện về trong tâm trí

  Vén lên bức màn quá khứ đau thương............

.....Để vở kịch do ta tự tưởng tượng kết thúc...

 ......Để sự thật một lần nữa được phơi bày.....

-------------------------------------------------------

 đinh, dong....đing, đong...

 Sau khi từ khu mua sắm thì theo như kế hoạch thì họ sẽ đến nhà ông bác Shiho ở gần đó . Giờ họ đang đứng trước cửa nhà bác Agasa của cô và Aoko vừa nhấn chuông cửa .

 - Đợi chút, đang ra đây. Một trong mấy đứa ra mở cửa dùm ta đi không thấy ta đang bận à - Từ trong nhà vọng ra một giọng nói quen thuộc .

 Cạch...

Aoko và cậu nhóc ra mở cửa đơ ra một lúc vì ngạc nhiên cho đến khi...

- Ai vậy Mitsuhiko? - Một giọng nói khác vang lên làm họ giật mình.

- À , tớ cũng không biết. Bác Agasa à ! Khách của bác ạ - Cậu bé cũng đáp lại rồi hỏi lại.

- Thế sao , ta đâu có nhớ là ta có hẹn với ai đâu...- Bác Agasa đi ra cửa thì nhìn thấy họ cũng đơ ra. 

- Bác, bác quên tụi cháu rồi à - Aoko giả vờ giận khi thấy bác quên mình.

- Trời ơi, Aoko cháu về khi nào sao không gọi bác tới đón, khoan đã nếu cháu về thì tụi nó thì sao?- Sau khi bị Aoko gọi thì mãi ông mới lên tiếng.

- Hi.... bác- Sonoko bước từ đằng sau ra chào với nụ cười cực kì tươi.

- Mấy đứa cũng...

 Bác chưa nói xong thì..

- Bác định cho khách đứng ngoài cửa nói chuyện sao - Kazuha cắt lời ông bác đang nói.

- Ờ mấy đứa vào nhà nói chuyện - Bác cười rồi mời tụi nó vào nhà sau lời cô.

 Nhà ông vẫn vậy nhưng hôm nay lại khác có vài đứa nhóc và vài 'thanh niên' đang ngồi ở sofa uống nước rôm rả.

- Nhà bác có khách sao ? Thế thôi lúc nào cháu tới cũng được - Ran vào nhà thì thấy nhà có khách thì lập tức từ chối muốn về nhà. Chẳng qua vừa gặp tình huống vừa nãy nên cô không được thích người Nhật cho lắm( ừ chị chỉ thích mỗi người Nhật là anh Shinichi thui).

- Không sao đâu chị gì ơi , tụi em chỉ tới chơi với Haibara một chút rồi về thôi nên chị cứ ở lại đi- Một thằng nhóc bằng tuổi nhóc vừa ra mở cửa nhưng béo hơn lên tiếng.

- Haibara Ai ?- 2 người đồng thanh nhìn nhau.

- À bác quên, Haibara cháu ra xem ai về thăm cháu này - Ông bác lên tiếng gọi.

 Cạch...

 Cửa tầng hầm bật mở một cô bé giống hệt Shiho hồi nhỏ  trên mình mặc một chiếc áo blue bước ra. Lập tức cô bé đơ ra khi nhìn thấy họ.

  Sau đó từ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô bé bắt đầu xuất hiện những viên pha lê rơi dài trên gò má hồng . Tất nhiên rồi với bất kì một cô bé nào ở độ tuổi như cô thì cũng phải bật khóc khi gặp lại người thân suốt từng ấy năm thì đó là chuyện bình thường.

- Hu...hu.. tại sao ? tại sao hả ? tại sao chị không về thăm em tại sao?- Cô bé chạy lại ôm lấy chân của một người con gái mà suốt từ nãy tới giờ vẫn không một tiếng cất lên mà lại cứ đứng đằng sau Kazuha . 

- Chị xin lỗi ! OK! Giờ không phải tụi chị về rồi sao, hứ ! Từ giờ em sẽ không phải sợ nữa đúng không ? Nào, ngoan không khóc  - Shiho cũng ngồi xổm xuống đất rồi ôm cô bé vào lòng mà ra sức dỗ. Giờ cô thật khác với  một Shiho nghiêm túc khi làm việc.

- Lại đây ngồi đi mấy đứa - Ông Agasa gọi họ ra sofa ngồi.

- Đây là...- Aoko đi trước đến thấy họ thì thắc mắc hỏi

 Một cô bé nhìn có vẻ bằng tuổi với Haibara đứng lên chào hỏi. Rồi lần lượt mấy nhóc ngồi gần

- Em chào chị ! Em tên là Yoshida Ayumi tụi em là bạn học của Haibara ạ

- Em chào chị ! Em là Tsuburaya Mitsuhiko .

- Em là Kudo Conan ạ. Rất vui được gặp các chị.

- Chào chị! Em là Kojima Genta và....

- TỤI EM LÀ ĐỘI THÁM TỬ NHÍ LỚP 1B  TRƯỜNG TEITAN - 4 nhóc đồng thanh.

- Vậy à! - Sonoko vui vẻ chào hỏi.

 Trong khi mọi người vui vẻ nói chuyện( các chị với mấy nhóc ý chứ các anh thì cứ làm ngơ các chị suốt à) thì ở một bên có 2 người: 1 nam , 1 nữ đang 'đấu mắt ' xung quanh thì sát khí tỏa ra ngùn ngụt làm mọi người chú ý.

- Ờ, Shinichi anh sao vậy - Nhóc Conan thấy vậy thì thắc mắc . Anh của nhóc thì nhóc biết chứ , anh chỉ như thế khi mà gặp đối thủ của mình thôi . Nhưng đây là con gái mà sao anh lại như vậy, nhóc nhớ là anh chưa hề nhắc tới là mình từng có một cô gái là đối thủ đó.( Lại còn là một mỹ nhân nữa)

- Anh không sao! hứ! cô về đây làm gì? - Shinichi lên tiếng. Rồi quay qua chỗ khác cao ngạo hỏi.

- Anh làm như tôi muốn vậy - Kazuha cũng quay sang hướng ngược lại lên tiếng.

(t/g: sao giống vợ chồng ly hôn thế; K: nói cái giề*giơ nắm đấm đe dọa*; t/g: ko có gì* xách dép chạy*).

- Cô không về thì sao lại ở đây . Tôi cũng...

 Shinichi chưa nói hết thì Kazuha cắt lời.

- Đừng lo, tôi cũng chẳng muốn về ở cái nơi ' ổ chuột' để sống đâu - Kazuha đang nói mỉa mai về cái biệt thự mang họ anh.

( 'ổ chuột' là ám chỉ của căn biệt thự Kudo bên cạnh)

- Shinichi , cậu quen họ sao - Một anh chàng nhìn có vẻ là người ngoại quốc ngồi cạnh bất bình lên tiếng. Chả là anh đang đọc sách thì bị làm phiền ý mà.

- Ờ , chỉ biết ả thôi !- Vừa nói vừa chỉ Kazuha.Anh nói dối đó.

- Ơ xin lỗi mọi người, nói chuyện nãy giờ mà quên chưa giới thiệu. Mình là Aoko Nakamori rất vui được làm quen . Cô ấy là Kazuha Toyama - Aoko giới thiệu về mình với một nụ cười tỏa nắng xong chỉ sang Kazuha.

- Chào! - Kazuha miễn cưỡng lắm mới nói được từ chào.

- Mình là Sonoko Suzuki . Cô ấy là Ran , Ran Mori . Tụi mình mới từ nước ngoài về nên chưa biết nhiều về Nhật nên mọi người giới thiệu nó với mình nha - Sonoko nói xong còn nháy mắt một cái đáng yêu.

- Làm sao mà chị không biết được . Nhật Bản là nơi được tập đoàn Suzuki đầu tư và cho xây dựng rất nhiều công trình mà chị còn mang họ Suzuki thì chắc phải là tiểu thư của tập đoàn nữa chứ. Không phải là chị sẽ được thừa kế lại tập đoàn sao- Nhóc Mitsuhiko nói một tràng về những hiểu biết của mình về tập đoàn Suzuki.

- Không người thừa kế là người mà mọi người đã gặp còn đây chỉ là trùng hợp nên mới có cùng họ thôi - Shinichi giải thích.

 Trong lúc mọi người nói chuyện thì có một chàng trai cứ nhìn chằm chằm Shiho và Ai. Đó là Hakuba, cậu đang cố lí giải chuyện : có hai cô gái giống nhau y như đúc thì có thể hiểu là song sinh( đúng rùi đó) nhưng hai cô gái này lại chênh lệch nhau hàng chục tuổi cơ mà. (t/g: chính xác là chênh lệch nhau 11 tuổi)

 Nhận thấy có người cứ nhìn chằm chằm mình thì Shiho cũng ngẩng mặt lên không nhìn vào điện thoại nữa . Lúc ngẩng mặt lên thì vô tình ánh mắt của hai người chạm nhau làm cả hai ngượng ngùng quay mặt đi .

    "Mình làm sao thế nhỉ? Bình thường mình đâu có bị như vầy đâu . Cô ta cũng bình thường như bao người thôi mà! Chắc mình bị bệnh rồi , lúc nào về phải đi khám tổng thể mới được"- Suy nghĩ của Hakuba.

   "Tim mình sao lại nhảy dữ như vậy! Mình đâu có như vậy trước bọn con trai đâu. Chẳng nhẽ mình bị bệnh tim hay là mình đã'rung động' như Sonoko hay nói  nhỉ? Sao mình có cảm giác rất thân thuộc với hắn ta nhỉ? Nhưng mình nhớ là mình đâu có từng gặp hắn đâu"- Suy nghĩ của Shiho.

 Để giải quyết thắc mắc của mình nên anh đã hỏi:

- Haibara à! Cô ấy là ai mà sao hai người lại giống nhau vậy?

Câu trả lời của Haibara làm anh chàng càng thắc mắc hơn.

- Đây là chị họ của em. Chị ý là Miyano Shiho . Chị bằng tuổi với các anh đó

- Hả? Chị em hai người có cùng gen hay sao mà giống nhau quá vậy - Heiji cũng bất ngờ với câu trả lời mà lên tiếng. Đây rồi , giọng nói mà Kazuha vẫn mong muốn được nghe từ sau khi lấy lại được trí nhớ .

- Sinh ra đã vậy rồi! Chẳng ai giải thích được cả- Shiho trả lời bằng một câu không đầu không đuôi .

- Lạ nhỉ tớ chưa từng gặp cái trường hợp nào giống vậy cả.

- Thế các cậu định nói chuyện mà không giới thiệu về bản thân à

 Shinichi đang định giới thiệu về mình thì bị các chị ngắt luôn lời.

- Tôi tên Kudo Shinichi...

- Cậu thì khỏi - tất cả các chị đồng thanh.

- Tiếp . À các cậu chỉ cần giới thiệu tên thôi- Aoko .

- À . tôi tên Hattori Heiji là thám tử miền tây Tokyo , rất vui được làm quen

- Hakuba Saguru , tôi là một thám tử trung học

- Chào, mình là Kuroba Kaito là một ảo thuật gia ,  mình rất vui khi được làm quen với những bạn dễ thương như mấy bạn đây đó - Anh vừa nói vừa ảo thuật ra một bó hồng 5 bông rùi đưa cho từng người( t/g: hoa tui đâu ; K: ko có; t/g: sao ko có ; K: vì xấu nên ko có đó ; t/g: gì? giận ko viết nữa ; K: thui , của bà đây nguôi giận viết giùm cái* đưa hoa*; t/g: vậy mới đúng).

- Tôi là Makoto Kyogoku, một võ sư Karate rất vui được làm quen 

- Chà chà, ba thám tử nổi tiếng nhất của Nhật bản mà còn không bắt nổi một tên trộm mới vào nghề thật là làm nhục mặt đất nước quá đi à!! - Sonoko sau khi nghe lời giới thiệu từ các cậu nhận ra đặc điểm chung của các cậu thì lên tiếng trêu trọc , mà đâu phải là lời trêu trọc bình thường đâu mà còn bôi nhọ danh dự của các anh nữa ấy chứ .

 Nghe thế thì lập tức Heiji đập bàn chồm người lên nói to:

- Cậu nói thế là có ý gì ? Làm như kiểu bọn thám tử chúng tôi vô công rồi nghề lắm ý

- Ơ, không phải à!! Một tên trộm tầm thường như Kaito Kid mà còn không bắt nổi thì còn gọi j là thám tử nổi tiếng nữa chứ, thà rằng các cậu ở nhà như bao người còn hơn - Sonoko cũng càng ngày không có ý định nhường.

- Cậu giỏi thì thử đi . Bắt được thì muốn tụi này làm j cũng được - Hakuba cũng lên tiếng thách thức.

- Không, không phải là cậu người chúng tôi muốn thách thức không chỉ có cậu đâu - Aoko cũng tiếp lời.

- Thế tức là tất cả tụi này.....

 Hakuba chưa nói hết thì Shiho cắt lời đồng thời xách túi đứng lên 

- Xin lỗi nhưng chúng tôi có việc rồi hẹn khi khác nói chuyện tiếp được không? 

- Nếu mọi người rảnh thì có thể qua nhà chúng tôi chơi - Aoko mở lời mời, vừa nói xong thì nhận được ánh mắt hắc ám từ các cô bạn của mình.

- Có vẻ như chủ nhà không có mấy thiện cảm với chúng tôi và không muốn chúng tôi qua vậy - Shinichi nhận xét.

- Đâu có! Tất cả mọi người đều được mời đặc biệt là các cậu đó- Kazuha nói xong liền nở một nụ cười thách thức.

- Vậy có lẽ chúng tôi không thể từ chối lời mời này rồi ! Vậy hẹn khi khác gặp - Hattori thay cả nhóm nam đứng lên chào rồi giơ tay ra định bắt thì các cô nàng đã đi ra và làm ngơ cánh tay đó làm nó dừng giữa không trung. 

 Ra đến ngoài cửa Shiho còn ngoái lại

- Haibara em và các bạn có thể bảo bác tiến sĩ đưa đi nhà tụi chị luôn mở cửa chào đón mấy đứa tới

- Dạ tụi em nhất định sẽ tới- Tụi nhóc đồng thanh

Sau khi các chị về thì các anh cũng về biệt thự của mình thì Kaito bất ngờ hỏi Shinichi về họ 

- Nè Shinichi à sao cậu không nói gì với tụi này gì về mấy em ý vậy

- Phải đó, mà mày có quen ai như mấy em nữa không đó ? - Heiji cũng tiếp lời ( đúng là bọn hám gái, nhìn thấy gái xinh thì mắt còn sáng hơn đèn pha ô tô).

 Mãi không thấy trả lời thì nhìn sang thì đã không thấy cậu đâu và tiếng cửa phòng đóng rầm một cái và một giọng nói quen thuộc vọng ra

- Tốt nhất là chúng mày đừng có nghĩ đến chuyện lại gần bọn họ , họ không như chúng mày nghĩ đâu!

 Rồi mọi người dần tản về phòng mình và mỗi người một suy nghĩ về họ nhưng hầu như đều là:

" Tại sao họ lại không giống như chúng ta nghĩ nhỉ ?"

~~~~Trong phòng của Kudo~~~~

 Anh đang nằm trên giường suy nghĩ . Mà suy nghĩ thì chỉ có thể là các chị thôi thì

"RENG,RENG...." 

Tiếng chuông điện thoại vang lên làm anh thoát khỏi suy nghĩ của mình mà vội vàng nghe máy

- Alo, mẹ gọi có việc gì à!

- Shin con yêu, sao cứ phải có việc thì mẹ mới gọi được hả?

- Không phải như thế sao?

- Ừ thì cũng đúng! Mà thôi mẹ gọi thì con cũng biết có việc gì rồi nhỉ?

- Dạ, là về họ phải không

- Ơ con gặp mấy đứa đó rồi à! May quá, mẹ muốn nhờ con giúp đỡ chúng nó nhé, đừng có gây sự đánh nhau với nó nữa nhớ chưa? Mẹ sẽ không dẹp đâu ! Thế thôi nha bye con nha

 "Tút tút tút"

Tiếng tắt cuộc gọi cứ thế kết thúc trong khi anh chưa kịp hỏi hết thắc mắc của mình. Thôi kệ đi có gì thì mai tính.

Thế là anh đánh một giấc tới sáng luôn.

_________________________________________________

 Hello minna!!! Lật đật mình đây đã trở lại và ăn hại hơn xưa đã trở lại rùi đây. Sau bao ngày ròng rã nghĩ ý tưởng mới ra nổi một chap đóa thế nên mọi người nhớ ủng hộ tui nhoa

 Mình sẽ treo hai giải thưởng ai giật giải nhanh nhất thì người đó sẽ được một món quà nha . Còn quà j là do mình quyết định.

 Chap sau mình sẽ cho tất cả các nhân vật nữ yêu các anh nên ghét các chị( nói chung là nữ phản diện)

Vậy nên mình nhờ các bạn đặt cho mình 4 tên nhân vật nữ . Ai comment nhanh nhất thì sẽ được 10 tấm Anime girl tự chọn chủ đề. Còn một giải nữa là một giải nghĩ được nhiều tên hay nhất thì sẽ được mình tặng 2 chap tiếp sớm nhất nha.

Mình sẽ không lấy hết tên của người thắng đâu mà mình sẽ chọn lọc đó nên mình rất cảm ơn các bạn đã giúp mình.

Vậy thôi chap mới sẽ ra khi chap này được 10 sao nha( 10 sao là ít rùi đó) tại truyện mình càng ngày càng ế nên mình mới làm vậy đó.

 Good bye minna vì đã lắng nghe mình. Hẹn gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top