Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6 : Bạn gái Lộc Hàm ????

” Lạy chúa , cuối cùng cũng tới nhà Lộc Hàm ” Thế Huân thở phào một hơi.

Nhà Lộc Hàm nằm trong cái hẻm nhỏ xíu , xe hơi không vào được đành đậu xe để đi bộ vào. Đi vòng vòng cũng tốn hơn 20′ , hỏi thăm không biết bao nhiêu người mới biết nhà Lộc Hàm nằm cuối con hẻm.

Nhà cậu khá lớn , màu chủ đạo là màu xanh nhạt. Trước sân trồng nhiều loài hoa và chậu kiểng nhỏ quanh năm xanh tốt , tạo bầu không khí trong lành tươi mát cho ngôi nhà.

Thế Huân không khỏi trầm trồ: ” Lộc Hàm có vẻ rất yêu hoa nhỉ ?”

– Thầy đến đây có vẻ hơi sớm đấy – giọng nói êm như chuông bạc nhưng không tí cảm xúc cất lên . Thế Huân quay lại thấy Lộc Hàm hai tay túi đồ lỉnh kỉnh  .
– À …tôi …tôi . – hắn cười ngốc , gãi đầu.

Lộc Hàm biểu tình lạnh băng không nói gì , bước lại mở cửa mời Thế Huân vào nhà.
– Mời thầy Ngô dùng , tôi đi thay đồ sẽ xuống ngay. – rót cho hắn chén trà rồi bỏ lên lầu.

Khoảng chừng nửa tiếng sau cậu bước xuống , tuy chỉ một chiếc áo sơ mi trắng tay ngắn , quần bò vô cùng giản dị đã khiến Thế Huân như bị mê hoặc nhìn đến ngây ngất. Bị người ta nhìn như vậy , Lộc Hàm cảm thấy rất xấu hổ , hai má cậu đỏ bừng lên. Thế Huân biết cậu đang xấu hổ nên vội lảng nhìn chỗ khác :
– À.. ừm ta có thể đi được chưa ?
– Được , xin lỗi bắt anh chờ lâu.  Tôi cần căn dặn Nhi Nhi ở nhà cẩn thận bếp núc và đồ điện.
– Không gì đâu. – cả hai bước ra khỏi nhà.
.
.
.
Ra tới chỗ đậu xe Thế Huân lịch sự mở cửa xe cho người đẹp , choàng qua người cậu giúp cậu thắt dây an toàn lợi dụng lúc cậu lo nhìn điện thoại mà sờ sờ vài chỗ , trong lòng vô cùng thỏa mãn , gạt cần số cho xe chạy. 

Thế Huân đưa Lộc Hàm đến một tiệm cà phê gần trường học , tuy nhỏ nhưng được trang trí rất bắt mắt , đồ uống và bánh ngọt cũng rất ngon , hắn thường đến đây hồi sau giờ học .

Đẩy cửa bước vào , chọn một chỗ ngồi quen thuộc là nơi gần cửa sổ đầy ánh nắng , hai người có thể vừa nhâm nhi tách cà phê nóng vừa thưởng thức đường phố Bắc Kinh buổi sáng . Kéo ghế cho cậu rồi hắn cũng ngồi xuống ghế đối diện.
– Hai vị tiên sinh dùng gì ạ ! – cô nhân viên phục vụ tươi cười , hỏi .
– Cho một ly Capuchino nhiều bọt sữa ? – buông cuốn Menu Thế Huân đáp.
– Tôi thì cà phê đen được rồi
– À , cho thêm một bánh chocolate đi. – hắn thêm vào
– Vâng , hai vị tiên sinh chờ một lúc sẽ có ngay – cô nhân viên cầm quyển menu đi.
– Thầy Ngô hay đến đây uống cà phê lắm sao ? – Lộc Hàm cất tiếng hỏi.
– Haha em đừng gọi tôi thầy Ngô nghe xa lắm , gọi tôi Thế Huân là được – Thế Huân bật cười lớn – Đúng vậy tôi hay ra đây uống cà phê vào giờ tan trường , nếu em không phiền thì mỗi chiều tôi mời em đi uống cà phê.
– À tôi … vậy phiền anh rồi.
– Không phiền đâu.
– Cà phê và bánh của tiên sinh –  cô nhân viên để bánh và cà phê lên bàn , nhanh chóng lui đi để lại sự yên tĩnh cho hai người.
– À ừm , Americano và bánh chocolate của em đây – Thế Huân ân cần đẩy cà phê đến trước mặt cậu.
– Cảm ơn anh.
Cả hai không nói gì , họ chỉ im lặng thưởng thức tách cà phê . Thế Huân nhìn Lộc Hàm , tay cậu nâng tách cà phê để lên môi , đôi mắt nai mơ màng nhìn ra ngoài cửa sổ . Tia nắng ánh lên mái tóc màu mật ong mềm mại cùng làn da trắng nõn , giống như hắn có cảm giác trước mắt mình là một thiên thần.
Thấy hắn hai tay chống cằm nhìn mình chằm chằm , Lộc Hàm cảm thấy phi thường khó chịu , cậu ghét nhất những kẻ bộ mặt dâm tà nhìn mình kiểu đó. 
– Anh làm gì nhìn tôi dữ vậy ? Bộ mặt tôi có gì sao ? – nhịn không được , hỏi.
–  Tại em đẹp quá nên tôi nhìn thôi – mắt không rời khỏi Lộc Hàm , mê mẩn đến nói sảng.
– Cái gì ?
– À… không có gì – cười cười , xua tay. – Em muốn đi xem phim không ? Sau đó đi ăn trưa rồi đi dạo , chiều tôi sẽ đưa em về. 
– Cũng được – lạnh lùng đứng dậy
đi ra ngoài.
Thế Huân kêu tính tiền , đặt một tờ tiền mệnh giá lớn lên bàn,  cũng chạy theo Lộc Hàm.
Hai người vừa bước ra thì tông xầm vào một cô gái khiến cô bật ngược ra sau, Lộc Hàm đỡ cô lên. Cô gái ngước mặt , hét to.
– Anh Lộc Hàm …

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top